15/11/2025

15/11/2025
15/11/2025
Trong suốt cuộc đời mỗi người, có lẽ không có tình cảm nào thiêng liêng và bền lâu hơn tình mẫu tử. Mẹ – người đã dành cho tôi tất cả những gì đẹp đẽ nhất mà chẳng cần nhận lại bất cứ điều gì. Mỗi khi nghĩ về mẹ, trong lòng tôi lại dâng lên một cảm xúc thật khó tả: vừa ấm áp, biết ơn, vừa thấy mình thật nhỏ bé trước tấm lòng bao la ấy.
Tôi vẫn nhớ những buổi sáng mùa đông, khi trời còn mờ sương, mẹ đã dậy từ rất sớm để chuẩn bị cho tôi từng bộ quần áo, từng bữa ăn sáng. Bàn tay mẹ thô ráp vì vất vả, nhưng khi chạm vào tôi lại ấm áp đến lạ thường. Chỉ cần có mẹ đứng sau lưng, tôi luôn cảm thấy cả thế giới này thật an toàn.
Có những ngày tôi mệt mỏi, kết quả học tập không như mong muốn, mẹ không trách mắng mà nhẹ nhàng ngồi bên, lắng nghe tôi kể từng chút một. Giọng mẹ dịu dàng, ánh mắt mẹ hiền hậu như muốn nói rằng: “Con cứ cố gắng, mẹ luôn ở đây.” Chỉ những lời giản dị ấy thôi cũng đủ giúp tôi đứng dậy sau những lần vấp ngã.
Dù rất nhiều lần, vì vô tư hay bướng bỉnh, tôi làm mẹ buồn, nhưng mẹ chưa bao giờ rời bỏ tôi. Tình thương của mẹ không ồn ào, không phô trương, mà lặng lẽ thấm vào từng bữa cơm, từng bộ quần áo, từng lời nhắc nhở mỗi khi tôi quên áo mưa hay ngủ muộn.
Càng lớn, tôi càng hiểu rằng trên đời này, không ai có thể yêu thương tôi vô điều kiện như mẹ. Mẹ chính là điểm tựa, là nguồn sức mạnh để tôi cố gắng mỗi ngày. Tôi chỉ mong rằng bản thân có thể trở nên tốt hơn để bù đắp phần nào sự hi sinh lớn lao ấy.
Mẹ ơi, con cảm ơn mẹ vì tất cả. Dù mai này lớn lên, con có đi xa đến đâu, tấm lòng của mẹ vẫn sẽ là nơi bình yên nhất để con quay về.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
13/11/2025
Top thành viên trả lời