9 giờ trước


9 giờ trước
8 giờ trước
Trong thi ca Việt Nam, hình ảnh buổi chiều thường gợi lên những cảm xúc trầm lắng, đặc biệt là nỗi nhớ quê hương, xứ sở. Hai bài thơ “Chiều hôm nhớ nhà” của Bà Huyện Thanh Quan và “Màu cây trong khói” của Hồ Dzếnh tuy ra đời ở những giai đoạn khác nhau, mang phong cách nghệ thuật khác nhau, nhưng đều gặp nhau ở mạch cảm xúc hoài niệm, nhớ thương sâu sắc. So sánh hai tác phẩm giúp người đọc cảm nhận rõ nét những đặc sắc riêng về nội dung và nghệ thuật của thơ trung đại và thơ hiện đại.
Trước hết, về nội dung, cả hai bài thơ đều thể hiện nỗi nhớ quê hương trong khoảnh khắc chiều tà, song sắc thái nỗi nhớ lại mang những màu sắc khác biệt. Trong “Chiều hôm nhớ nhà”, Bà Huyện Thanh Quan gợi lên một không gian chiều muộn bảng lảng hoàng hôn với tiếng ốc xa, trống dồn, hình ảnh ngư ông, mục tử. Cảnh vật hiện lên vắng vẻ, thưa thớt, nhuốm màu cô quạnh. Qua bức tranh thiên nhiên ấy, nỗi nhớ nhà, nhớ quê và cả nỗi buồn thời thế của nhà thơ được bộc lộ kín đáo mà sâu lắng. Đó không chỉ là nỗi nhớ riêng tư của một con người xa quê, mà còn là tâm trạng hoài cổ, tiếc nuối trước sự đổi thay của đất nước.
Trong khi đó, “Màu cây trong khói” của Hồ Dzếnh lại mang đến một nỗi nhớ nhẹ nhàng, mơ hồ và lãng mạn hơn. Quê hương hiện ra trong làn khói chiều, trong màu cây nhạt nhòa, gợi cảm giác xa xăm, bảng lảng. Nỗi nhớ trong bài thơ không nặng nề hay u uẩn, mà lan tỏa chậm rãi, dịu dàng, như một dòng cảm xúc trôi miên man trong tâm hồn người thi sĩ. Đó là nỗi nhớ của một con người mang tâm hồn nhạy cảm, sống giữa hiện tại nhưng luôn hướng về miền ký ức thân thương.
Về nghệ thuật, hai bài thơ thể hiện rõ sự khác biệt giữa thơ trung đại và thơ hiện đại. “Chiều hôm nhớ nhà” được sáng tác theo thể thơ Đường luật, với kết cấu chặt chẽ, ngôn ngữ hàm súc, giàu tính ước lệ. Bà Huyện Thanh Quan sử dụng bút pháp tả cảnh ngụ tình đặc trưng, lấy cảnh vật thiên nhiên làm phương tiện để gửi gắm tâm trạng. Nhịp thơ chậm rãi, đều đặn, giọng điệu trang nhã, cổ kính góp phần làm nổi bật nỗi buồn sâu kín, thấm thía.
Ngược lại, “Màu cây trong khói” mang đậm phong cách thơ mới với hình ảnh giàu chất tạo hình và cảm xúc cá nhân được bộc lộ trực tiếp. Những hình ảnh như “màu cây trong khói”, “gió say tình” vừa thực vừa ảo, tạo nên một không gian thơ mơ màng, giàu chất hội họa. Ngôn ngữ thơ mềm mại, nhạc điệu uyển chuyển, thể hiện rõ cái tôi trữ tình tinh tế, lãng mạn của Hồ Dzếnh.
Tóm lại, dù khác nhau về phong cách nghệ thuật và cách thể hiện cảm xúc, “Chiều hôm nhớ nhà” và “Màu cây trong khói” đều là những bài thơ đặc sắc viết về nỗi nhớ quê hương. Một bên trầm mặc, cổ kính; một bên mơ hồ, lãng mạn. Cả hai đã góp phần làm giàu thêm cho thơ ca Việt Nam, để lại trong lòng người đọc những dư âm sâu lắng và đầy xúc cảm.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
7 giờ trước
8 giờ trước
10 giờ trước
Top thành viên trả lời