Chia sẻ đề thi ngay thôi
Vật lí
Lớp 9
2025
TP.Hồ Chí Minh
183
0
Hóa Học
Lớp 9
2025
TP.Hồ Chí Minh
268
1
Sinh Học
Lớp 9
2025
TP.Hồ Chí Minh
209
4
Tin Học
Lớp 9
2025
TP.Hồ Chí Minh
206
0
Tiếng Anh
Lớp 9
2025
TP.Hồ Chí Minh
173
3
Toán Học
Lớp 9
2025
TP.Hồ Chí Minh
205
0
Tiếng Anh
Lớp 9
2025
TP.Hồ Chí Minh
236
2
Toán Học
Lớp 9
2025
TP.Hồ Chí Minh
320
1
Ngữ Văn
Lớp 9
2025
TP.Hồ Chí Minh
166
0
Ngữ Văn
Lớp 9
2025
Hà Nội
200
0
Ngữ Văn
Lớp 9
2025
TP.Hồ Chí Minh
166
0
Ngữ Văn
Lớp 9
2023
Hà Nam
3472
23
Ngữ Văn
Lớp 9
2023
Vĩnh Phúc
2833
32
Ngữ Văn
Lớp 9
2023
Hà Nội
2623
27
Đọc văn bản và thực hiện các yêu cầu: NỤ CƯỜI (Tóm tắt đoạn đầu: Cha của Hoạt là một "ông giáo muốn con ông biết chịu đựng kham khổ, có đủ gan dạ để lúc gặp, có thể vui vẻ mà chống lại những gian lao ở đời, vì thế ông cố luyện cho con ông không bao giờ phàn nàn, than thở, kêu rên, khóc lóc. Không được buồn nản, phải tươi cười luôn luôn..." Vào năm cha mẹ lần lượt qua đời, Hoạt mới trạc mười hai tuổi, đã bắt đầu cuộc sống tự lập, xa anh trai và ở nhờ gia đình của cậu bé Nam, một người bạn học. Nam cũng là nhân vật xưng "tôi" để kể lại câu chuyện này.) Ngày nay, có từng trải ít nhiều, càng ngẫm nghĩ tôi càng phục Hoạt. Hoạt thật đã can đảm hơn nhiều bạn sàn sàn tuổi anh. Bởi vì không phải chỉ nhảy xuống nước cứu một người chết đuối, hay xông vào lửa để cứu một đứa trẻ thoát nguy, mới là can đảm thôi đâu. Lặng lẽ mà chịu những cái khó chịu hàng ngày, lặng lẽ mà đau đớn khi nỗi đau đớn không tránh được, lấy nụ cười mà che đậy cái buồn riêng của mình, để người chung quanh khỏi buồn lây... Thế cũng là can đảm, mà lại là một thứ can đảm ít người có được. (Lược một đoạn: Hoạt có "cái mũi đỏ như con tôm luộc chín" mà mỗi lần kể về nó, cậu lại có một câu chuyện đùa cợt, tạo sự hài hước khác nhau. Dưới đây là giai thoại cái mũi mà Hoạt kể cho Nam nghe.) Ngày xưa có một thằng bé tên là Hoạt, tính tham ăn mà láu lỉnh. Nó có một cái tài rất lạ, là ăn cà chua sống mà không nhăn mặt. Một hôm, có thằng con người hàng xóm có một quả cà chua đỏ mọng. Nó lại gần thằng kia, bảo rằng: "Tao biết một trò quỷ thuật rất hay; tao có thể bỏ cả quả cà chua của mày vào mồm nuốt đi, rồi lại hắt hơi cho nó bật ra bằng mũi." Quả nhiên, thằng bé ngờ nghệch nọ mắc mưu, nó đưa quả cà chua cho Hoạt, đố Hoạt làm cái trò lạ ấy. Hoạt thích chí nuốt liền. Nhưng nuốt xong còn phải tính sao để có thể hắt hơi cho nó bật ra. Nó bảo thằng bạn nhìn vào mũi nó. Nó định hắt hơi một cái rồi ù té chạy. Nhưng vừa hắt hơi xong thì bạn nó kêu lên: "Tài thật!" Hoạt ngạc nhiên lấy gương soi: thì quả thật có một quả cà chua to tướng dính vào mặt Hoạt, nó cứ dính mãi đẩy rồi lâu dần thành cái mũi. Tôi bẻ luôn: - Thế trước kia anh không có mũi à? Hoạt thản nhiên trả lời: - Làm gì có! Nếu có mũi, thì đã không ngửi được câu chuyện vô lý này!