Viết bài văn phân tích bài thơ "Ai tư vãn" của Lê Ngọc Hân Buồn trông trăng, trăng mờ thêm tủi, Gương Hằng Nga đã bụi màu trong. Nhìn gương càng thẹn tấm lòng, Thiên duyên lạnh lẽo, đêm đông biên hà....

thumb up 0
thumb down
Trả lời câu hỏi của 🎀𓂃 ࣪˖soc𓂃 ࣪˖🎀
  • Câu trả lời phải chính xác, đầy đủ dựa trên kiến thức xác thực:
    • ✔ Đối với câu hỏi trắc nghiệm: Đưa đáp án lựa chọn + giải thích lý do chọn đáp án.
    • ✔ Đối với câu hỏi tự luận: Đưa lời giải và đáp án cho câu hỏi.
    • ✔ Đối với câu hỏi trả lời ngắn: Đưa ra đáp án + giải thích lý do.
    • ✔ Chấp nhận sử dụng ảnh do thành viên viết tay, ảnh cần rõ nét, không bị mờ, vỡ ảnh.
  • Sử dụng ngôn ngữ rõ ràng, dễ hiểu.
  • Tránh đưa ra các ý kiến cá nhân mang tính chất chủ quan.
  • Nếu sử dụng thông tin từ nguồn khác, phải trích dẫn nguồn đầy đủ và chính xác.
  • Tuyệt đối không được sao chép các thông tin từ các trang khác, từ AI hoặc chatGPT.
CÂU TRẢ LỜI
avatar
Timi

2 giờ trước

Trợ lý học tập AI - Câu trả lời này chỉ mang tính tham khảo

Lê Ngọc Hân (1770- 1799), con gái thứ 21 của vua Lê Hiển Tông. Bà nổi tiếng là một người vừa xinh đẹp, vừa có tài thơ phú. Năm 1786, Tây Sơn tiến quân ra Bắc, Nguyễn Huệ đã gặp gỡ và kết duyên cùng bà. Sau đó ít lâu, Nguyễn Huệ lên ngôi lấy niên hiệu là Quang Trung. Bà có tất cả tám bài thơ, trong đó tiêu biểu nhất là Ai tư vãn. Bài thơ này thể hiện rõ nét nỗi nhớ thương chồng và niềm đau xót vô hạn của công chúa trước cái chết đột ngột của vua Quang Trung.

Bài thơ mở đầu bằng một không gian tĩnh mịch, u buồn vào ban đêm:

"Đêm khuya văng vẳng trống canh dồn,
Trơ cái hồng nhan với nước non."

Tiếng trống canh âm vang trong đêm tối tĩnh mịch khiến cho tâm trạng của thi nhân càng trở nên cô liêu, trống vắng. Từ xưa đến nay, đêm khuya là khoảng thời gian con người chìm vào giấc ngủ sau một ngày lao động mệt nhọc. Nhưng ở đây, công chúa đang thao thức, trằn trọc trong nỗi nhớ thương chồng. Từ "văng vẳng" được tác giả sử dụng để miêu tả âm thanh của tiếng trống canh. Âm thanh ấy tuy gần nhưng lại xa, mơ hồ, không rõ rệt. Điều đó càng làm tăng thêm vẻ tĩnh lặng, u buồn của đêm tối. Trong cái không gian rộng lớn, mênh mông ấy, hình ảnh "hồng nhan" thật nhỏ bé, trơ trọi. Cụm từ "trơ cái hồng nhan" cho thấy nỗi bẽ bàng, tủi hổ của người phụ nữ đang khao khát yêu đương.

Nỗi buồn ấy càng được khắc họa rõ nét hơn qua hình ảnh:

"Chén rượu hương đưa say lại tỉnh,
Vầng trăng bóng xế khuyết chưa tròn."

Hình ảnh "chén rượu" gợi liên tưởng đến việc nàng mượn chén rượu để quên đi nỗi sầu. Nhưng mỗi lần uống rượu, hương rượu nồng nàn lại đưa nàng chìm đắm trong men say, khiến nàng càng tỉnh táo, càng ý thức sâu sắc hơn về nỗi cô đơn, bất hạnh của mình. Vầng trăng trên cao như cũng chia sẻ nỗi buồn sâu thẳm của người thiếu phụ. Trăng sắp tàn mà vẫn chưa tròn, giống như tâm trạng thất vọng, tuyệt vọng của nàng khi chờ đợi một hạnh phúc trọn vẹn, viên mãn.

Hai câu thơ tiếp theo, tác giả đã bộc lộ trực tiếp nỗi buồn sâu sắc của mình:

"Xiên ngang mặt đất rêu từng đám,
Đâm toạc chân mây đá mấy hòn."

Hai câu thơ được cấu tạo đặc biệt, đảo vị ngữ lên đầu câu nhằm nhấn mạnh vào tâm trạng buồn bã, chán chường của nhân vật trữ tình. Hình ảnh "rêu", "đá" chỉ là những vật nhỏ bé, tầm thường nhưng dưới con mắt của thi sĩ, chúng cũng biết "xiên ngang", "đâm toạc" để thoát khỏi sự trói buộc của tự nhiên. Sự tương phản về địa khí cụ thể là mặt đất và chân mây đã tô đậm cảm giác bất bình, phẫn uất của nhà thơ trước thực tại xã hội.

Ở những câu thơ tiếp theo, tác giả đã so sánh cảnh vật với con người để làm nổi bật hơn nữa nỗi sầu muộn của nhân vật trữ tình:

"Ngán nỗi xuân đi xuân lại lại,
Mảnh tình san sẻ tí con con!"

Câu thơ "ngán nỗi xuân đi xuân lại lại" gợi lên vòng tuần hoàn khép kín của tự nhiên. Mùa xuân đến cũng là lúc tuổi xuân con người dần qua đi. Sự chảy trôi của thời gian làm cho tình duyên trở nên mong manh, mỏng manh. Mảnh tình vốn đã bé nhỏ, chẳng được bao nhiêu lại còn phải san sẻ "tí con con". Điều đó cho thấy nỗi xót xa, tủi hổ của người phụ nữ khi không được hưởng trọn vẹn hạnh phúc lứa đôi.

Bằng ngôn từ giản dị nhưng giàu sức gợi, bài thơ "Ai tư vãn" đã thể hiện thành công nỗi nhớ thương chồng và sự đau đớn trước cái chết đột ngột của vua Quang Trung. Đồng thời, bài thơ cũng cho thấy tài năng sáng tác độc đáo của Công chúa Ngọc Hân.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận
avatar
level icon
Con ma bít bay

2 giờ trước

Bài thơ Ai tư vãn của Lê Ngọc Hân là một khúc ai ca thấm đẫm nỗi đau buồn, cô đơn và tuyệt vọng của người phụ nữ trong hoàn cảnh éo le của số phận. Qua những hình ảnh thiên nhiên giàu sức gợi và nghệ thuật tả cảnh ngụ tình tinh tế, tác giả đã thể hiện sâu sắc bi kịch tình duyên tan vỡ cũng như nỗi buồn nhân sinh trước sự đổi thay nghiệt ngã của cuộc đời.

Ngay từ những câu thơ đầu, nỗi buồn đã bao trùm lên toàn bộ không gian thơ:
“Buồn trông trăng, trăng mờ thêm tủi,
Gương Hằng Nga đã bụi màu trong.”
Hình ảnh vầng trăng vốn tượng trưng cho sự viên mãn, hạnh phúc nay trở nên “mờ”, phủ bụi, như chính số phận người phụ nữ đang bị vùi lấp trong đau khổ. Trăng không còn sáng, gương Hằng Nga không còn trong, tất cả đều nhuốm màu phai tàn, lạnh lẽo. Cảnh vật vì thế cũng mang tâm trạng buồn thương, đồng cảm với nỗi đau của con người. Khi “nhìn gương”, người phụ nữ càng thêm “thẹn tấm lòng”, bởi mối “thiên duyên” nay đã trở nên “lạnh lẽo”, đơn côi như “đêm đông biên hà”. Nỗi đau không chỉ là mất mát tình yêu mà còn là cảm giác tủi phận, bất lực trước số mệnh.

Sang khổ thơ tiếp theo, nỗi buồn tiếp tục lan sang cảnh hoa và chim:
“Buồn xem hoa, hoa buồn thêm thẹn,
Cánh hải đường đã quyện giọt sương.”
Hoa hải đường – biểu tượng của vẻ đẹp, tình duyên – giờ đây cũng cúi đầu, đẫm sương lạnh. Cảnh hoa buồn chính là sự phản chiếu tâm trạng tủi hờn, xót xa của nhân vật trữ tình. Đặc biệt, hình ảnh chim uyên ương, phượng hoàng – những biểu tượng cho hạnh phúc lứa đôi – lại hiện lên trong cảnh “chiếc bóng”, “lẻ đôi”. Điều đó càng khắc sâu bi kịch chia lìa, cô độc của người phụ nữ, khiến nỗi đau trở nên “đoạn trường”, quặn thắt.

Hai câu thơ tiếp theo mang tính khái quát cao:
“Cảnh nào cũng ngùi ngùi cảnh ấy,
Tiệc vui mừng còn thấy chi đâu?”
Dù là cảnh gì, ở đâu, cũng chỉ gợi thêm nỗi buồn. Ngay cả những điều từng gắn với niềm vui, hạnh phúc, nay cũng trở nên vô nghĩa. Tâm trạng u uất đã chi phối toàn bộ cái nhìn của con người đối với thế giới xung quanh, khiến cuộc sống chỉ còn lại sự trống rỗng và đau đớn.

Khép lại bài thơ là triết lí buồn về kiếp người:
“Phút giây bãi bể nương dâu,
Cuộc đời là thế, biết hầu nài sao?”
Hình ảnh “bãi bể nương dâu” gợi sự đổi thay khôn lường của cuộc đời. Hạnh phúc mong manh, số phận con người nhỏ bé trước vòng xoay nghiệt ngã của thời gian và lịch sử. Câu hỏi tu từ cuối bài vang lên như một tiếng thở dài cam chịu, thể hiện sự bất lực và đau xót trước thực tại không thể đổi thay.

Tóm lại, Ai tư vãn là một bài thơ giàu giá trị nhân văn, thể hiện sâu sắc nỗi đau của người phụ nữ trong xã hội phong kiến. Với nghệ thuật tả cảnh ngụ tình tinh tế, hình ảnh giàu sức biểu cảm và giọng điệu ai oán, Lê Ngọc Hân đã để lại một tác phẩm lay động lòng người, đồng thời bộc lộ niềm cảm thương sâu sắc đối với số phận con người trong cơn bể dâu của cuộc đời.

Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận

Nếu bạn muốn hỏi bài tập

Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút

Ảnh ads

CÂU HỎI LIÊN QUAN

FQA.vn Nền tảng kết nối cộng đồng hỗ trợ giải bài tập học sinh trong khối K12. Sản phẩm được phát triển bởi CÔNG TY TNHH CÔNG NGHỆ GIA ĐÌNH (FTECH CO., LTD)
Điện thoại: 1900636019 Email: info@fqa.vn
location.svg Địa chỉ: Số 21 Ngõ Giếng, Phố Đông Các, Phường Đống Đa, Thành phố Hà Nội, Việt Nam.
Tải ứng dụng FQA
Người chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Đào Trường Giang Giấy phép thiết lập MXH số 07/GP-BTTTT do Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 05/01/2024
Copyright © 2023 fqa.vn All Rights Reserved