22/06/2023
22/06/2023
22/06/2023
b tham khảo dàn ý nha
I. Mở bài
-Giới thiệu tác giả Nguyễn Tuân: là tác giả yêu cái đẹp, suốt đời đi tìm cái đẹp, có phong cách nghệ thuật độc đáo, uyên bác, tài hoa.
-Tác phẩm: là một tác phẩm tiêu biểu cho phong cách của Nguyễn Tuân.
-Hình tượng con sông Đà chính là thứ vàng mười của thiên nhiên mà Nguyễn Tuân tìm kiếm.
II. Thân bài
- Khi từ tàu bay nhìn xuống:
+ Sông Đà “”tuôn dài, tuôn dài như một áng tóc trữ tình ... đốt nương xuân ”
+ Sông đà đổi màu theo từng mùa một cách độc đáo: mùa xuân xanh ngọc bích, mùa thu đỏ.
- Khi đi rừng lâu ngày bất ngờ gặp lại con sông:
+ Niềm vui vô hạn của tác giả khi bất ngờ gặp sông Đà: “như thấy nắng giòn tan sau kì mưa dầm”, “nối lại chiêm bao đứt quãng”, “như gặp lại cố nhân”.
+ Sông Đà gợi cảm như một cố nhân, có vẻ đẹp như trò chơi trẻ con tinh nghịch, có vẻ đẹp Đường thi.
- Khi đi thuyền trên sông phía hạ lưu:
+ Cảnh thiên nhiên thi vị, mơn mởn: trôi qua một nương ngô “nhú lá non”, con hươu thơ ngộ, “bờ sông hoang dại như một bờ tiền sử”.
+ Sông Đà như một “người tình nhân chưa quen biết”
- Nhận xét: Sông Đà trữ tình như một cố nhân, một tình nhân.
- Như vậy: hình tượng sông đà vừa mang nét hung bạo lại vừa trữ tình thơ mộng. Qua hình tượng sông Đà đã thể hiện tình cảm của Nguyễn Tuân với thiên nhiên Tây Bắc.
- Nhận xét về cái tôi tài hoa, uyên bác của nhà văn Nguyễn Tuân: Là nhà văn có.phong cách nghệ thuật đặc sắc, văn chương Nguyễn Tuân hấp dẫn người đọc bởi “cái tôi” độc đáo, sự tài hoa, uyên bác, giác quan sắc nhọn, tinh tế, nghệ thuật sử dụng ngôn từ điêu luyện, giàu hình ảnh, cảm xúc. Sức hấp dẫn của ngòi bút Nguyễn Tuân trong bài tùy bút Người lái đò Sông Đà là ở sự độc đáo, sự giàu có về chữ nghĩa, sự công phu trong quan sát và lựa chọn ngôn từ. Tất cả đều mang đậm chất Nguyễn Tuân.
III. Kết bài
Nêu cảm nhận về hình tượng Sông Đà.
Nghệ thuật: so sánh, nhân hóa, tưởng tượng độc đáo, vận dụng tri thức của nhiều lĩnh vực, xây dựng hình tượng thành công.
Tác phẩm là áng văn đẹp được tạo nên từ tình yêu đất nước của một con người muốn dùng văn chương để ngợi ca vẻ đẹp kì vĩ, thơ mộng của thiên nhiên và con người Tây Bắc.
22/06/2023
Sông Đà - Một Hình Tượng Thăng Long Uyên Bác
Trên tàu bay, nhìn xuống Sông Đà, không ai trong tàu bay nghĩ rằng cái dây thừng ngoằn ngoèo dưới chân mình kia lại chính là cái con sông hằng năm và đời đời kiếp kiếp làm mình làm mẩy với con người Tây Bắc và phản ứng giận dỗi vô tội vạ với người lái đò Sông Đà. Nhưng đó không phải là sự ngạc nhiên, vì Sông Đà không chỉ là một con sông thông thường mà nó mang trong mình những giá trị văn hóa, thần thoại và lịch sử đặc biệt. Sông Đà không chỉ là một con sông trong lòng Tổ quốc, mà nó còn trở thành một hình tượng tinh thần thăng long uyên bác trong tác phẩm của nhà văn Nguyễn Tuân.
Nguyễn Tuân, một nhà văn tài hoa và uyên bác, đã khéo léo tạo dựng hình ảnh Sông Đà trong đoạn trích trên. Con sông được so sánh với một áng tóc trữ tình, một áng tóc dài và ẩn hiện trong mây trời Tây Bắc. Điều này gợi lên sự liên kết mạnh mẽ và sự trường tồn của Sông Đà qua thời gian. Hình ảnh này cũng mang ý nghĩa tượng trưng về sự dài lâu, thân thuộc và một sự kết nối vững chắc giữa con sông và con người.
Mỗi mùa trong năm, Sông Đà đổi màu sắc và tính chất khác nhau. Mùa xuân, nước sông xanh ngọc bích, tươi mát như những cánh hoa nở rộ. Đây là một hình ảnh tươi sáng và tràn đầy sức sống, tượng trưng cho sự sinh sôi và hy vọng. Mùa thu, nước sông chín đỏ như da mặt người bất mãn, thể hiện sự biểu lộ cảm xúc và phản ánh sự bất mãn của con người với cuộc sống. Sự thay đổi màu sắc của Sông Đà cũng tượng trưng cho sự thăng trầm, nỗi buồn và sự phấn khởi của con người.
Tuy nhiên, Sông Đà còn là một biểu tượng của sự bền vững và kiên cường. Nhà văn Nguyễn Tuân miêu tả Sông Đà như một "bờ sông hoang dại như một bờ tiền sử" và "bờ sông hồn nhiên như một nỗi niềm cổ tích tuổi xưa". Những hình ảnh này gợi lên vẻ đẹp hoang sơ và truyền thống văn hóa sâu sắc của vùng Tây Bắc. Sông Đà không chỉ là một dòng nước chảy qua mà là một biểu tượng của sự kiên cường, sự sống còn và sự gắn kết của con người với quê hương.
Trong đoạn trích, ta không chỉ nhìn thấy hình ảnh Sông Đà mà còn cảm nhận được sự tài hoa và uyên bác của nhà văn Nguyễn Tuân. Ông đã sử dụng ngôn ngữ một cách khéo léo và tinh tế để tạo ra những hình ảnh sống động và tạo cảm xúc cho độc giả. Từ việc so sánh Sông Đà với một áng tóc trữ tình, một nỗi niềm cổ tích tuổi xưa, đến việc miêu tả màu sắc và tính chất của sông trong từng mùa, tất cả đều thể hiện sự nhạy cảm và sự khéo léo trong việc sử dụng từ ngữ.
Ngoài ra, Nguyễn Tuân cũng thể hiện tình yêu và tôn trọng đối với vẻ đẹp tự nhiên và văn hóa dân tộc thông qua việc tái hiện Sông Đà. Ông tạo ra một bức tranh sống động về cảnh quan và văn hóa của vùng Tây Bắc, như một lời ca ngợi và khắc họa sự đặc biệt của quê hương. Điều này thể hiện sự quan tâm và sự nhạy bén của ông đối với các giá trị văn hóa và tinh thần dân tộc.
Tóm lại, qua đoạn trích trên, chúng ta có thể thấy rằng nhà văn Nguyễn Tuân đã sử dụng một cách tài hoa và uyên bác để tái hiện hình ảnh Sông Đà. Ông đã khéo léo sử dụng ngôn ngữ để tạo ra những hình ảnh sống động và truyền tải những ý nghĩa sâu sắc về tình yêu quê hương, sự kiên cường và vẻ đẹp tự nhiên. Bằng cách này, ông đã tạo nên một tác phẩm văn học đầy cảm xúc và thể hiện sự tài hoa và uyên bác của mình.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời