3 giờ trước

3 giờ trước
3 giờ trước
Nguyễn Minh Châu là một trong những cây bút tiên phong trong công cuộc đổi mới văn học Việt Nam sau 1975. Ông luôn đi tìm “viên ngọc ẩn giấu trong bề sâu tâm hồn con người”, đặc biệt là những con người bé nhỏ trong đời sống thường nhật. Truyện ngắn Phiên chợ Giát là một minh chứng cho phong cách giàu nhân văn của nhà văn, khi ông khắc họa thành công hình ảnh người nông dân lão Khúng – một con người lam lũ, nhưng mang trái tim đầy yêu thương, biết suy tư và đau đáu trước thân phận con người và loài vật.
Tác phẩm được xây dựng trên một tình huống truyện giàu kịch tính và chất thơ: lão Khúng – người nông dân vùng cao nghèo khó, dắt con bò già mang tên Khoang Đen đi bán. Con vật ấy đã gắn bó với gia đình lão từ những ngày đầu khẩn hoang gian khổ. Nhưng khi phải đưa nó đến phiên chợ Giát để bán lấy tiền, lão bất ngờ nảy ra một quyết định "điên rồ" – thả con vật về rừng để nó được sống một cuộc đời tự do. Hành động đó đã khiến người đọc không khỏi xúc động, bởi nó xuất phát từ lòng trắc ẩn chân thành: "Cả một đời con vật nai lưng kéo cày để nuôi sống gia đình lão, và bây giờ lão đền ơn trả nghĩa cho con vật bằng việc đem bán nó cho người ta giết thịt?" – lão Khúng đã tự vấn chính mình như thế.
Lão Khúng là đại diện cho người nông dân truyền thống, tuy ít học nhưng có trái tim nhân hậu, tình nghĩa. Ở lão, tình cảm với con vật không đơn thuần là sự gắn bó giữa người và loài vật mà còn là biểu hiện sâu sắc của đạo lý "uống nước nhớ nguồn", của lòng biết ơn và ý thức nhân sinh. Lão không muốn phản bội một sinh linh đã gắn bó, đồng cam cộng khổ với mình suốt cuộc đời. Khi xua con bò vào rừng, lão không chỉ đang giải thoát cho nó, mà còn như đang xua đi cả số phận cơ cực, nhọc nhằn của chính mình – cái “số phận nửa người nửa con vật” đầy ám ảnh. Tuy nhiên, nghịch lý của cuộc sống lại hiện ra ở hồi kết: con bò quay trở lại. Ánh mắt “sầu não và nhẫn nhục” của nó là biểu tượng cho một kiếp sống đã quá gắn bó với khổ đau, đến mức không còn đủ sức để bước ra khỏi sự ràng buộc của số phận.
Hình tượng lão Khúng được nhà văn miêu tả bằng điểm nhìn nhân vật, ngôn ngữ mộc mạc, giàu chất nông thôn. Chính điều đó tạo nên sự gần gũi, chân thực và đầy xúc cảm cho người đọc. Nguyễn Minh Châu không tô vẽ lý tưởng hóa người nông dân, mà đi sâu vào những giằng xé nội tâm của họ – ở đó có nhân hậu, có trăn trở, có khát vọng tự do nhưng cũng đầy nghịch lý và bất lực.
Phiên chợ Giát là một truyện ngắn xuất sắc thể hiện rõ quan niệm nghệ thuật đầy nhân văn của Nguyễn Minh Châu. Tác phẩm không chỉ khắc họa vẻ đẹp tâm hồn người nông dân Việt Nam mà còn đặt ra những câu hỏi nhân sinh về tự do, số phận, lòng biết ơn và sự gắn bó giữa người với loài vật. Qua đó, nhà văn như muốn đánh thức trong mỗi chúng ta một niềm trân trọng sâu sắc với những điều tưởng như bình dị nhất trong đời sống thường ngày.
3 giờ trước
Nguyễn Minh Châu là nhà văn tiêu biểu của nền văn học Việt Nam thời kì sau năm 1875. Các tác phẩm hướng đến phản ánh cuộc sống và số phận của con người sau ngày hậu chiến. Không chỉ có nội dung tác phẩm còn có những nét đột phá mới về cả nghệ thuật lập ý tưởng, xây dựng nhân vật đến cách thứ trong những tác phẩm xuất sắc nhất của ông chúng ta phải kể đến đó là truyện ngắn Phiên chợ Giát. T những vấn đề bức xúc của xã hội đương thời đồng thời đặt ra những trăn trở về trách nhiệm của tầng lớ như của toàn xã hội trước những bi kịch của con người. Điều này được thể hiện rõ nét qua việc lựa chọn và giọng điệu trần thuật. Trong truyện ngắn "Phiên chợ Giát", Nguyễn Minh Châu đã sử dụng ngôi kể thứ nhất, tức là người kể chu Cách lựa chọn ngôi kể này giúp cho người đọc có cái nhìn trực diện về câu chuyện, đồng thời tạo ra sự và đáng tin cậy với độc giả. Nhân vật "tôi" đóng vai trò là người chứng kiến, trải nghiệm và ghi chép lại n ra tại phiên chợ Giát. Nhờ vậy, độc giả có thể hiểu rõ hơn về tâm tư, tình cảm và suy nghĩ của nhân vật cảm nhận được sự chân thật và sâu sắc của câu chuyện. Bên cạnh đó, điểm nhìn của truyện được đặt vào nhân vật "tôi"-một người lính từng vào sinh ra tử, luôn giàu lòng trắc ẩn. Chính vì lẽ đó mà nhân vật tôi có khả năng quan sát tỉ mỉ, tinh tế và nhạy cảm với mọ phiên chợ Giát. Từ đó, người đọc có thể khám phá và cảm nhận được vẻ đẹp bình dị, mộc mạc nhưng đ vùng đất này. Đồng thời, qua góc nhìn của nhân vật tôi, độc giả cũng sẽ hiểu rõ hơn về cuộc sống, tâm của người dân nơi đây. Ngoài ra, giọng điệu trần thuật trong truyện mang tính chất trữ tình, sâu lắng, thể hiện qua việc sử dụng hình ảnh, biểu cảm và giàu chất thơ. Giọng điệu này góp phần tạo nên hiệu quả nghệ thuật cao cho tá câu chuyện trở nên hấp dẫn, lôi cuốn và để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng người đọc. Nhờ việc lựa chọn ngôi kể, điểm nhìn và giọng điệu trần thuật phù hợp, Nguyễn Minh Châu đã thành cô họa bức tranh cuộc sống chân thực, sinh động và đầy cảm xúc tại phiên chợ Giát. Truyện không chỉ ph của người dân miền biển mà còn gửi gắm những thông điệp sâu sắc về tình yêu quê hương, đất nước, cống hiến của thế hệ cha anh đi trước.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời