28/09/2023
28/09/2023
- Những chi tiết khắc họa cậu bé :
+ Trên đường đi, cậu bé Côn luôn chú ý quan sát vạn vật xung quanh. Trong đôi mắt trẻ thơ của Côn, quê hương hiện lên với "những ngôi đền cổ kính", với "dãy núi xa xa rất nhiều hình nhiều vẻ". Ngắm nhìn các di tích, cảnh sắc ấy, Côn không khỏi tò mò, thắc mắc. Vì thế, cậu bé đã mạnh dạn hỏi cha về các sự tích gắn liền với chúng "Thưa cha, con muốn được cha chỉ bảo chúng con về sự tích ngôi đền ni, về tên của các hòn núi kia, trông lạ mắt quá cha ạ."; Thành Cổ Loa ở mãi tận đâu, thưa cha?
+ Sau khi nghe cha kể xong chuyện "Mỵ Châu - Trọng Thủy", cậu bé đã thẳng thắn bày tỏ suy nghĩ của mình về các nhân vật. Côn phê phán việc vua Thục “không đề phòng sự gian giảo, bội ước của vua nhà Triệu”:
“Côn nói, vẻ thán phục:
- Chuyện Mỵ Châu - Trọng Thủy hay tuyệt, tài tình lắm. Con nhận thấy vua nhà Triệu nước Tàu nham hiểm ghê gớm. Chàng Trọng Thủy ngoan ngoãn làm theo mẹo của cha bày đặt. Còn vua nhà Thục nước ta lại trọng chữ tín, thành thật muốn hai nước ở kề nhau có hòa hiếu để dân được sống yên ổn làm ăn. Nhưng vua nước ta lại không đề phòng sự gian giảo, bội ước của vua nhà Triệu. Nàng Mỵ Châu lại ruột để ngoài da. Cha vậy, con vậy thì giữ nước làm sao được? Nhưng câu chuyện lại cho thấy điều đáng trọng không khinh được vua Thục là: Người đã phải tự chém con gái mình và tự xử án mình bằng hành động nhảy xuống biển về tội để mất nước, chứ không cam chịu nộp mình cho giặc.”
+ Khi được cha kể sự tích về vùng Ba Hòn, là đứa trẻ ham học hỏi, Côn chỉ chơm chớp mắt nhìn theo. Cậu thốt lên khi nghe xong tích xưa: “Ước vọng của dân ta thật là đẹp. Tưởng tượng của người ta đến là tuyệt! Phải không cha?”. Cậu đã nhìn ra ước vọng đằng sau một tạo vật, sau mỗi danh thắng quê hương là ước vọng của nhân dân.
+ Khi thấy đền thờ Quả Sơn to hơn đền thờ An Dương Vương, cậu bé Côn đã suy ngẫm ra triết lí làm quan ở đời. Nếu quan thương dân, lo cho dân sẽ được nhân dân đời đời nhớ ơn lập đền thờ phụng. Nếu quan không thương dân, chỉ biết vơ vét, hại dân sẽ bị tiếng nhơ muôn đời.
+ Cậu thuộc câu vè của bà, thuộc “Truyện Kiều” của Nguyễn Du và gặp cảnh vật nào, cậu cũng có thể ngâm thơ để bình về cảnh vật ấy. Khi được cha giải thích lí do cụ Nguyễn Du lại không được thờ phụng, lại có nơi thờ thằng ăn trộm và khắc rõ chữ “Đạo tặc tối linh tôn thần”, cậu cũng phát hiện ra thứ phi lí ở đời. Nhưng với đầu óc của một đứa trẻ Côn vẫn chưa hiểu hết được những điều ấy.
+ Giây phút đứng trước mộ Nguyễn Du, Côn cảm thấy vô cùng chạnh lòng, xót xa mà nhớ đến mấy câu thơ "...Rằng sao trong tiết Thanh minh/ Mà đây hương khói vắng tanh thế mà?..."
⚘𝒶𝓃𝒽 𝓉𝒽𝓊⚘
28/09/2023
28/09/2023
Trong bài "Dọc đường xứ Nghệ", có một số chi tiết khắc họa về cậu bé Côn như sau:
Những chi tiết này giúp tạo nên hình ảnh của cậu bé Côn trong truyện "Dọc đường xứ Nghệ" và thể hiện tính cách và khát vọng của cậu trong cuộc sống.
⚘𝒶𝓃𝒽 𝓉𝒽𝓊⚘
28/09/2023
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời