
09/12/2023
09/12/2023
- Giá trị nội dung: Tác phẩm là câu chuyện về cuộc đời những người dân ngụ cư mà nhân vật chính là mẹ Lê cùng mười một đứa con. Họ sống nghèo khổ trong một căn nhà chật hẹp và tồi tàn. Bà mẹ phải làm lụng vất vả nhưng vẫn không đủ nuôi các con. Những ngày cực nhọc nhất của những người nông dân lại là những ngày vui sướng của bà mẹ nghèo khổ ấy vì lúc đó mới có người mướn làm. Những buổi tối cả nhà mẹ Lê xúm xít quanh nồi cơm bốc khói là những ngày hạnh phúc nhất. Nhưng những ngày như thế không nhiều. Mùa đông đến, ngoài đồng chỉ còn trơ cuống rạ, ao hồ không còn tôm tép để bắt, nguồn thức ăn của gia đình mẹ Lê không còn. Nhà mẹ Lê vốn nghèo khổ giờ càng túng quẫn hơn. Đàn con đói rét, không cầm lòng nổi trước cảnh tượng đó mẹ Lê một lần nữa tìm đến nhà ông Bá giàu có trong làng để vay gạo. Gạo vay không được, mẹ Lê còn bị ông Bá thả chó ra cắn. Được một người quen đưa về với vết thương máu chảy ròng ròng, mẹ Lê lên cơn sốt nặng. Trong lúc mê man, người mẹ tội nghiệp ấy nhớ lại quãng đời bất hạnh và khốn khổ của mình. Kết thúc câu chuyện là cảnh mẹ Lê từ giã cõi đời để lại mười một đứa con bơ vơ, không nơi nương tựa, không biết đi đâu về đâu.
- Giá trị nhân đạo: Câu chuyện khép lại với cảnh tượng đầy ám ảnh. Thạch Lam đã "lặng lẽ hướng ngòi bút về người nghèo với một niềm cảm thông thật sự chân thành" (Lại Nguyên Ân). Không trào lộng như Vũ Trọng Phụng, không hài hước như Nguyễn Công Hoan, không triết lý như Nam Cao, Thạch Lam nhẹ nhàng và tinh tế. Nhà văn đã lặng lẽ đi vào những bi kịch nhân sinh để miêu tả tình cảnh thê thảm của những người nghèo khổ. Nói như vậy không có nghĩa chỉ Thạch Lam mới có cái nhìn nhân đạo về con người và cuộc sống. Bất cứ một nhà văn chân chính nào cũng mang trong mình tình thương với đồng loại chỉ có khác mỗi nhà văn lại có những cách biểu hiện riêng. Với Thạch Lam đó không chỉ là sự cảm thông mà còn là sự nâng niu, trân trọng những niềm vui bình dị của con người. Mẹ Lê có nghèo khổ nhưng trong cuộc sống người mẹ ấy vẫn có những niềm vui, niềm hạnh phúc riêng. Đó là những niềm vui rất nhỏ bé, đơn sơ, đời thường nhưng làm xao động lòng người.
- Triết lí nhân sinh: " Nhà mẹ Lê' vừa mang yếu tố hiện thực vừa được khoác lên mình màu sắc lãng mạn . Thạch Lam không chỉ cảm thông mà còn trân trọng nhân vật của mình. Sự trân trọng ấy được biểu hiện từ cách gọi tên các nhân vật. Nhà văn không gọi nhân vật của mình là "thị", "y", "hắn" như Nguyễn Công Hoan, Nam Cao.. mà gọi một cách trân trọng, trìu mến "mẹ Lê", "mẹ Đối", "mẹ Hiền". Xuyên suốt tác phẩm mẹ Lê được gọi là "bác". Nó giống như đây là một câu chuyện kể về một người thân quên cùng một hoàn cảnh, cùng một tầng lớp trong xã hội. Câu chuyện vì thế được bao bọc bởi sự cảm thông, trân trọng và tình yêu con người. Thạch Lam đã hòa nhập vao dòng người khốn khổ để vui cùng niềm vui nhân vật, buồn cùng nỗi buồn của những đứa con tinh thần. Nhưng ý nghĩa tác phẩm không chỉ dừng lại ở đó.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
14/12/2025
Top thành viên trả lời