avatar
level icon
phoneiu

2 giờ trước

ĐỀ 1 I. ĐỌC HIỂU Đọc đoạn trích sau: PHIÊN CHỢ GIÁT (Lược phần đầu: Lão Khúng là người dân đầu tiên lên khai phá vùng đất mới, và con bò Khoang Đen gắn bó với gia đình lão từ những ngày đầu vất vả,...

thumb up 0
thumb down
Trả lời câu hỏi của phoneiu
  • Câu trả lời phải chính xác, đầy đủ dựa trên kiến thức xác thực:
    • ✔ Đối với câu hỏi trắc nghiệm: Đưa đáp án lựa chọn + giải thích lý do chọn đáp án.
    • ✔ Đối với câu hỏi tự luận: Đưa lời giải và đáp án cho câu hỏi.
    • ✔ Đối với câu hỏi trả lời ngắn: Đưa ra đáp án + giải thích lý do.
    • ✔ Chấp nhận sử dụng ảnh do thành viên viết tay, ảnh cần rõ nét, không bị mờ, vỡ ảnh.
  • Sử dụng ngôn ngữ rõ ràng, dễ hiểu.
  • Tránh đưa ra các ý kiến cá nhân mang tính chất chủ quan.
  • Nếu sử dụng thông tin từ nguồn khác, phải trích dẫn nguồn đầy đủ và chính xác.
  • Tuyệt đối không được sao chép các thông tin từ các trang khác, từ AI hoặc chatGPT.
CÂU TRẢ LỜI
avatar
Timi

2 giờ trước

Trợ lý học tập AI - Câu trả lời này chỉ mang tính tham khảo
i:
câu 1. <>
Đoạn trích được kể theo ngôi thứ nhất, người kể xưng "tôi". Dấu hiệu hình thức: người kể trực tiếp tham gia vào câu chuyện, xưng "tôi" và kể lại những gì chứng kiến, trải qua.

câu 2. Khi con khoang đen quay trở về, Lão Khúng đã nhìn nó với cặp mắt đầy thương xót và hối hận. Cặp mắt này chứa đựng nỗi buồn, sự day dứt và lòng trắc ẩn của Lão Khúng đối với con vật. Lão Khúng đã trải qua nhiều biến cố trong cuộc đời, chứng kiến sự hy sinh và cống hiến của con khoang đen. Tuy nhiên, vì hoàn cảnh khó khăn, Lão Khúng buộc phải bán con vật đi. Điều này khiến Lão Khúng cảm thấy day dứt và ân hận. Khi con khoang đen quay trở về, Lão Khúng đã nhìn nó với ánh mắt tràn đầy tình cảm và lòng trắc ẩn. Lão Khúng nhận ra rằng con khoang đen không chỉ là một con vật mà còn là một người bạn đồng hành, một phần quan trọng trong cuộc sống của Lão. Ánh mắt này thể hiện sự thấu hiểu và lòng trân trọng của Lão Khúng đối với con khoang đen.

câu 3: Hiệu quả của việc lựa chọn điểm nhìn của người kể chuyện:

* Tạo dựng bối cảnh và tình huống: Điểm nhìn của người kể chuyện giúp độc giả hình dung rõ ràng về hoàn cảnh sống khắc nghiệt của lão Khúng và con bò. Qua cách miêu tả chi tiết về hành trình đưa con bò lên chợ Giát, người kể chuyện tạo nên một bức tranh sinh động về cuộc sống lao động vất vả, đồng thời phản ánh sự bất công xã hội đối với những người nông dân nghèo khó.
* Thể hiện nội tâm nhân vật: Người kể chuyển đổi linh hoạt giữa góc nhìn của lão Khúng và con bò, giúp độc giả thấu hiểu sâu sắc suy nghĩ, cảm xúc của từng nhân vật. Lão Khúng được miêu tả qua những suy tư về cuộc sống, về trách nhiệm với gia đình, về nỗi day dứt khi phải bán con bò - người bạn tri kỷ của mình. Con bò được miêu tả qua những cử chỉ, hành động, biểu lộ sự cam chịu, lòng trung thành và nỗi buồn bã khi bị tách rời khỏi đàn.
* Gợi mở chủ đề: Việc sử dụng điểm nhìn của người kể chuyện giúp tác giả bộc lộ chủ đề chính của truyện ngắn: sự bất công xã hội, sự hy sinh thầm lặng của người nông dân, và giá trị của tình yêu thương, lòng trung thành. Thông qua câu chuyện về lão Khúng và con bò, Nguyễn Minh Châu muốn gửi gắm thông điệp về sự cần thiết phải trân trọng những giá trị truyền thống, những mối quan hệ tốt đẹp trong cuộc sống.

Kết luận:

Việc lựa chọn điểm nhìn của người kể chuyện trong "Phiên chợ Giát" đóng vai trò then chốt trong việc tạo nên sức hấp dẫn và ý nghĩa của tác phẩm. Nó không chỉ giúp độc giả tiếp cận gần gũi với câu chuyện, mà còn góp phần nâng cao giá trị nghệ thuật và tư tưởng của tác phẩm.

câu 3. <>
Hiệu quả của việc lựa chọn điểm nhìn của người kể truyện trong văn bản:

* Tạo dựng bối cảnh: Điểm nhìn của người kể truyện giúp tái hiện khung cảnh làng quê Việt Nam thời kỳ đổi mới, với hình ảnh con bò - biểu tượng của sức lao động và sự cần cù. Qua đó, tác giả gợi lên bức tranh nông thôn bình dị, mộc mạc nhưng ẩn chứa nhiều nỗi niềm.
* Phác họa nhân vật: Người kể truyện sử dụng điểm nhìn của mình để miêu tả chi tiết hành động, suy nghĩ, tâm trạng của nhân vật Lão Khúng. Từ đó, độc giả dễ dàng đồng cảm với hoàn cảnh khó khăn của người nông dân, thấu hiểu những trăn trở, day dứt của họ khi phải đối mặt với sự thay đổi của xã hội.
* Thể hiện chủ đề: Việc lựa chọn điểm nhìn của người kể truyện góp phần thể hiện chủ đề chính của tác phẩm: sự đấu tranh giữa truyền thống và hiện đại, giữa giá trị cũ và giá trị mới. Đồng thời, tác giả cũng gửi gắm thông điệp về lòng nhân ái, sự vị tha và tình yêu thương dành cho loài vật.
* Tăng cường tính nghệ thuật: Điểm nhìn của người kể truyện tạo nên chiều sâu cho tác phẩm, khiến câu chuyện trở nên hấp dẫn và giàu ý nghĩa. Nó khơi gợi trí tưởng tượng của người đọc, giúp họ hòa mình vào dòng chảy cảm xúc của nhân vật, đồng thời rút ra bài học quý giá cho bản thân.

Kết luận:

Việc lựa chọn điểm nhìn của người kể truyện đóng vai trò quan trọng trong việc tạo nên thành công của tác phẩm "Phiên Chợ Giáy". Nó không chỉ giúp tái hiện bối cảnh, phác họa nhân vật, thể hiện chủ đề mà còn tăng cường tính nghệ thuật cho tác phẩm. Nhờ vậy, tác phẩm trở nên gần gũi, dễ tiếp cận và mang ý nghĩa sâu sắc, gây ấn tượng mạnh mẽ với người đọc.

câu 4. Vẻ đẹp tâm hồn của Lão Khúng được thể hiện qua hành động giải phóng con bò Khoang Đen. Hành động này cho thấy lòng nhân ái và tình cảm sâu sắc của Lão Khúng đối với con vật. Ông không muốn con bò phải chịu đựng cảnh bị giết thịt hay bị bóc lột sức lao động nữa. Thay vào đó, ông muốn con bò được tự do, được sống cuộc sống tự nhiên của mình.

Lòng nhân ái của Lão Khúng còn được thể hiện qua cách ông chăm sóc và quan tâm đến con bò. Ông luôn dành thời gian để trò chuyện, vuốt ve và lắng nghe con bò. Điều này cho thấy ông coi con bò như một người bạn đồng hành, một thành viên trong gia đình.

Ngoài ra, hành động giải phóng con bò cũng phản ánh tinh thần tự do và độc lập của Lão Khúng. Ông không muốn bị ràng buộc bởi những quy tắc xã hội hay những áp lực kinh tế. Ông muốn được sống theo ý muốn của mình, được tự do lựa chọn cuộc sống mà mình mong muốn.

Tuy nhiên, hành động giải phóng con bò cũng mang theo nỗi buồn và tiếc nuối của Lão Khúng. Ông phải đối mặt với sự mất mát và chia ly, khi phải rời xa con bò mà ông đã gắn bó suốt nhiều năm. Điều này cho thấy Lão Khúng là một người đàn ông giàu tình cảm, luôn trân trọng những mối quan hệ và kỷ niệm trong cuộc sống.

Tóm lại, vẻ đẹp tâm hồn của Lão Khúng được thể hiện qua hành động giải phóng con bò Khoang Đen. Đó là lòng nhân ái, tình cảm sâu sắc, tinh thần tự do và độc lập, cũng như sự giàu tình cảm và trân trọng những mối quan hệ trong cuộc sống.

câu 5. Qua ngữ liệu phần đọc hiểu, nhà văn Nguyễn Minh Châu muốn gửi gắm thông điệp về tình yêu thương động vật và lòng trắc ẩn đối với những sinh linh bé nhỏ. Con bò là biểu tượng cho sự hiền lành, chăm chỉ và cần cù. Nó đã đồng hành cùng lão Khúng qua bao nhiêu thăng trầm, khó khăn. Tuy nhiên, vì hoàn cảnh nghèo khó, lão buộc phải bán con bò đi. Hành động này khiến lão day dứt và dằn vặt. Lão quyết định giải thoát cho con bò, để nó được tự do, được sống cuộc sống bình thường. Điều này thể hiện tấm lòng nhân đạo và lòng trắc ẩn của lão Khúng. Ông không muốn con bò phải chịu đựng cảnh bị bóc lột, bị ngược đãi. Thông điệp này rất ý nghĩa, đặc biệt trong xã hội hiện đại, khi con người đang dần quên đi giá trị của động vật. Chúng ta cần trân trọng và bảo vệ động vật, bởi chúng cũng có cảm xúc, suy nghĩ và tình cảm riêng. Hãy luôn nhớ rằng, chúng ta là những người bạn đồng hành của muôn loài.


ii:
câu 1. I. Mở bài:
- Giới thiệu tác phẩm "Mảnh trăng cuối rừng" và nhân vật chính - Nguyệt.
- Nêu vấn đề cần bàn luận: Vẻ đẹp tâm hồn của nhân vật Lão Khúng trong đoạn trích.

II. Thân bài:
1. Vẻ đẹp ngoại hình và tính cách của Lão Khúng:
- Ngoại hình đặc biệt với đôi mắt to, sâu và sáng lấp lánh.
- Tính cách hiền lành, chất phác, chăm chỉ làm việc.
- Sự lạc quan và niềm tin vào cuộc sống dù gặp nhiều khó khăn.

2. Tình yêu thương và sự hy sinh của Lão Khúng:
- Tình yêu thương dành cho con cái, sẵn sàng hi sinh vì họ.
- Sự kiên nhẫn và lòng bao dung khi đối mặt với những khó khăn trong cuộc sống.
- Tấm lòng vị tha và tình yêu thương vô điều kiện.

3. Sự mạnh mẽ và kiên cường của Lão Khúng:
- Khả năng vượt qua mọi thử thách và khó khăn trong cuộc sống.
- Sự tự lập và khả năng thích nghi với hoàn cảnh khắc nghiệt.
- Tinh thần không bỏ cuộc và luôn cố gắng vươn lên.

4. Ý nghĩa của vẻ đẹp tâm hồn Lão Khúng:
- Hình ảnh Lão Khúng thể hiện sức mạnh tinh thần và ý chí phi thường.
- Bài học về sự kiên trì, nỗ lực và tình yêu thương.
- Cảm hứng để mỗi người sống tốt hơn, trân trọng những giá trị đích thực của cuộc sống.

III. Kết bài:
- Tóm tắt lại vẻ đẹp tâm hồn của Lão Khúng.
- Khẳng định giá trị của nhân vật Lão Khúng trong tác phẩm và cuộc sống.
- Kêu gọi mọi người học tập từ tấm gương của Lão Khúng để trở thành phiên bản tốt nhất của chính mình.

câu 2. Trong thế giới hối hả và bận rộn ngày nay, việc quản lý và tận dụng thời gian rảnh rỗi trở thành một yếu tố quan trọng trong cuộc sống của mỗi người. Đặc biệt là đối với thanh niên, thời gian rảnh rỗi không chỉ đơn thuần là khoảng thời gian trống trải mà còn là cơ hội để họ phát triển bản thân và tạo ra những giá trị tích cực cho xã hội.

Trước hết, thời gian rảnh rỗi là lúc con người có thể tự do lựa chọn những hoạt động mà mình yêu thích và đam mê. Đây là khoảnh khắc quý báu để họ khám phá và phát triển những sở thích riêng, từ đó nâng cao kỹ năng và kiến thức của bản thân. Việc dành thời gian cho việc đọc sách, chơi thể thao, tham gia các khóa học trực tuyến hay thậm chí là tham gia vào các workshop sẽ giúp con người mở rộng kiến thức, rèn luyện sự sáng tạo và tăng cường khả năng tư duy. Những hoạt động này không chỉ đem lại niềm vui mà còn góp phần xây dựng nền tảng vững chắc cho tương lai.

Ngoài ra, thời gian rảnh rỗi cũng là dịp để thanh niên gắn kết với cộng đồng xung quanh. Bằng cách tham gia vào các hoạt động tình nguyện, tổ chức từ thiện hoặc nhóm sở thích chung, họ có thể mở rộng mạng lưới xã hội và tạo ra những mối quan hệ đáng tin cậy. Không chỉ vậy, việc cùng nhau tham gia vào các dự án cộng đồng còn giúp thanh niên góp phần giải quyết các vấn đề xã hội, lan tỏa tinh thần đoàn kết và tạo ra những thay đổi tích cực trong cộng đồng.

Tuy nhiên, để tận dụng tối đa thời gian rảnh rỗi, thanh niên cần biết cách quản lý nó một cách hiệu quả. Họ cần biết cân nhắc giữa công việc, học tập và thời gian nghỉ ngơi. Đồng thời, tránh lãng phí thời gian vào những hoạt động vô bổ hoặc tiêu tốn quá nhiều năng lượng. Thay vào đó, họ nên xây dựng một lịch trình cụ thể và kiên trì thực hiện để đạt được những mục tiêu đã đặt ra.

Trên thực tế, rất nhiều thanh niên đã biết cách tận dụng thời gian rảnh rỗi một cách hiệu quả. Họ không chỉ phát triển bản thân mà còn đóng góp tích cực cho xã hội. Đó là những nhà sáng tạo trẻ, những tình nguyện viên nhiệt huyết hay những doanh nhân khởi nghiệp đầy tiềm năng. Chính nhờ việc sử dụng thời gian rảnh rỗi đúng cách, họ đã trở thành phiên bản tốt hơn của chính mình và góp phần xây dựng một xã hội phồn vinh và bền vững.

Tóm lại, thời gian rảnh rỗi là món quà quý giá mà mỗi người trẻ có thể tận hưởng. Tuy nhiên, để biến nó thành một nguồn lực hữu ích, thanh niên cần biết cách quản lý và sử dụng thời gian một cách hiệu quả. Chỉ khi đó, họ mới có thể phát triển bản thân và đóng góp tích cực cho xã hội.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận
avatar
level icon
samaakame

2 giờ trước

Viết

Câu 2:

Từ xa xưa, ông cha ta đã có ý thức rất rõ ràng về thời gian, thể hiện trong câu thành ngữ: "Thời gian là vàng, là bạc". Có thể thấy thời gian tuy là một thứ vô hình nhưng lại vô cùng có giá trị, trong xã hội hiện đại, nhịp sống thay đổi tính theo từng phút từng giây, thì thời gian lại càng trở nên quý giá hơn cả, một giây trôi qua thôi cũng đều là nuối tiếc. Bởi thời gian qua rồi, có ngoảnh đầu quay trở lại đâu, đặc biệt cuộc đời con người chỉ có vẻn vẹn vài chục năm. Tuy thời gian quý giá đến vậy, nhưng có một thực trạng đáng buồn rằng đa số giới trẻ hiện nay vẫn chưa thể ý thức được giá trị của thời gian, họ thường lãng phí thời gian vào những thứ vô bổ, thay vì dành để trau dồi và phát triển bản thân.

Người ta thường nói tuổi trẻ chính là mùa xuân của cuộc đời, là lúc chúng ta sung sức, đẹp đẽ nhất, cũng chính là thời gian thích hợp để người ta học tập và gây dựng mọi thứ sẵn sàng cho bản thân bước vào đời. Thế nhưng, có rất nhiều bạn trẻ hiện nay, chẳng nghĩ đến điều ấy bao giờ, họ cứ tưởng rằng cố gắng hết 3 năm cấp 3 để bước chân vào cánh cổng trường đại học là đủ rồi, việc còn lại là ăn chơi và hưởng thụ hết tuổi trẻ. Chẳng biết có ai đã nói ra một câu rất hài hước rằng: "Vào đại học sướng lắm, học hành gì đâu, cứ chơi thoải mái thôi", để phù phiếm mê hoặc lớp trẻ, khiến họ răm rắp tin là thật như thế. Nhìn một lớp học buổi sáng, giảng đường có thể đông đủ đấy nhưng đến phân nửa sinh viên nằm gục mặt xuống bàn ngủ, 1⁄4 còn lại thì chơi game, lướt face, nói chuyện riêng, phần còn lại là mấy bạn ngồi bàn đầu, có lẽ là chăm chú nghe giảng nhất, nhưng thực ra trong đó có mấy người thực sự nghe hiểu, mấy người thực sự tâm huyết thì không biết nữa. Cứ đằng đẵng như thế trong suốt 4, 5 năm trên ghế giảng đường chỉ quanh đi quẩn lại, việc lên lớp, làm việc riêng, điểm danh rồi về, cuối kỳ thi thì thức thâu đêm suốt sáng cày cuốc cho kịp. Tự hỏi đi học như vậy có nghĩa lý gì, các bạn có ý thức được rằng mình đang lãng phí thanh xuân, lãng phí thời gian một cách vô tội vạ hay không? Đó là việc học hành trên lớp, còn khi có thời gian rảnh rỗi, hầu như các bạn trẻ thích ngủ, thích nằm lì ở nhà cày phim, cày game, đọc truyện hơn là bước ra đường đi làm thêm, đi học thêm. Đôi khi chỉ vì có bức ảnh sống "ảo" trên facebook mà dành cả buổi đi chỉnh sửa từng bức hình, rồi ngồi nhìn chăm chăm vào cái màn hình điện thoại, trả lời từng comment, thậm chí ngồi xem đứa nào chê hình xấu, sẵn sàng đáp trả lại ngay. Nhiều khi tôi nghĩ rằng, các bạn không thích ra ngoài cũng được thôi, vậy hãy tự trau dồi kiến thức ở nhà cũng được, nhưng không, các bạn có thể dành cả đêm xem cho hết một bộ phim hoặc tán gẫu với ai đó nhưng tuyệt nhiên chẳng bao giờ đụng vào những cuốn sách có ý nghĩa cả. Đó là một sự lãng phí thời gian đầy đáng tiếc!
Nguyên nhân dẫn tới việc lãng phí ấy có nhiều, nhưng có lẽ xếp đầu tiên là thói quen trì hoãn của giới trẻ. Trong tâm trí của các bạn luôn có một suy nghĩ rất hồn nhiên rằng: "Tôi còn trẻ mà, tôi còn rất nhiều thời gian, thế nên cứ chơi đi đã, tôi sợ sau này sẽ hối tiếc". Nhưng chính suy nghĩ ấy của các bạn khiến các bạn hối tiếc sau này đấy. Các bạn trẻ thường có xu hướng thỏa mãn sự lười biếng của mình hơn là nỗ lực khắc phục cái sự lười biếng ấy, bạn dự định sẽ đi học ngoại ngữ trong năm nay, nhưng vì chưa muốn học, thế là bạn tặc lưỡi bảo thôi năm sau học cũng chưa muộn, và cứ thế đến năm cuối, bạn buộc phải vắt chân lên cổ để học cho kịp, thậm chí khi bạn bè đã ra trường hết, thì bạn phải vật vã cày tiếng Anh, vì thi không đủ điểm. Tôi cũng từng nghe rất nhiều bạn nói rằng muốn đi làm thêm, tích lũy kinh nghiệm, thế nhưng vì tiếc nuối những cuộc đi chơi thâu đêm suốt sáng, những giờ phút an nhàn, mà vẫn trì hoãn mãi, thế là cả đời sinh viên bạn chẳng có chút kinh nghiệm gì ngoài kinh nghiệm "tán phét", cũng chẳng tự tay làm ra đồng tiền nào, chẳng hiểu được giá trị của sức lao động, của đồng tiền. Đã thế còn vô tình lãng phí 4 năm thanh xuân, kiến thức, lẫn kinh nghiệm đều là con số không. Thế rồi, bạn bước ra ngoài xã hội với sự ngơ ngác, thất bại liên tiếp, lúc đó bạn mới hiểu ra thì đã quá muộn màng rồi.

Một trong những nguyên nhân khác, dẫn tới việc lãng phí thời gian của giới trẻ còn là ở cái "tôi" dại khờ, họ chưa đủ tầm nhận thức để nhận ra giá trị của tuổi trẻ, của thời gian, thế nhưng khi nghe được những lời khuyên chân thành của các bậc tiền bối đi trước họ lại thường bỏ ngoài tai, không cho đó là đúng. Họ ham thích những cái gì mới lạ, tạo cảm giác phiêu lãng tự do, không thích bị bó buộc, không thích nỗ lực, vì cảm thấy đó là việc của sau này, giờ cứ phải chơi đã. Thêm một nguyên nhân nữa là sự hèn nhát, sợ sệt, khiến con người ta chùn bước, mãi núp trong cái vỏ ốc an toàn của mình, mà đâu biết rằng sẽ có một "con voi" xã hội đi qua và giẫm nát bạn. Rất nhiều bạn trẻ núp trong căn phòng trọ chật chội, tự huyễn hoặc mình bằng những thú vui nhất thời, trốn tránh thực tại, không dám mơ ước hoặc là có mơ ước đấy, nhưng lại mặc định mình chẳng làm được đâu, cố gắng làm gì. Thời gian thấm thoát thoi đưa, tuổi lớn dần lên nhưng tâm hồn của các bạn cứ mãi 18, đó chẳng phải là điều gì hay ho cả. Rồi mai đây bạn có sống ngoài xã hội với một tâm hồn non nớt, dại khờ và bốc đồng được hay không?

Thế nên các bạn trẻ của tôi ơi, đừng lãng phí thời gian nữa. Tôi biết rằng những khao khát được tận hưởng, được sống được hạnh phúc là xứng đáng và ai cũng có cả. Nhưng đừng chỉ tận hưởng không thôi, tuổi trẻ mà tận hưởng thì tuổi trung niên bạn sẽ phải cố gắng gấp 10 người khác, liệu các bạn có làm được không khi mà lúc đó những cái gọi là nhiệt huyết, thanh xuân đã cạn kiệt? Làm gì cũng được, hãy tìm cho mình một mục tiêu, hãy lập cho mình một kế hoạch, hãy đưa mình vào kế hoạch ấy và thực hiện nó, học thêm, làm thêm, chỉ có xã hội mới là người thầy toàn năng nhất, còn mạng xã hội ư? Chúng ta sẽ chẳng học được gì nhiều ngoài việc tự mê hoặc bản thân cả.

Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận
avatar
level icon
Nhân Irving

2 giờ trước

phoneiu

I. PHẦN ĐỌC HIỂU

Câu 1: Xác định dấu hiệu hình thức cho biết ngôi kể được sử dụng trong đoạn trích.

  • Ngôi kể: Ngôi thứ ba.
  • Dấu hiệu hình thức: Người kể chuyện ẩn mình, gọi tên các nhân vật bằng tên gọi (lão Khúng) hoặc các đại từ (lão, nó, con vật). Người kể có khả năng thâm nhập vào suy nghĩ, cảm xúc bên trong của nhân vật lão Khúng.

Câu 2: Khi con Khoang Đen quay trở về, lão Khúng đã nhìn nó với cặp mắt như thế nào?

  • Lão Khúng nhìn con vật bằng cái nhìn đầy sầu não và phiền muộn. Đó là cái nhìn dành cho một người "bạn đời làm ăn thân thiết", chứa đựng sự xót xa, mặc cảm tội lỗi và sự bất lực trước số phận.

Câu 3: Trình bày hiệu quả của việc lựa chọn điểm nhìn của người kể chuyện trong văn bản?

  • Điểm nhìn: Người kể chuyện ngôi thứ ba nhưng điểm nhìn thường xuyên đặt vào bên trong tâm trí của nhân vật lão Khúng (điểm nhìn hạn tri).
  • Hiệu quả: * Giúp người đọc thấu hiểu sâu sắc những biến chuyển tâm lý phức tạp, đầy mâu thuẫn của lão Khúng (từ ý định bán bò đến việc giải thoát, rồi sự hối lỗi).
  • Tạo nên sự gần gũi, đồng cảm giữa độc giả và nhân vật.
  • Làm nổi bật chiều sâu nhân đạo của tác phẩm: không chỉ kể chuyện mà còn là cuộc độc thoại nội tâm về lương tâm và tình thương.

Câu 4: Nhận xét vẻ đẹp tâm hồn của nhân vật lão Khúng được thể hiện trong đoạn trích.

  • Lão Khúng là một người nông dân có tâm hồn nhân hậu, giàu lòng trắc ẩn và trọng tình nghĩa.
  • Dù nghèo khổ, lão vẫn coi con bò như một thành viên trong gia đình, biết ơn nó đã "nai lưng ra kéo cày để nuôi sống gia đình lão".
  • Vẻ đẹp ấy còn nằm ở sự thức tỉnh về lương tâm: lão cảm thấy kinh tởm chính mình khi định bán bạn mình để giết thịt ("lão thấy lão không còn là giống người nữa"). Hành động xua đuổi con bò vào rừng để nó được tự do là một minh chứng cho sự hy sinh lợi ích cá nhân vì lòng nhân đạo cao cả.

Câu 5: Thông điệp mà nhà văn Nguyễn Minh Châu gửi gắm (5-7 dòng).

  • Qua đoạn trích, Nguyễn Minh Châu gửi gắm thông điệp sâu sắc về lòng nhân đạo và sợi dây liên kết giữa con người với thiên nhiên, loài vật. Tác giả nhắc nhở chúng ta rằng tình thương không có biên giới; ngay cả với một con vật, ta cũng cần đối xử bằng sự biết ơn và thấu cảm. Đồng thời, tác phẩm khẳng định giá trị của sự thức tỉnh lương tâm: dù trong hoàn cảnh khốn khó nhất, con người vẫn cần giữ lấy thiên tính tốt đẹp, bảo vệ lẽ phải và sự tự do cho những sinh linh quanh mình.

II.Phần Viết:

Câu 1: Viết đoạn văn nghị luận (khoảng 200 chữ) nêu cảm nhận về vẻ đẹp tâm hồn lão Khúng trong đoạn trích.

Trong truyện ngắn “Phiên chợ Giát”, Nguyễn Minh Châu đã khắc họa nhân vật lão Khúng với một tâm hồn đầy nhân hậu và giàu lòng trắc ẩn qua quyết định giải thoát cho con bò Khoang Đen. Vẻ đẹp tâm hồn lão trước hết hiện lên ở sự biết ơn và trọng tình nghĩa. Lão không coi con bò chỉ là một công cụ lao động mà coi nó như một “người bạn đời làm ăn thân thiết” đã cùng gia đình lão trải qua bao cay đắng, nhọc nhằn. Sự thức tỉnh lương tâm mạnh mẽ chính là điểm sáng nhất trong tâm hồn người nông dân này. Lão cảm thấy ghê tởm bản thân khi định đem bán người bạn trung thành của mình vào lò mổ: “Lão thấy lão không còn là giống người nữa”. Quyết định thả con bò vào rừng, chấp nhận tự mình “nai lưng ra kéo xe” thay phần con vật giữa đêm khuya, là một hành động nhân đạo cao cả, chiến thắng cái nghèo khó vật chất để bảo vệ thiên tính tốt đẹp. Dù cuối cùng con bò vẫn quay về theo bản năng, nhưng cái nhìn “đầy sầu não và phiền muộn” của lão ở cuối đoạn trích đã khẳng định một tâm hồn biết đau đớn, biết tự trọng và đầy tình yêu thương đối với vạn vật.

Câu 2: Nghị luận xã hội (khoảng 600 chữ) về việc sử dụng thời gian rảnh rỗi từ góc nhìn của người trẻ.

Thời gian là thứ tài sản công bằng nhất mà tạo hóa ban tặng cho mỗi người, nhưng cách chúng ta sử dụng “khoảng trống” giữa những giờ học tập và làm việc – hay còn gọi là thời gian rảnh rỗi – lại chính là thước đo tạo nên sự khác biệt giữa mỗi cá nhân. Từ góc nhìn của một người trẻ trong thời đại số, tôi tin rằng thời gian rảnh không phải là lúc để chúng ta “giết thời gian”, mà là cơ hội vàng để đầu tư cho bản thân.

Thời gian rảnh rỗi thường được hiểu là những giây phút chúng ta được tự do làm điều mình thích mà không bị ràng buộc bởi áp lực công việc. Đối với người trẻ hiện nay, nhu cầu giải trí là vô cùng lớn. Tuy nhiên, ranh giới giữa việc nghỉ ngơi tái tạo năng lượng và việc lãng phí thời gian vào những hoạt động vô bổ là rất mong manh. Thực tế, không ít bạn trẻ đang tiêu tốn hàng giờ đồng hồ mỗi ngày để lướt mạng xã hội một cách vô thức, đắm chìm trong những trò chơi điện tử hoặc những cuộc trò chuyện phiếm không hồi kết. Việc lạm dụng thời gian rảnh như vậy không chỉ khiến sức khỏe giảm sút mà còn làm tâm hồn trở nên trống rỗng, khiến chúng ta bỏ lỡ những cơ hội phát triển quý báu.

Ngược lại, nếu biết sử dụng thời gian rảnh một cách hợp lý, đó sẽ là đòn bẩy để người trẻ bứt phá. Thời gian rảnh là lúc chúng ta có thể theo đuổi những đam mê ngoài chuyên môn như học một ngoại ngữ mới, rèn luyện một môn thể thao, hay đơn giản là đọc một cuốn sách hay. Đây cũng là thời điểm tuyệt vời để thực hiện các hoạt động thiện nguyện, tham gia các câu lạc bộ để mở rộng mối quan hệ và vốn sống. Khi chúng ta chủ động lấp đầy thời gian trống bằng những việc làm có ích, chúng ta không chỉ nâng cao kỹ năng mà còn cảm thấy cuộc sống trở nên ý nghĩa hơn.

Sử dụng thời gian rảnh hiệu quả không có nghĩa là chúng ta phải làm việc không ngừng nghỉ. Nghỉ ngơi cũng là một cách sử dụng thời gian khôn ngoan. Một giấc ngủ ngắn chất lượng, một buổi thiền định hay một chuyến đi dạo hòa mình với thiên nhiên đều giúp tinh thần minh mẫn hơn. Vấn đề nằm ở sự “chủ động”. Người trẻ thông minh là người biết lúc nào cần nghỉ ngơi và lúc nào cần hành động, thay vì để thời gian trôi qua một cách lãng phí trong sự trì trệ.

Tóm lại, thời gian rảnh rỗi giống như một tờ giấy trắng, và mỗi người trẻ là một họa sĩ. Bạn có thể để tờ giấy ấy nhạt nhòa, hoặc vẽ lên đó những sắc màu rực rỡ của tri thức và trải nghiệm. Đừng để sau này phải hối tiếc vì những năm tháng thanh xuân đã trôi qua trong vô nghĩa. Hãy nhớ rằng: “Cách bạn sử dụng thời gian rảnh rỗi hôm nay sẽ quyết định vị thế của bạn trong tương lai.”

Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
5.0/5 (1 đánh giá)
thumb up 2
thumb down
0 bình luận
Bình luận

Nếu bạn muốn hỏi bài tập

Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút

Ảnh ads

CÂU HỎI LIÊN QUAN

FQA.vn Nền tảng kết nối cộng đồng hỗ trợ giải bài tập học sinh trong khối K12. Sản phẩm được phát triển bởi CÔNG TY TNHH CÔNG NGHỆ GIA ĐÌNH (FTECH CO., LTD)
Điện thoại: 1900636019 Email: info@fqa.vn
location.svg Địa chỉ: Số 21 Ngõ Giếng, Phố Đông Các, Phường Đống Đa, Thành phố Hà Nội, Việt Nam.
Tải ứng dụng FQA
Người chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Đào Trường Giang Giấy phép thiết lập MXH số 07/GP-BTTTT do Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 05/01/2024
Copyright © 2023 fqa.vn All Rights Reserved