5 giờ trước


5 giờ trước
5 giờ trước
Bài thơ được viết theo thể thơ 7 chữ.
Nhân vật trữ tình là cái “tôi” trữ tình – người kể chuyện trong bài thơ, một chàng thanh niên (hoặc cậu học trò) nhạy cảm, hay buồn, dễ rung động trước những cuộc chia ly, những chuyến tàu và nỗi xa cách của con người.
C3
Biện pháp tu từ: nhân hóa, ẩn dụ, hình ảnh giàu tính biểu cảm.
Tác dụng:
Gán cho những chiếc tàu cảm giác “khổ đau”, “vướng víu”, “không đủ sức đi mau” → khiến chiếc tàu trở nên có hồn, như chia sẻ nỗi buồn chia ly của con người.
Qua hình ảnh con tàu nặng nề, tác giả muốn nói đến nỗi buồn, sự thương cảm của chính cái tôi trữ tình trước những cuộc tiễn biệt.
Thể hiện cái nhìn tinh tế, tâm hồn nhạy cảm của nhân vật trữ tình – luôn xót xa trước những cảnh đời.
Cảm xúc trong bài thơ vận động theo trình tự:
Từ tò mò, thích thú: “Những ngày nghỉ học tôi hay tới / Đón chuyến tàu đi, đến những ga.” – cái tôi trữ tình ban đầu chỉ là người quan sát các cuộc tiễn đưa.
Sang cảm giác bơ vơ, buồn bã khi chứng kiến cảnh chia xa của người khác.
Đến xót thương, đồng cảm sâu sắc với cả con tàu và con người: thương những cuộc chia ly, thương cả chiếc tàu chở nặng nỗi buồn.
Cuối cùng là sự lan tỏa của nỗi nhớ, nỗi buồn: cái tôi “lẽo đẽo” đi theo, tâm hồn “ngơ ngẩn nhớ muôn phương”.
→ Cảm xúc chuyển từ quan sát → đồng cảm → hóa thân → chìm trong nỗi buồn và nhớ thương.
Đó là sự vận động tinh tế của một tâm hồn đầy nhạy cảm.
(Trả lời mẫu – có thể thay đổi theo quan điểm cá nhân)
Ví dụ:
Tôi thích khổ thơ sau:
Tôi thấy tôi thương những chiếc tàu Ngàn đời không đủ sức đi mau; Có chỉ vướng víu trong hơi máy, Mấy chiếc toa đầy nặng khổ đau.
Vì:
Hình ảnh con tàu được nhân hóa rất xúc động, mang nỗi buồn của người tiễn – kẻ đi.
Tác giả không chỉ nhìn mà còn cảm, “thấy tôi thương”, cho thấy một tâm hồn rất tinh tế.
Con tàu trở thành biểu tượng của số phận, của cuộc đời nặng trĩu lo toan – khiến người đọc thấm thía và đồng cảm.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời