
6 giờ trước
Vạn Hương
6 giờ trước
5 giờ trước
“Lòng mẹ bao la như biển Thái Bình dạt dào...”, mỗi lần nghe câu hát đó em lại cảm thấy vô cùng xúc động khi nghĩ về mẹ của mình. Mẹ là người đã sinh ra và nuôi em khôn lớn, dạy em những điều hay lẽ phải. Và mẹ cũng là người mà em yêu quý nhất trên đời.
Mẹ em năm nay đã 36 tuổi. Mẹ có chiều cao khiêm tốn và vẻ ngoài không hoàn hảo nhưng trong mắt em mẹ là người xinh đẹp nhất. Mẹ có nước da nâu sạm do những ngày dãi nắng dầm sương nuôi anh em em khôn lớn. Mái tóc mẹ đen nhánh mượt mà được cắt ngang vai ôm lấy khuôn mặt trái xoan nhỏ nhắn. Lông mày cong như hình cánh cung, đôi mắt to tròn với hàng mi dài cong vút. Đôi môi hồng hào và luôn nở một nụ cười thật tươi. Chiếc mũi cao thanh tú là điểm nhấn trên khuôn mặt mẹ. Thân hình mẹ em gầy đi vì những năm tháng vất vả, đôi bàn tay gân guốc và chai sạn cũng đủ biết mẹ đã phải cực nhọc đến nhường nào.
Mẹ sống rất giản dị và chan hòa với những người xung quanh. Ở nhà mẹ chỉ mặc những bộ quần áo bình dị, khi đi đâu đó mẹ lại mặc những bộ lịch sự và kín đáo. Mẹ quan tâm chu đáo tới tất cả mọi người. Mỗi sáng mẹ lại thức dậy từ rất sớm để chuẩn bị bữa sáng cho cả nhà, nấu những món ăn ngon để bố mang đi làm. Khi mùa đông đến, trước khi đi làm chẳng lúc nào mẹ quên nhắc nhở ba bố con phải giữ ấm cơ thể và quàng khăn. Những khi em làm sai điều gì mẹ không đánh mắng mà nhắc nhở nhẹ nhàng, đưa ra những lời khuyên để em biết phân biệt đúng sai. Mẹ vừa là mẹ, vừa là người thầy, vừa là người bạn thân thiết trong cuộc sống của em.
Em rất yêu mẹ. Những ngày đầu tiên về làm dâu nhà chồng mẹ đã phải cực khổ rất nhiều nhưng mẹ luôn nhẫn nhịn. Mẹ mang tình yêu thương ấm áp đến tất cả mọi người. Nhìn mẹ ngày một già đi theo năm tháng em thương mẹ nhiều lắm!
Công lao to lớn của mẹ chẳng gì có thể đền đáp nổi. Dù có nói bao nhiêu lời yêu thương vẫn là không đủ. Em mong mẹ luôn mạnh khỏe và hạnh phúc. Em sẽ cố gắng học hành chăm chỉ để không phụ sự kì vọng của mẹ.
6 giờ trước
Trong gia đình, người mà em yêu quý nhất là mẹ. Mẹ không chỉ là người sinh ra em mà còn là chỗ dựa tinh thần vững chắc trong cuộc sống hằng ngày của em.
Mẹ em năm nay ngoài bốn mươi tuổi, dáng người không cao nhưng gọn gàng. Khuôn mặt mẹ hiền hậu, làn da đã sạm đi vì nắng gió và những năm tháng vất vả lo cho gia đình. Đôi mắt mẹ không to nhưng lúc nào cũng ánh lên sự dịu dàng và ấm áp. Mỗi khi mẹ cười, những nếp nhăn nơi khóe mắt hiện lên, nhưng với em, đó là những dấu vết của yêu thương và hi sinh.
Mẹ em làm việc rất chăm chỉ. Ban ngày mẹ đi làm, tối về lại tất bật nấu ăn, dọn dẹp nhà cửa và quan tâm đến việc học hành của em. Dù bận rộn, mẹ vẫn luôn hỏi han, lắng nghe và động viên em mỗi khi em gặp khó khăn. Có những lúc em làm sai hay học chưa tốt, mẹ không mắng nặng lời mà nhẹ nhàng khuyên bảo, giúp em nhận ra lỗi và cố gắng sửa chữa.
Em yêu nhất là những buổi tối mẹ ngồi bên cạnh em, vừa làm việc vừa hỏi chuyện trường lớp. Giọng nói của mẹ trầm ấm, khiến em cảm thấy yên tâm và được che chở. Đối với em, mẹ là người luôn hi sinh thầm lặng mà không bao giờ đòi hỏi nhận lại điều gì.
Em rất yêu mẹ và luôn tự nhủ sẽ cố gắng học tập thật tốt, ngoan ngoãn và sống tử tế để không phụ lòng mẹ. Mẹ mãi là người thân yêu nhất trong trái tim em.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời