24/12/2023

24/12/2023
24/12/2023
Con đường tới trường, có lẽ là con đường mà chúng ta thường nhớ nhất, đi lại nhiều nhất của những năm tháng còn là học sinh ngồi trên ghế nhà trường. Con đường đó gắn bó và cùng trải qua với các thế hệ học sinh, những trưa hè nóng bức đạp xe đi học, những ngày mùa đông gió lạnh hay cả những lúc cùng chúng bạn trêu đùa nhau trên đường đi học. Tất cả những kỉ niệm đó sẽ làm chúng ta nhớ mãi. Trong kho tàng văn học, thơ ca Việt Nam rất nhiều tác phẩm hay viết về con đường đi học, trong đó nổi bật lên đó là tác phẩm Đường đi học của tác giả Nguyễn Ngọc Hưng.
Tác giả Nguyễn Ngọc Hưng sinh năm 1960, ông là tác giả của nhiều tập thơ được xuất bản tại Việt Nam. Ông được đánh giá là một nhà thơ lạc quan, yêu đời, dũng cảm vượt lên số phận. Thơ của ông chân thật, gần gũi và chứa đựng tình cảm. Bài thơ là những kí ức của tác giả về con đường đi học thời thơ ấu và qua đó cũng thể hiện tình yêu và lòng biết ơn đối với mẹ của mình.
Ba khổ thơ đầu tiên là những kí ức của tác giả về con đường đi học. Ngay từ câu mở đầu tác giả đã cho chúng ta thấy hình ảnh con đường tới trường khúc khuỷu, quanh co như ruột dê, ổ gà, ổ chó.
Khúc khuỷu ruột dê ổ gà ổ chó
Đường dẫn con đi suốt tuổi thơ mình
Nhiều gai góc nhưng cũng đầy hoa cỏ
Vui rập rờn theo những cánh bướm xinh…
Con đường tới trường mà tác giả nhắc đến quanh co, khúc khuỷu, vòng vèo. Con đường này chắc có lẽ vẫn là một con đường đất, với những ổ gà, ổ chó. Nếu không đi cẩn thận thì sẽ ngã ngay vào những ổ này. Con đường này dẫn tác giả đi tới trường suốt tuổi thơ của mình. Ngày ngày cắp sách, đạp xe trên con đường mòn quanh co đó. Cũng chính vì lí do ngày nào cũng đi đi lại lại con đường này mà tác giả cứ nhớ mãi không thể quên. Và bất cứ ai trong chúng ta cũng vậy, cũng có một đường để nhớ. Sau này khi có lớn lên, mỗi khi đi qua đoạn đường đó, những kỉ niệm, những người bạn dường như cũng xuất hiện thoáng qua trong kí ức của mỗi chúng ta. Con đường tới trường này không phải là con đường bằng xi măng hay nhựa đi mượt màng mà trên con đường này còn đầy những gai góc, nhưng lại được điểm thêm hoa và cỏ ở hai bên đường. Có khi đang đi học trên đường mà bỏ cả xe dừng lại để hái bông hoa, cài lên xe. Con đường tới trường lú nào cũng là con đường đẹp nhất và gần gũi nhất. Ở câu thơ cuối của đoạn xuất hiện hình ảnh những chú bướm xinh xinh, tuổi thơ luôn là quãng thời gian, vui vẻ và hồn nhiên nhất. Hái hoa bắt bướm có khi muộn cả học, những vẫn rất vui.
Mười cây số bốn mùa chân xuôi ngược
Manh áo nghèo mưa nắng bạc tóc hoe
Không ngăn nổi hồn nhiên chim sáo hót
Chiều vô tư ngõ đom đóm lập lòe
Mở đầu là cụm từ “mười cây số”, cụm từ này để chỉ đoạn đường mà tác giả đạp xe đi học. Con đường mười cây số là đoạn đường dài, đã vậy còn khúc khuỷu, ổ gà, ổ chó cho ta thấy con đường đi học không dễ dàng mà cũng gặp những khó khăn. Bốn mùa quanh năm đạp xe xuôi ngược đi đi về về. Dù có xa những vẫn rất kiên trì và tìm thấy niềm vui trên đoạn đường đó. Mưa và nắng làm bạc cả áo của tác giả, nắng gió, mua bay đủ cả. Chiếc áo trường cũng vì vậy mà bạc theo năm tháng. Những cái nắng chói chang của mùa hè làm mái tóc đen cũng ngả ngả sang màu hoe hoe. Những khó khăn là vậy nhưng cũng không đủ sức để ngăn cản được sự hồn nhiên, lạc quan của tác giả trên đường tới trường. Tuổi học sinh luôn hồn nhiên và yêu đời như vậy, sự vô tư là điểm đặc biệt của lứa tuổi học sinh. Những buổi chiều muộn đạp xe thong dong trên con đường, vô tư, hồn nhiên. Xuất hiện hình ảnh những con đom đóm lập lòe, trông thật lung linh và đẹp làm sao.
Ôi! thương quá cái thời cơm cõng củ
Lén nhìn con cạo rá mẹ thở dài
Bữa cháo bữa rau qua ngày giáp hạt
Túc tắc rồi con cũng lớn như ai
Mở đầu là câu cảm thán “ôi” tác giả thốt từ tận đáy lòng mình lên. Tác giả nhớ về những kí ức khi đó, khi còn đang sống ở cái thời nghèo khổ, nấu cơm nhưng củ khoai củ sắn thì nhiều hơn cơm. Tác giả nhớ lại và cảm thấy thương cho sự nghèo khó khi đó. Mỗi ngày bữa cháo, bữa rau qua ngày, ăn chẳng đủ no, cháo rau qua ngày nhưng rồi cũng lớn như bao người khác. Thiếu thốn là vậy nhưng rồi cũng lớn khôn, không còn những ngày thong dong, vô tư trên đường đi học như trước.
Bài thơ "Đường đi học" của Nguyễn Ngọc Hưng thực sự là một tác phẩm tuyệt vời. Nó mang đến cho chúng ta một cái nhìn mới về con đường đi học, với sự đẹp đẽ không tưởng. Dù có những khó khăn và vất vả trên con đường đó, nhưng với tâm hồn trong sáng và đầy hồn nhiên của tuổi thơ, chúng ta có thể dễ dàng vượt qua những thử thách đó. Bài thơ cũng lồng ghép sự biết ơn chân thành đối với mẹ. Mẹ luôn là người chờ đợi chúng ta trở về sau những khó khăn và gian truân của cuộc sống bên ngoài. Tình yêu và sự quan tâm vô điều kiện của mẹ là nguồn động viên và sức mạnh để chúng ta tiếp tục đi trên con đường đầy hy vọng và thành công
24/12/2023
24/12/2023
Đoạn thơ mô tả hình ảnh quê hương, cuộc sống và tuổi thơ, đặc biệt là những kí ức ngọt ngào của tác giả. Dưới đây là một bài văn phân tích về đoạn thơ trên:
---
**Tìm Về Tuổi Thơ Trong "Khúc Khuỷu Ruột"**
Đoạn thơ "Khúc Khuỷu Ruột" của tác giả không chỉ là một bức tranh mô tả về quê hương mà còn là một chuyến hành trình tìm về tuổi thơ, nơi tất cả những ký ức ngọt ngào và tình cảm thuần khiết bắt nguồn.
Ngay từ những hình ảnh đầu tiên, tác giả đã mô tả những con đường nhỏ, khúc khuỷu ruột của quê hương, nơi mà tác giả đã trải qua những khoảnh khắc trẻ thơ đáng nhớ. Mỗi "ổ" là một kí ức, một giai điệu riêng biệt, làm cho đoạn thơ trở nên sống động và gần gũi với độc giả.
Tình cảm với quê hương được thể hiện qua từng chi tiết mô tả: "Manh áo nghèo mưa nắng bạc tóc hoe," nhưng cũng đầy ý nghĩa và đẹp đẽ như "Nhiều gai góc nhưng cũng đầy hoa cỏ." Tác giả không chỉ tập trung vào những khía cạnh khó khăn mà còn nhấn mạnh đến sự tươi đẹp, lạc quan và lạ mắt của cuộc sống quê hương.
Hình ảnh của đoạn thơ không chỉ là một ký ức đơn thuần mà còn là nguồn cảm hứng, là động lực để tác giả nhìn nhận và trân trọng hơn về quãng thời gian trẻ thơ của mình. Từ đó, đoạn thơ không chỉ là sự ký ức cá nhân mà còn trở thành sự chia sẻ, gợi nhắc và thấu hiểu về một giai đoạn quan trọng trong cuộc đời.
Tóm lại, "Khúc Khuỷu Ruột" không chỉ là một tác phẩm thơ đẹp về quê hương mà còn là một hành trình lạc quan, tìm về tuổi thơ và tình yêu bền vững với quê hương, tạo nên một bức tranh sâu sắc và ý nghĩa về nguồn gốc và bản chất của cuộc sống.
---
Bài văn trên tập trung vào phân tích những khía cạnh như mô tả, ngôn ngữ, ý nghĩa và cảm xúc trong đoạn thơ để làm nổi bật vẻ đẹp nghệ thuật và giá trị tinh thần của nó.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
13/12/2025
13/12/2025
Top thành viên trả lời