19/12/2023

19/12/2023
20/12/2023
“Nguyễn Tuân là nhà văn suốt đời đi tìm cái đẹp và cái thật” - Nguyễn Đình Thi. Tài hoa và tài tử là những yếu tố quan trọng của cái đẹp trong văn của Nguyễn Tuân. Là một nhà văn có tầm nhìn sâu sắc về thế giới xung quanh và luôn tìm kiếm cái đẹp và cái thật trong cuộc sống để tái hiện lại trong tác phẩm của mình. Ngay cả trước và sau Cách mạng tháng Tám, Nguyễn Tuân luôn chú trọng đến chất lượng tài hoa và tài tử khi miêu tả nhân vật và cảnh vật. Với ông, cái đẹp luôn liên kết với tài năng và chất nghệ sĩ, điều này cũng phản ánh sự tài hoa và nghệ sĩ trong sáng tác của ông. Nhà văn luôn nỗ lực hết mình trong việc khám phá và khai thác những giá trị tốt đẹp trong cuộc sống, đồng thời cũng cho thấy sự dày công và cố gắng của ông trong việc tìm hiểu, nghiên cứu và sáng tác các tác phẩm văn học. Và truyện ngắn Hương Cuội của Nguyễn Tuân là một tác phẩm tiêu biểu, ghi dấu ấn sâu đậm trong lòng độc giả.
Trong truyện ngắn "Hương Cuội" của Nguyễn Tuân, tác giả miêu tả không khí gần Tết của gia đình cụ Kép trước Cách mạng tháng Tám. Cụ và các con cháu đã cùng nhau làm đủ công việc để sửa sang nơi thờ, rửa lá dong, nấu bánh chưng và chăm sóc vườn lan để chúng nở đúng vào dịp Tết. Tất cả là để được tận hưởng không khí ấm áp và êm đềm của mùa xuân.
Và cụ Kép là một nhân vật quan trọng và có ảnh hưởng lớn đến diễn biến của câu chuyện.Cụ Kép là người làng Mọc, với công việc là một nhà . Cụ là một người yêu, và luôn say mê trước vẻ đẹp của thiên thiên. Nếu trước đây cụ không dám trồng hoa vì lo rằng không có đủ thời gian để chăm sóc chúng. Khi ông đã có đủ thời gian rảnh rỗi, ông đã trồng một vườn lan nho nhỏ. Cụ chăm sóc vườn hoa của mình rất kỹ, và cũng thường nói rằng chăm sóc hoa cỏ đòi hỏi sự nhiệt tình và kiên trì. Cụ xem việc này như là một thú vui của mình khi về già vậy nên cụ trồng rất nhiều loại hoa. Cụ có quan điểm “nguyện đem cả quãng đời xế chiều của một nhà nho để phụng sự lũ hoa thơm cỏ quý”.
Cụ yêu thiên nhiên yêu đến mức chỉ cần ai đụng vào là cụ cũng cảm tưởng như họ đang động đến từng khúc ruột của bản thân. Cụ ví nỗi đâu ấy “như có người châm kim vào da thịt mình”.
Hình ảnh bữa rượu “Thạch lan hương” cho thấy cụ dặn bõ già phải chuẩn bị cẩn thận, không được để quá giờ trưa bởi năm nay hoa nở sớm hơn nên phải làm . Bữa tiệc xuân của Cụ Kép vui biết bao: hoa thơm, rượi . Những người không biết thế nào là cái đẹp thì sẽ không bao giờ hiểu được những cái đẹp của tự nhiên. Tác giả đã sử dụng trí tưởng tượng phong phú để mô tả các hoạt động từ việc rửa cuội, bỏ kẹo vào nồi, đến việc úp lồng bàn giấy lên chậu hoa đầy kẹo để ủ hương thơm vào kẹo. Cảnh các cụ nhắm rượu, thưởng xuân và nhai kẹo trong không khí trang trọng cũng được tác giả mô tả một cách chi tiết và sống động.
Các cảnh vật và nhân vật trong tác phẩm của ông luôn được miêu tả với sự đầy đủ và rực rỡ của vẻ đẹp nghệ sĩ. Đặc trưng này trở thành nét đặc trưng và toàn diện của sự nghiệp sáng tác của . Tác giả đã khéo léo sử dụng khả năng quan sát tinh tế để miêu tả từng cử chỉ và hành động của cụ Kép một cách chi tiết. Sự kết hợp với những kiến thức uyên thâm và uyên bác đã giúp tác giả tái hiện lại nét văn hóa đặc trưng của dân tộc một cách sống động.
Tác giả đã tạo ra một bức tranh về cuộc sống của một gia đình thời xưa đầy tình cảm và sự thân thiết. Hình ảnh cụ Kép lo lắng về việc nồi kẹo có thể sập bất kỳ lúc nào, dẫn đến việc ông phải di chuyển liên tục giữa các nồi và các lồng bàn giấy để giúp đỡ con cháu của mình. Khả năng miêu tả tình cảm này giúp tạo nên các nhân vật với tính cách rõ ràng và gây ấn tượng mạnh mẽ với độc giả. Truyện ngắn "Hương cuội" được xem như là một tác phẩm mang lại sự sống lại cho một thú vui tao nhã đang dần trở nên lỗi thời. Qua đó đã giúp cho nhiều người hiểu rõ hơn về thú tiêu khiển cổ xưa với tinh thần bác học, tài hoa và dân tộc đậm nét của thế hệ cha ông. Việc này có thể khiến cho Nguyễn Tuân nhận được sự cảm kích của độc giả.
12/09/2025
“Văn Nguyễn Tuân không phải thứ văn để người nông nổi thưởng thức. Một ngày không xa, khi mà văn chương Việt Nam được người Việt Nam ham chuộng hơn bây giờ, tôi dám chắc những văn phẩm của Nguyễn Tuân sẽ còn có một địa vị xứng đáng hơn nữa”. Nhà phê bình Vũ Ngọc Phan đã từng nhận định như thế khi ông đánh giá về phong cách nghệ thuật của Nguyễn Tuân. Quả thực như vậy, trong những sáng tác của mình, Nguyễn Tuân đã thể hiện tài năng ưu việt trong việc khắc hoạ đề tài cũng như nghệ thuật biểu hiện. “Hương cuội” chính là một tác phẩm thành công như thế.
Nhắc đến Nguyễn Tuân là nhắc đến một người nghệ sĩ tài hoa, uyên bác, một người nghệ sĩ một lòng thiết tha với cái đẹp. “Hương cuội” là một truyện ngắn rất thành công của ông, được in trong tập “Vang bóng một thời” (1941) – tập truyện gồm 12 tác phẩm viết về những vẻ đẹp đã qua, nay chỉ còn vang bóng. Truyện kể về nhân vật cụ Kép – một người có niềm đam mê mãnh liệt từ khi còn trẻ hay cả lúc về già, đó là trồng riêng cho mình một vườn cây đầy hoa thơm cỏ quý, đặc biệt là các loại hoa lan. Trong quan điểm của cụ hiện lên cái đẹp của một con người biết nâng niu, trân quý cái đẹp. Chỉ khi thấy mình “đã đủ tư cách” để chơi hoa, cụ mới ươm lấy một vườn lan nhỏ. Cụ Kép là chứng nhân lịch sử, là dấu ấn của thời gian giữa dòng chuyển giao thời đại, vẫn còn giữ lại được trong mình nếp sống lề lối quen thuộc cùng những giá trị tinh thần xưa cũ. Qua hình tượng nhân vật cụ Kép, tác phẩm đã thể hiện thái độ yêu quý, ngợi ca, trân trọng những nét đẹp văn hóa cổ truyền của dân tộc (thú thưởng lan, uống rượu đầy nghệ thuật, giàu giá trị thẩm mĩ, tao nhã của cha ông xưa và những con người tài hoa nghệ sĩ trong nghệ thuật thưởng rượu, bình thơ, những người gìn giữ nét đẹp xưa).
Trong lời kể chuyện của tác giả ở đầu đoạn trích, người đọc không khỏi ấn tượng, cảm phục nhân vật cụ Kép trong lối suy nghĩ cũng như cách hành xử với cái đẹp – ấy là thú chơi hoa. Với cụ, chơi hoa không phải chỉ đem hoa về trồng mà cần phải “ lấy cái chí thành chí tình ra mà đối đãi với giống hoa cỏ không bao giờ biết lên tiếng”. Cũng bởi vậy mà dù rất yêu hoa, khao khát có một khoảnh vườn riêng với hoa thơm, cây cỏ để sớm chiều ra đó tự tình nhưng nghĩ buổi Tây Tàu nhố nhăng làm tiêu hao bao giá trị tinh thần xưa cũ, riêng lo cho thân thế của mình còn chưa xong thì sao dám nghĩ chuyện chơi hoa. Đó là cái suy nghĩ thật đẹp của một con người có nhân cách, hết lòng nâng niu những giá trị tinh thần tốt đẹp.
Hình ảnh cụ Kép càng đẹp hơn trong cách nhà văn Nguyễn Tuân miêu tả tỉ mỉ, chi tiết từng lời nói, hành động của cụ trong các việc làm để sửa soạn cho buổi giao thừa đón Tết. Những chia sẻ của cụ với người bạn đến hỏi về cách thức trồng hoa cho thấy sự am tường tinh tế của cụ về hoa và cả tâm huyết của cụ khi chăm sóc chúng: “Bạch ngọc thì đẹp lắm. Nhưng những giống nhẹ nhàng ấy thì yểu lắm. Chăm như chăm con mọn ấy. Chiều chuộng quá như con cầu tự. Lầm lỡ một chút là chúng đi ngay” . Cụ dặn bõ già cẩn thận xem lửa cho nồi mạch nha, chạy xuống kiểm tra nồi mạch nha, lồng bàn giấy , ngồi xổm xuống nhặt từng viên đá cuội, mỗi lần có một người đụng mạnh vào giò lan đen, cụ lại xuýt xoa “như có người châm kim vào da thịt mình”. Rồi cụ cùng bõ già và con trai quấn kẹo bọc kín lấy đá, nhẹ nhàng đặt vào lồng chậu hoa; cụ cùng các bạn ngồi uống rượu, ngâm thơ trong hương hoa lan toả. Tất cả các chi tiết đều được nhà văn Nguyễn Tuân miêu tả thật công phu để làm nổi bật hình tượng nhân vật cụ Kép với tình yêu và sự trân quý cái đẹp, trân quý những giá trị truyền thống của quê hương, đất nước.
Thành công của truyện ngắn “Hương cuội” không chỉ ở đề tài độc đáo, phản ánh, ca ngợi những giá trị cổ truyền của dân tộc trong bối cảnh xã hội giao thời mà còn ở nghệ thuật kể chuyện mang đậm phong cách Nguyễn Tuân. Cốt truyện nhẹ nhàng, đơn giản, không có những mâu thuẫn, xung đột gay gắt, chỉ xoay quanh việc kể, tả cụ Kép chơi lan, công đoạn chuẩn bị cho Tết và bữa rượu “thạch lan hương” như một nghệ thuật rất phù hợp để thể hiện sự thư thái, thanh thoát trong tâm hồn nhân vật. Không gian, thời gian truyện cũng được tạo dựng để phù hợp với thú chơi tao nhã của người xưa. Không gian được chọn lựa để miêu tả là trong gian nhà nhỏ của cụ Kép, ngôi nhà kiểu xưa – một không gian nhỏ, gần gũi, gắn liền với cuộc sống của bậc nho sĩ xưa. Thời gian là chiều ba mươi Tết đến giao thừa, một khoảnh khắc giao hòa trời đất, năm mới năm cũ, gợi không khí ấm áp, hướng về nguồn cội, phù hợp diễn tả sự tinh tế, thanh tao của người thưởng hoa, ngâm thơ, uống rượu. Đặc biệt, với việc sử dụng ngôi kể thứ ba (người kể toàn tri) giúp Nguyễn Tuân có cái nhìn toàn cảnh về phong tục của một thời đã cũ để có thể miêu tả một cách cụ thể, tỉ mỉ sự công phu, tính chất nghệ thuật của thú thưởng hoa, thưởng rượu, ngâm thơ. Tác giả dùng nhiều từ Hán Việt, cổ kính, giàu giá trị tạo hình phù hợp việc phục dựng không khí cổ xưa, trang trọng, vẻ đẹp của một thời vang bóng. Cách dùng từ, chọn từ công phu, tỉ mỉ, tài hoa để làm nổi bật cái đẹp của thú chơi tao nhã, tính chất nghệ sĩ của con người. Giọng kể chậm rãi, trầm lắng, trang trọng gợi ra bầu không khí cổ kính, cổ xưa, phù hợp với nội dung câu chuyện. Tất cả những đặc sắc nghệ thuật ấy đã góp phần làm nội bật nội dung truyện, tư tưởng, chủ đề truyện cũng nhờ đó mà được khơi sâu, làm rõ.
“Một cuộc thám hiểm thực sự không phải là chỗ cần một vùng đất mới mà là cần một đôi mắt mới”. Quả vậy, đến với một đề tài không mới nhưng tác giả Nguyễn Tuân đã có cách làm mới riêng của mình. Truyện ngắn “Hương cuội” đã trở thành một bài ca về tình yêu quê hương, tình yêu những nét đẹp ngàn đời của dân tộc. Truyện để lại trong lòng người đọc bao xúc cảm về vẻ đẹp của những giá trị cổ truyền, đánh thức trong mỗi người bao suy ngẫm về trách nhiệm, bổn phận của mình với quê hương, đất nước.
19/12/2023
Đối với mỗi tác phẩm của Nguyễn Tuân, mỗi một tác phẩm là biểu tượng cho cái ngông, là biểu tượng cho cái đẹp trong thi ca của tác giả. Tập truyện vang bóng một thời được coi là tập truyện đánh dấu những thành công nổi bật cho sự nghiệp đến với văn chương của ông. Cái nông, cái đẹp không chỉ thể hiện qua những tác giả, chất chưa trong đó là những nhân vật với vô vàn nghệ thuật đi kèm, nhân vật cụ Kép trong "Vang bóng một thời" là điển hình cho cái đẹp trong văn chương của nguyễn Tuân.
Lần này tác giả đã không xây dựng hình ảnh nhân vật bằng cái ngông, thay vào đó Nguyễn Tuân đã sử dụng cái đẹp để khắc họa hình ảnh nhân vật, đó là cụ Kép một nhân vật đi liền với sở trường ngâm thơ, uống rượu và chơi hoa. Phải thấy rằng Nguyễn Tuân đã vô cùng hiểu tâm lí độc giả khi đưa hình ảnh của một gụ già gắn với đời sống sinh hoạt hệt như một thanh niên. Không chỉ sở hữu cái yêu đời, cụ kép trong tác phẩm trên còn toát lên khí chất của con người từng trải, là những am hiểu về đạo lí, là những sự tính toán, là những nhận thức về cuộc sống một cách thấu đáo và đa chiều, từng đó phương diện đã đủ để người đọc thấy rằng cách mà Nguyễn Tuân xây dựng hình tượng nhân vật sâu sắc đến nhường nào. Cụ Kép không chỉ thấu hiểu về đạo lí cuộc sống, cụ còn bộc bạch tất cả những trải nghiệm của bản thân cụ từng trải qua. Đồng thời hình ảnh cụ Kép cũng là đại diện cho giá trị cao đẹp, nhân văn mà thế hệ trẻ sau này cần noi theo và học tập.
Bởi những nghệ thuật đắt giá cũng như những cái đẹp đều được sử dụng đối với nhân vật cụ Kép, thế nên sự đầu tư để tạo nên thành công đối với hình ảnh này là quá đỗi tâm huyết. Chính vì những tâm huyết, những đam mê xuất phát từ trái tim đối với văn học của Nguyễn Tuân đã thổi hồn nên nhân vật cụ Kép - một tấm gương cao cả về đạo lý lẫn tinh thần mà người đọc cần noi gương.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời