18/11/2023
18/11/2023
18/11/2023
Nói về mùa xuân, Vũ Bằng đã viết "Tự nhiên là thế: ai cũng chuộng mùa xuân. Mà tháng giêng là tháng đầu của mùa xuân, người ta càng trìu mến, không có gì lạ hết. Ai bảo được non đừng thương nước, bướm đừng thương hoa, trăng đừng thương gió; ai cấm được trai thương gái, ai cấm được mẹ yêu con; ai cấm được cô gái còn son nhớ chồng thì mới hết được người mê luyến mùa xuân".
"Chuộng", "trìu mến", "mê luyến", trình tự xuất hiện của ba từ theo cấp độ tăng dần đã nói lên cung bậc tình cảm của con người đối với mùa xuân. Đó là thứ tình cảm "tự nhiên như thế", "không có gì lạ hết". Sau hai câu văn khẳng định là câu văn giả định để khẳng định với những cụm từ hô ứng mà vế đầu được điệp lại tới bốn lần: "Ai bảo được, ai cấm được", "thì mới hết được"... Cùng sự chắc nịch của lý trí tỉnh táo là độ mê say của tình cảm qua những hình ảnh đời sống trong mối tương quan gắn bó: non thương nước, bướm thương hoa, trăng thương gió, trai thương gái, mẹ yêu con, cô gái còn son nhớ chồng. Hơi văn liền mạch, lời văn dồn dập... Tất cả những yếu tố ngôn từ đó đã khẳng định tình cảm của con người đối với mùa xuân là một quy luật tự nhiên, tất yếu. Quan điểm của em cũng giống với nhà văn Vũ Bằng. Mùa xuân – mùa sinh sôi biểu hiện nhất ở cây cối. Làn mưa xuân nhè nhẹ, lất phất bay như những bàn tay mềm mại, âu yếm vuốt ve những mầm non mới nhú giúp chúng mau lớn nhanh để chuẩn bị đón những tia nắng đầu năm. Khắp nơi nơi đều được phủ một lớp màu đặc sắc của tất cả những loài hoa. Dường như mùa xuân cũng là mùa thi “sắc” của hoa. Bông nào cũng cố gắng vươn mình trong nắng mai để khoe sắc. Trên núi rừng xa xôi, hoa mơ đang nở rộ trắng khắp một vùng Tây Bắc rộng lớn, hoa đào tô thắm vùng Đông Bắc còn hoa mai hòa mình vào ánh nắng vàng rực rỡ của Miền Nam. Trên khắp các làng quê, đường phố cây cối đều khoác trên mình một lớp chồi biếc xanh tươi mang đầy nhựa sống.
Con người cũng không nằm ngoài lẽ tự nhiên ấy. Với tất cả dân tộc trên trái đất, bất kể khác biệt về văn hóa, thì mùa xuân là mùa của tình yêu, mùa gửi gắm những yêu thương tới mọi người. Xuân về cùng với quất hồng, đào thắm và những cánh én xôn xao, ta nghe tiếng khèn gọi bạn tình ở trên vùng núi cao, thấy những ánh mắt lúng liếng trao duyên ở các đám hội đồng bằng. Và đó đây là tiếng cười rộn rã của những đám rước người yêu thương về sống chung một nhà.
18/11/2023
Mùa xuân trong đoạn văn của Vũ Bằng được miêu tả như một biểu tượng cho sự tái sinh, tình yêu, và niềm vui sống. Đối với tôi, mùa xuân cũng mang ý nghĩa tương tự nhưng với một góc nhìn sâu sắc hơn.
Mùa xuân không chỉ đơn thuần là sự chuyển mình của thiên nhiên từ cái lạnh giá của mùa đông sang sự ấm áp, mà còn là biểu tượng của sự hy vọng và khởi đầu mới. Khi cây cỏ bắt đầu xanh tươi trở lại, hoa nở rộ khắp nơi, nó như nhắc nhở chúng ta về sức mạnh phi thường của cuộc sống, khả năng phục hồi và tái sinh không ngừng.
Mùa xuân cũng là dịp để con người ta suy ngẫm về mối quan hệ của mình với thiên nhiên và những người xung quanh. Giống như cách mà hoa và bướm không thể tách rời nhau, mùa xuân là lúc chúng ta nhận ra tầm quan trọng của việc sống hòa hợp với môi trường và tạo ra mối liên kết chặt chẽ với cộng đồng của mình.
Tóm lại, mùa xuân đối với tôi không chỉ là sự thay đổi về thời tiết, mà còn là dịp để tái kết nối với thiên nhiên, tình thân, và chính bản thân mình. Nó nhắc nhở chúng ta về sự tái sinh không chỉ trong thế giới tự nhiên mà còn trong tâm hồn và tư tưởng của mỗi người.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
11 giờ trước
Top thành viên trả lời