4 giờ trước


4 giờ trước
4 giờ trước
Câu 1. Thể loại và Phương thức biểu đạt
Thể loại: Truyện cười (thuộc nhóm truyện trạng).
Phương thức biểu đạt chính: Tự sự (kể lại sự việc theo một trình tự thời gian và diễn biến tâm lý).
Câu 2. Biện pháp nghệ thuật và Tác dụng
Trong câu nói của Trạng Quỳnh, tác giả dân gian đã sử dụng:
Biện pháp nghệ thuật:
Điệp liên hoàn (Điệp vòng): Các từ ngữ cuối câu trước được lặp lại ở đầu câu sau (Gió lớn $\rightarrow$ đổ chùa $\rightarrow$ tượng lo $\rightarrow$ lọ tương).
Nói lái: "Tượng lo" nói lái thành "lọ tương".
Lối chơi chữ: Giải thích vòng vo từ chữ "Đại Phong" để dẫn đến một món ăn dân dã.
Tác dụng:
Tạo nên lối nói hóm hỉnh, thông minh và đầy bất ngờ, đặc trưng cho trí tuệ của Trạng Quỳnh.
Gây cười bằng cách biến một thứ tầm thường (lọ tương) trở nên ly kỳ, quan trọng qua cách chiết tự chữ nghĩa.
Giúp Trạng Quỳnh khéo léo "chỉnh" Chúa Trịnh mà vẫn giữ được lễ nghi, thể hiện sự mưu trí trong việc giáo dục thói quen hưởng lạc của giai cấp thống trị.
Câu 3. Bài học rút ra từ tác phẩm
Bài học quan trọng nhất là: Giá trị của món ăn không nằm ở sự đắt tiền hay quý hiếm mà nằm ở thái độ và hoàn cảnh khi thưởng thức. * Khi con người quá no đủ, hưởng thụ thái quá ("sơn hào hải vị lâu ngày"), họ sẽ mất đi cảm giác ngon miệng và không biết trân trọng giá trị cuộc sống.
Hạnh phúc và sự hài lòng thường đến từ những điều giản dị nhất khi ta thực sự có nhu cầu và biết đủ.
Câu 4. Mục đích ca ngợi và phê phán
Ca ngợi: Ca ngợi trí thông minh, sự sắc sảo và bản lĩnh của người lao động (đại diện là Trạng Quỳnh) trước giai cấp thống trị. Ca ngợi vẻ đẹp của những sản vật dân dã (tương, cơm trắng).
Phê phán: Châm biếm lối sống hưởng lạc, xa hoa nhưng lại nhàm chán, thiếu thực tế của vua chúa, quan lại thời xưa. Họ sống trong nhung lụa nhưng lại không hiểu được những quy luật giản đơn nhất của cuộc sống.
Câu 5. Đoạn văn trình bày ý kiến cá nhân (Khoảng 10 câu)
Câu chuyện "Mầm đá" của Trạng Quỳnh không chỉ đem lại tiếng cười sảng khoái mà còn để lại cho em bài học sâu sắc về giá trị của sự giản dị và lòng trân trọng trong cuộc sống. Qua việc Trạng Quỳnh dùng mẹo để Chúa "đói rã ruột" mới dâng cơm trắng và lọ tương, em nhận ra rằng mọi vật chất trên đời đều trở nên vô nghĩa nếu con người đánh mất đi cảm giác tận hưởng chân thực. Trong xã hội hiện đại ngày nay, chúng ta đôi khi quá mải mê chạy theo những thứ xa xỉ, phù phiếm mà quên mất những giá trị mộc mạc xung quanh mình. Đồng thời, câu chuyện còn dạy chúng ta rằng sự nỗ lực và quá trình chờ đợi luôn khiến thành quả trở nên ngọt ngào hơn. Đừng bao giờ để bản thân rơi vào lối sống thụ động, hưởng thụ thái quá dẫn đến sự nhàm chán và vô cảm. Chúng ta cần biết tiết chế lòng tham, sống gần gũi với thực tế để cảm nhận được hương vị hạnh phúc từ những điều nhỏ bé nhất như bát cơm nóng hay nụ cười của người thân. Cuối cùng, trí tuệ và sự hài hước chính là vũ khí sắc bén nhất để chúng ta đối diện và phê phán những thói hư tật xấu trong xã hội.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
4 giờ trước
4 giờ trước
Top thành viên trả lời