4 giờ trước

4 giờ trước
4 giờ trước
nỗi đau trong TimBài thơ: Ngồi Lại
Người ta chạy, ta ngồi lại,
Giữa góc sân chiều lặng, gió thở chậm qua cây.
Đời đâu phải cứ nhanh là tới đích,
Cứ vội quá rồi quên mất mình đang đi đâu đây.
Ta nhìn mây, mây nhìn ta, cả hai đều không nói.
Nhưng ta hiểu: bình yên không cần phải gọi tên.
Có những điều như tấm lòng người mẹ,
Nằm sâu, mà ấm, mà bền.
Người trẻ thích leo đỉnh cao, thu trời trong mắt,
Còn ta giữ chút lặng lẽ trong tim.
Không tranh giành, không quá gấp,
Nhưng bước nào cũng chắc, cũng im.
Có khi ai đó bảo ta chậm,
Ta chỉ cười, vì cậu biết đó,
Hạt giống không nở trong một đêm.
Muốn rễ sâu, phải chịu tối, chịu bùn, chịu gió.
Ta ngồi lại.
Không lùi.
Chỉ là ta học cách đứng vững lâu hơn.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
2 giờ trước
2 giờ trước
2 giờ trước
Top thành viên trả lời