Câu 1: Văn bản trên được viết theo thể loại nghị luận.
Câu 2: Phương thức biểu đạt chính của văn bản trên là nghị luận.
Câu 3: Bố cục của văn bản trên gồm 4 phần:
- Phần mở đầu: Giới thiệu về tầm quan trọng của việc giữ gìn sự trong sáng của tiếng Việt.
- Phần thân bài: Trình bày các biện pháp để giữ gìn sự trong sáng của tiếng Việt.
- Phần kết luận: Khẳng định lại tầm quan trọng của việc giữ gìn sự trong sáng của tiếng Việt.
Câu 4: Luận đề của văn bản trên là: Giữ gìn sự trong sáng của tiếng Việt. Các luận điểm của văn bản bao gồm:
- Phải biết yêu và quý trọng tiếng Việt.
- Phải thường xuyên rèn luyện kỹ năng sử dụng tiếng Việt.
- Phải biết bảo vệ tiếng Việt.
- Phải có ý thức về sự phát triển của tiếng Việt.
Để làm sáng tỏ luận điểm 3, tác giả đã sử dụng những bằng chứng và lý lẽ sau:
- Bằng chứng: "Mỗi người cần có ý thức trau dồi hiểu biết về vốn từ ngữ và hệ thống những quy tắc chung trong việc sử dụng tiếng Việt; phải biết phát huy bản sắc, tinh hoa của tiếng nói dân tộc để nói và viết đúng, sáng sủa, rõ ràng, có sức hấp dẫn."
- Lý lẽ: "Phải biết bảo vệ tiếng Việt", "để bảo vệ tiếng Việt, điều quan trọng là phải chống lại bệnh lạm dụng từ ngữ tiếng nước ngoài khi nói và viết.", "chủ tịch Hồ Chí Minh đã từng phê phán căn bệnh này: 'của mình có mà không dùng lại đi mượn của nước ngoài, đó chẳng phải là đầu óc quen ỷ lại hay sao'."
Câu 5: Giữa luận đề và các luận điểm có mối quan hệ chặt chẽ với nhau. Luận đề là luận điểm chính, tổng quát của toàn bộ văn bản. Các luận điểm là những luận điểm phụ, chi tiết hơn, nhằm làm sáng tỏ luận đề.
Câu 6: Kết thúc vấn đề, tác giả khẳng định lại tầm quan trọng của việc giữ gìn sự trong sáng của tiếng Việt. Đồng thời, tác giả cũng đưa ra lời kêu gọi mọi người hãy cùng chung tay bảo vệ và phát triển tiếng Việt. Về hình thức thể hiện, đoạn cuối của văn bản được viết theo lối liệt kê, nhằm nhấn mạnh tầm quan trọng của việc giữ gìn sự trong sáng của tiếng Việt.
Bố cục của văn bản trên gồm 4 phần:
- Phần mở đầu: Giới thiệu về tầm quan trọng của việc giữ gìn sự trong sáng của tiếng Việt.
- Phần thân bài: Trình bày các biện pháp để giữ gìn sự trong sáng của tiếng Việt.
- Phần kết luận: Khẳng định lại tầm quan trọng của việc giữ gìn sự trong sáng của tiếng Việt.
Luận đề của văn bản trên là: Giữ gìn sự trong sáng của tiếng Việt. Các luận điểm của văn bản bao gồm:
- Phải biết yêu và quý trọng tiếng Việt.
- Phải thường xuyên rèn luyện kỹ năng sử dụng tiếng Việt.
- Phải biết bảo vệ tiếng Việt.
- Phải có ý thức về sự phát triển của tiếng Việt.
Để làm sáng tỏ luận điểm 3, tác giả đã sử dụng những bằng chứng và lý lẽ sau:
- Bằng chứng: "Mỗi người cần có ý thức trau dồi hiểu biết về vốn từ ngữ và hệ thống những quy tắc chung trong việc sử dụng tiếng Việt; phải biết phát huy bản sắc, tinh hoa của tiếng nói dân tộc để nói và viết đúng, sáng sủa, rõ ràng, có sức hấp dẫn."
- Lý lẽ: "Phải biết bảo vệ tiếng Việt", "để bảo vệ tiếng Việt, điều quan trọng là phải chống lại bệnh lạm dụng từ ngữ tiếng nước ngoài khi nói và viết.", "chủ tịch Hồ Chí Minh đã từng phê phán căn bệnh này: 'của mình có mà không dùng lại đi mượn của nước ngoài, đó chẳng phải là đầu óc quen ỷ lại hay sao'."
Giữa luận đề và các luận điểm có mối quan hệ chặt chẽ với nhau. Luận đề là luận điểm chính, tổng quát của toàn bộ văn bản. Các luận điểm là những luận điểm phụ, chi tiết hơn, nhằm làm sáng tỏ luận đề.
Kết thúc vấn đề, tác giả khẳng định lại tầm quan trọng của việc giữ gìn sự trong sáng của tiếng Việt. Đồng thời, tác giả cũng đưa ra lời kêu gọi mọi người hãy cùng chung tay bảo vệ và phát triển tiếng Việt. Về hình thức thể hiện, đoạn cuối của văn bản được viết theo lối liệt kê, nhằm nhấn mạnh tầm quan trọng của việc giữ gìn sự trong sáng của tiếng Việt.