
4 giờ trước
3 giờ trước
Đoạn văn HUỲNH MAI LIÊN đã để để lại cho chúng ta biết sự viết sau khi văn bão vừa đi qua những cơn bão quá to kgieens cho những hàng cây xanh bị đỗ và chúng được thể hiện qua các hình ảnh như ỏ dòng số 2 "Gặp hàng cây yêu thương .Mẹ đường xe không nói" thể hiện qua sự buồn bạ của mọi người cùng người mẹ khi thấy cơn bão đi qua nhưng đã đễ lại cho con người những tàn phá quá không khiếp và thêm một câu thơ nữa "Những cây xanh nghiêng đầu . Nằm ngã trên đất "
4 giờ trước
Đoạn văn HUỲNH MAI LIÊN đã để để lại cho chúng ta biết sự viết sau khi văn bão vừa đi qua những cơn bão quá to kgieens cho những hàng cây xanh bị đỗ và chúng được thể hiện qua các hình ảnh như ỏ dòng số 2 "Gặp hàng cây yêu thương .Mẹ đường xe không nói" thể hiện qua sự buồn bạ của mọi người cùng người mẹ khi thấy cơn bão đi qua nhưng đã đễ lại cho con người những tàn phá quá không khiếp và thêm một câu thơ nữa "Những cây xanh nghiêng đầu . Nằm ngã trên đất " Thiên nhiên luôn gắn bó mật thiết với con người, mang đến bóng mát, không khí trong lành và vẻ đẹp bình yên cho cuộc sống. Thế nhưng, khi thiên tai ập đến, thiên nhiên cũng chịu những tổn thương sâu sắc để lại trong lòng người nỗi xót xa và nuối tiếc. Hai khổ thơ 5 và 6 trong bài thơ "Sau cơn bão" của Huỳnh Mai Liên đã khắc họa sinh động hình ảnh thiên nhiên sau cơn bão đồng thời gửi gắm những cảm xúc sâu lắng về sự gắn bó giữa con người và cây cối. Khổ thơ thứ 5 mở ra hình ảnh quen thuộc: “Cây làm bạn với người / Tán che mưa che nắng” gợi lên vai trò của cây xanh như một người bạn hiền lành, lặng lẽ che chở con người trước nắng mưa. Tuy nhiên, sự xuất hiện của câu thơ “Hôm nay cây đi vắng” đã mang đến cảm giác hụt hẫng, mất mát. Câu hỏi tu từ “Ai che chở nắng mưa” không chỉ thể hiện nỗi tiếc nuối mà còn nhấn mạnh sự quan trọng của cây xanh đối với cuộc sống con người. Sang khổ thơ thứ 6, tác giả sử dụng biện pháp nhân hóa để làm cho thiên nhiên như mang tâm trạng của con người. “Những hạt mưa đu đưa / Hình như ai đang khóc” là một hình ảnh đầy cảm xúc, những giọt mưa không chỉ đơn thuần rơi xuống mà dường như đang khóc thương cho cây cối vừa đổ xuống sau cơn bão. Không gian xung quanh cũng trở nên nặng nề hơn với câu thơ “Con đường thở nặng nhọc”. Con đường như mang hơi thở của sự mệt mỏi, chật vật sau thiên tai. Đặc biệt, câu thơ “Mùi nhựa cây thơm nồng” vừa gợi được mùi hương đặc trưng của cây cối sau mưa, vừa ẩn chứa sự đau xót vì đó là dấu vết của sự tổn thương, mất mát. Hai khổ thơ với hình ảnh giàu sức gợi và giọng thơ nhẹ nhàng, sâu lắng đã khắc họa rõ nét cảnh vật sau bão, đồng thời nhắc nhở con người về tầm quan trọng của thiên nhiên trong cuộc sống. Qua đó, tác giả khơi gợi lòng yêu quý thiên nhiên và ý thức bảo vệ môi trường để những hàng cây mãi mãi là người bạn đồng hành cùng con người.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời