4 giờ trước


4 giờ trước
4 giờ trước
1. Về Ngôn ngữ và Thể loại (Sáng tạo quan trọng nhất)
Từ Văn xuôi sang Thơ Lục bát: Thanh Tâm Tài Nhân viết bằng văn xuôi chương hồi (tiếng Hán), còn Nguyễn Du chuyển thể sang thơ Lục bát – thể thơ truyền thống của dân tộc Việt Nam.
Ngôn ngữ bác học và dân gian: Nguyễn Du đã kết hợp tài tình ngôn ngữ bác học (điển tích, điển cố) với ngôn ngữ dân gian (thành ngữ, ca dao), đưa tiếng Việt lên đỉnh cao của sự tinh tế và giàu đẹp.
2. Về Nội dung và Tư tưởng
Từ "Tình" sang "Thân phận": Trong nguyên tác, câu chuyện nặng về những chi tiết mưu mẹo, nhân quả. Nguyễn Du đã nâng tầm tác phẩm thành một bản cáo trạng đanh thép về xã hội phong kiến và là tiếng kêu thương cho số phận con người, đặc biệt là người phụ nữ tài hoa nhưng bạc mệnh.
Nhân văn hóa cốt truyện: Nguyễn Du lược bỏ những chi tiết tàn nhẫn, dung tục trong nguyên tác (như các cảnh tra tấn, báo oán rùng rợn của Thúy Kiều) để làm nổi bật tấm lòng vị tha, nhân hậu của nhân vật.
3. Về Nghệ thuật xây dựng nhân vật
Nguyễn Du đã thổi sức sống vào những nhân vật vốn khá phẳng trong nguyên tác:
Miêu tả nội tâm: Nguyễn Du là bậc thầy trong việc miêu tả tâm lý. Những đoạn như "Nỗi mình thêm tức nỗi nhà", hay "Cậy em em có chịu lời" thể hiện sự giằng xé nội tâm sâu sắc mà nguyên tác không có được.
Bút pháp ước lệ và cá thể hóa: Nhân vật của Nguyễn Du có diện mạo riêng, tính cách rõ rệt. Thúy Kiều không chỉ tài sắc mà còn có tâm hồn nhạy cảm; Từ Hải không chỉ là kẻ "phản loạn" mà trở thành một hình tượng anh hùng có khát vọng tự do cháy bỏng.
4. Sáng tạo về Cảnh vật (Tả cảnh ngụ tình)
Trong Kim Vân Kiều truyện, thiên nhiên chỉ là phông nền mờ nhạt. Ở Truyện Kiều, thiên nhiên trở thành một "nhân vật" biết chia sẻ cảm xúc với con người thông qua bút pháp tả cảnh ngụ tình
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời