

21/11/2025
21/11/2025
C1: Xác định thể thơ, chỉ ra dấu hiệu nhận biết?
Thể thơ: Thất ngôn tứ tuyệt (hay Tứ tuyệt).
Dấu hiệu nhận biết:
Bài thơ có bốn câu thơ.
Mỗi câu thơ có bảy chữ (bảy tiếng).
C2: Chỉ ra các hình ảnh thiên nhiên xuất hiện trong bài thơ
Các hình ảnh thiên nhiên (cảnh vật tự nhiên) xuất hiện trong bài thơ bao gồm:
Chim mỏi (chim): Gợi sự mệt mỏi, vội vã của một sinh vật nhỏ bé trước màn đêm.
Rừng (cảnh vật): Nơi chim tìm về chốn nghỉ, biểu tượng cho không gian rộng lớn, hoang sơ.
Chòm mây cô đơn (Mây): Một nét chấm phá của bầu trời chiều.
Núi/Xóm núi (cảnh vật): Nền tảng của không gian nơi con người sinh sống.
C3: Phân tích tác dụng của BPTT trong câu thơ đầu: Chim mỏi về rừng tìm chốn ngủ
Câu thơ gốc (phiên âm Hán Việt) là: Quyện điểu quy lâm tầm túc thụ (Chim mỏi về rừng tìm cây ngủ).
Biện pháp tu từ: Ẩn dụ/Nhân hóa (gợi ý) và đặc biệt là Tả cảnh ngụ tình (phương thức biểu đạt).
Phân tích Tác dụng:
Hình ảnh "Chim mỏi" (Quyện điểu) không chỉ tả thực cảnh chim chiều tìm tổ mà còn là một hình ảnh ẩn dụ/ngụ tình sâu sắc. Nó gợi lên sự mệt mỏi, cô đơn của chính nhân vật trữ tình (Bác Hồ) trên đường đi đày, phải di chuyển liên tục khi chiều xuống.
Sự "mỏi" của chim gợi sự đồng cảm sâu sắc với kiếp người lao tù, nhưng vẫn có ý chí "tìm chốn ngủ", hướng về nơi nghỉ ngơi, ánh sáng và hy vọng.
C4: Nhận xét về bức tranh chiều tối
Bức tranh chiều tối trong bài thơ là một bức tranh đầy tính hiện thực, mang vẻ đẹp cổ điển nhưng lại ánh lên vẻ đẹp hiện đại và sống động của con người.
Cổ điển (Tĩnh lặng và Buồn): Mở đầu bằng sự mệt mỏi, tĩnh lặng của thiên nhiên (chim mỏi, mây trôi cô đơn), tạo cảm giác cô đơn, hiu hắt của cảnh chiều.
Hiện đại (Sức sống và Ánh sáng): Cảnh vật chuyển động từ bên ngoài (thiên nhiên) vào bên trong (xóm núi) và từ chiều tàn sang sức sống lao động của con người (cô em xay ngô). Hoạt động lao động giản dị của con người đã xua tan đi sự mệt mỏi, buồn bã của cảnh chiều.
C5: Bài thơ tả cảnh chiều tối, nhưng khép lại bằng chữ "hồng". Từ đó em thấy vẻ đẹp gì trong tâm hồn Bác?
Bài thơ khép lại bằng hình ảnh "lò than đã rực hồng" (Lô dĩ hồng). Sự chuyển đổi màu sắc từ tối (Mộ) sang hồng là một điểm nhấn nghệ thuật vĩ đại, cho thấy vẻ đẹp cao cả trong tâm hồn Bác:
Vẻ đẹp lạc quan và niềm tin: Giữa cảnh tù đày, gian khổ và sự mệt mỏi của buổi chiều tàn, hình ảnh ánh lửa rực hồng từ lò than đã trở thành ánh sáng, niềm tin ấm áp. Chữ "hồng" không chỉ tả thực ánh lửa mà còn là biểu tượng cho sự lạc quan, tin tưởng vào cuộc sống và tương lai tươi sáng của Bác.
Tình yêu thương con người: Bác không chỉ dừng lại ở cảnh vật thiên nhiên mà còn hướng ánh mắt nhân hậu đến con người lao động (cô em xóm núi xay ngô). Ánh lửa hồng không chỉ là ấm áp cho cô gái mà còn là hơi ấm lan tỏa từ tình thương yêu con người, sự đồng cảm sâu sắc với cuộc sống giản dị của nhân dân.
Ý chí kiên cường: Sự "hồng" lên của lò than đối lập hoàn toàn với sự "tối" (Mộ) của đề bài, cho thấy ý chí kiên cường, vượt lên hoàn cảnh của Bác. Dù thể xác bị giam cầm, tinh thần Bác vẫn hướng tới ánh sáng, sự sống và nguồn nhiệt huyết không bao giờ tắt.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
20/11/2025
Top thành viên trả lời