Bạn hãy viết bài văn nghị luận phân tích và cảm nhận về những tâm sự của người cha ở bài thơ "Thuốc đắng"

thumb up 0
thumb down
Trả lời câu hỏi của abcdxyzhnk
  • Câu trả lời phải chính xác, đầy đủ dựa trên kiến thức xác thực:
    • ✔ Đối với câu hỏi trắc nghiệm: Đưa đáp án lựa chọn + giải thích lý do chọn đáp án.
    • ✔ Đối với câu hỏi tự luận: Đưa lời giải và đáp án cho câu hỏi.
    • ✔ Đối với câu hỏi trả lời ngắn: Đưa ra đáp án + giải thích lý do.
    • ✔ Chấp nhận sử dụng ảnh do thành viên viết tay, ảnh cần rõ nét, không bị mờ, vỡ ảnh.
  • Sử dụng ngôn ngữ rõ ràng, dễ hiểu.
  • Tránh đưa ra các ý kiến cá nhân mang tính chất chủ quan.
  • Nếu sử dụng thông tin từ nguồn khác, phải trích dẫn nguồn đầy đủ và chính xác.
  • Tuyệt đối không được sao chép các thông tin từ các trang khác, từ AI hoặc chatGPT.
CÂU TRẢ LỜI
avatar
Timi

10/03/2024

Trợ lý học tập AI - Câu trả lời này chỉ mang tính tham khảo
Trong bài thơ "Thuốc đắng" của tác giả Mai Văn Phấn, người cha đã chia sẻ những suy tư sâu sắc về cuộc đời và con người. Đầu tiên, qua hình ảnh "mồ hôi chai tay", người cha muốn truyền đạt thông điệp về sự vất vả, khó nhọc trong cuộc sống mà anh phải trải qua để nuôi dưỡng gia đình. Mồ hôi là biểu tượng cho công việc lao lực, cống hiến không ngừng nghỉ của người cha. Tiếp theo, khi nhắc đến "mùa xuân và chén đắng", người cha muốn thể hiện rằng dù cuộc sống có nhiều khó khăn, nỗi buồn như chén đắng, thì niềm hy vọng và sức sống mãnh liệt của mùa xuân vẫn luôn tồn tại. Đây là cách người cha lên án những gian nan trong cuộc sống mà anh phải đương đầu, nhưng cũng truyền đi thông điệp tích cực về lòng kiên trì và hy vọng. Tác phẩm "Thuốc đắng" không chỉ là bài thơ hay mà còn là bài học ý nghĩa về tình cha con, lòng hiếu thảo và ý chí phi thường của con người khi đối diện với khó khăn. Sau khi đọc bài thơ này, ta được nhắc nhở về việc trân trọng công ơn cha mẹ, hiểu rõ hơn về ý nghĩa của niềm vui và nỗi buồn trong cuộc sống. Bài thơ giúp ta suy ngẫm và cảm nhận sâu sắc hơn về giá trị của gia đình và lòng hiếu thảo.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
1.0/5 (1 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận
avatar
level icon
Muximuxi

10/03/2024

Câu trả lời uy tín

Thuốc đắng là một bài thơ hay, giàu ý nghĩa nhân văn của tác giả Mai Văn Phấn. Qua bài thơ, ta thấy được hình ảnh người cha với nhiều tâm sự.
Bài thơ bắt đầu bằng một khoảnh khắc dữ dội, gay cấn: Cơn sốt thiêu con trên giàn lửa miêu tả căn bệnh của người con. Các từ thiêu, giàn lửa, tro đầy ám ảnh, cho thấy căn bệnh đang hủy hoại cơ thể đứa con và cũng hủy diệt tinh thần của người cha. Nhìn bề ngoài, đây có vẻ là những hành động nghiệt ngã nhưng nhìn kĩ, nó xuất phát từ nỗi lo lắng, từ tình yêu thương của người cha: chỉ có uống thuốc, dù đắng, thì mới hết bệnh.
Sau khi cho con uống thuốc, người cha cũng ngậm ngùi, xót xa vì con phải uống thuốc đắng như vậy. Mở đầu là hô ngữ con ơi nhưng thực ra đây lại là lời người cha tự nói với mình. Đó là những suy tư về đời. Cuộc sống vốn không hề dễ dàng.
Khổ thơ này tiếp tục là những suy niệm của người cha về cuộc đời. Mồ hôi là hình ảnh biểu tượng cho sự vất vả, khó nhọc, chai tay là sự chịu đựng, quen với sự vất vả khó nhọc ấy. Mùa xuân và chén đắng: mùa xuân là biểu tượng của sự sống, của cái bắt đầu, của niềm hy vọng lúc này đang tràn vào lòng chén đắng, biểu tượng cho nỗi khổ đau.
Qua hai câu thơ này, người cha muốn nói với con rằng: mọi nỗi đau khổ sẽ rèn luyện sức chịu đựng cho con người, và mọi nỗi đau khổ rồi cũng sẽ qua, hạnh phúc rồi sẽ đến. Ở đây, người cha đang hy vọng người con sẽ có một cuộc sống tốt đẹp sau này. Ở đây có thể hiểu rằng, cha hy vọng con sau này sẽ có được sung sướng, hạnh phúc, còn cuộc đời cha bây giờ, dù đã trải qua đau khổ nhưng vẫn chưa có được niềm vui. Nỗi đau vẫn còn đó, nhưng đó là nỗi đau không thể thổ lộ, chỉ biết câm lặng nuối nước mắt vào trong.
Những suy ngẫm của người cha. Con đang ăn gì trong mơ: thế giới của mơ mộng, người con đang tận hưởng niềm hạnh phúc trong thế giới mơ mộng đó, nhưng đó là một thế giới không có thật. Đó cũng là cái nhìn màu hồng của trẻ thơ đối với cuộc đời, thấy cuộc đời cũng nhẹ nhàng, đẹp đẽ như một giấc mơ. Đối lập với thế giới mơ mộng đó của người con là thế giới hiện thực, với chiếc chén thuốc đắng vẫn còn đó, ở trên cửa sổ. Khi con lớn lên, bằng tuổi cha, con sẽ thấy cuộc đời không như mơ, và cuộc đời không chỉ có những gian nan nhỏ bé như chén thuốc đắng kia, mà còn là bão tố, là bao nỗi đau khổ lớn lao mà con người bắt buộc phải chịu đựng.
Bài thơ giàu tính triết lí, thể hiện những suy tư sâu sắc của người cha về cuộc đời. Nêu tác động của tác phẩm đối với bản thân hoặc cảm nghĩ sau khi đọc, thưởng thức bài thơ: Bài thơ giúp ta biết yêu thương và ghi nhớ công ơn của cha mẹ, giúp ta hiểu hơn về những niềm vui và nỗi buồn, hạnh phúc lẫn khổ đau trong cuộc sống.

Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận
avatar
level icon
BỘT❤BÔNG

10/03/2024

abcdxyzhnk Thuốc đắng được nhà thơ Mai Văn Phấn sáng tác năm 1990 trong hoàn cảnh đứa con gái Ngọc Trâm đang bị sốt cao phải vào nhập viện. Bài thơ nhận được giải thưởng Nguyễn Bỉnh Khiêm của TP Hải Phòng. Từ đó đến nay, thi phẩm đã được bạn đọc cả nước biết đến, trân quý, bởi thông điệp mang tính phổ quát về tình thương yêu trong gia đình, cái khuyết thiếu mà con người phải vượt qua, vươn lên bằng chính những đắng cay, khắc nghiệt để có được “mùa xuân” ngọt lành, hạnh phúc.


Ấn tượng của thi phẩm khiến người đọc không thể không sửng sốt giật mình khi ngay từ đầu đã gặp những câu thơ giàu hình ảnh, như “bén lửa” vào tâm hồn: "Cơn sốt thiêu con trên giàn lửa/Cha cũng có thể thành tro nữa".


Hai câu thơ miêu tả một hiện thực mà có lẽ bất kỳ người làm cha nào cũng từng trải qua. Đứa con sốt cao, cha phải ôm con dỗ dành và chạy vào bệnh viện. Sức nóng của cơn sốt được nhà thơ so sánh qua một liên tưởng xuất thần, ngỡ giàn lửa đang thiêu con nên cha cũng thấy mình có thể thành tro mất. Người đọc thơ dường như cũng cảm được sức nóng lan sang cả chính mình. Qua miêu tả cơn sốt của con, ta thấy tấm lòng thương con của người cha đến đớn đau, quặn thắt. Đành nuốt nước mắt vào lòng, thuốc đắng cho con khỏi bệnh là phương cách duy nhất lúc này.


Câu thơ vắt dòng “Giữ tay con/ Cha đổ” như một sự bối rối, ngập ngừng và xót xa đến đứt ruột; tưởng như hai hàng nước mắt chảy dài khi người cha quyết định đổ thuốc đắng vào miệng con. Dù lòng chén thuốc đã vơi, nỗi “ngậm ngùi” trong cha vẫn chưa nguôi dứt, cứ cuộn xé mênh mang qua dấu chấm lửng đầy dụng ý ở cuối khổ thơ.


Nếu khổ thơ đầu miêu tả bệnh tình của đứa con thông qua mạch cảm xúc của chủ thể trữ tình tác giả thì khổ sau là lời tâm tình, thủ thỉ mang tính độc thoại của người cha sau khi cho con uống xong thuốc đắng. Lời thơ buông nhẹ qua thán từ “Con ơi!” đứng đầu khổ thơ như một lời thì thầm sâu lắng. Giọt sương âm thầm vắt qua đêm lạnh cũng lắm vất vả, nhọc nhằn. Chính thời gian mòn mỏi đêm trường chăm sóc con ốm mới thấu hết ý nghĩa của khổ thơ. Hạt sương tí tách rơi góp phần tạo nên vẻ đẹp cho những cánh hoa mỏng mảnh. Hoa thơm hương phải nhờ “rễ cay” hút bao nhiêu mỡ màu từ lòng đất đai sâu thẳm. Từ “rễ cay” là một sáng tạo thần hứng của tác giả, phải qua cay đắng, truân chuyên thì rễ mới đưa được hương thơm cho hoa thắm trên cành.


 “Rễ cay” nuôi hoa cho cây khi phải lặn sâu vào bùn đất để kiếm tìm chất dinh dưỡng, cha mẹ khó nhọc nuôi con khôn lớn trưởng thành phải trải qua biết mấy gian khổ, đoạn trường. Người cha trong bài thơ ngộ ra biết bao sự thật đắng lòng. Cuộc sống mưu sinh lẽ thường thì “mồ hôi keo thành chai tay”, hạnh phúc có được đôi khi lại phải chấp nhận đắng chát. Các hình ảnh ẩn dụ “mùa xuân”, “chén đắng” sử dụng trong khổ thơ thật đắc địa, gợi nhiều liên tưởng thú vị. Khi hiểu được sự thật nghiệt ngã tưởng chừng phi lý ấy, người cha chỉ biết lẳng lặng qua tiếng “khóc òa vu vơ”. “Vu vơ” không đâu vào đâu nhưng lại bắt đầu từ “sự thật”, một sự thật đầy chiêm nghiệm, triết lý sâu sắc về lẽ đời, lẽ người.


Sau “sự thật khóc òa vu vơ” là niềm vui sướng và hạnh phúc lớn lao khi được nhìn con đã qua cơn sốt như thiêu trên giàn lửa. Nhà thơ ngồi ngắm đứa con thơ dại đang nằm ngủ mê man, miệng chóp chép như đang ăn gì mà lòng ngổn ngang trăm mối. Đặt chén lên cửa sổ nhẹ nhàng, những dự cảm về tương lai của cuộc đời con trong lòng nhà thơ vẫn chưa nguôi dứt. Đâu phải chỉ có hiện tại “mùa xuân tràn vào chén đắng” mà con đường tương lai phía trước vẫn còn rất gian nan. Vì vậy, hai câu kết là bài học lớn lao mà người cha truyền lại cho con mình về những tai ương, bão tố có thể sẽ ập đến sau này khi con khôn lớn. “Thuốc đắng” còn phải dùng nhiều lần trong nhiều hoàn cảnh khắc nghiệt của cuộc đời.


"Đáy chén chắc còn bão tố" là câu thơ giàu tính ẩn dụ, mở ra nhiều dự cảm và liên tưởng thú vị về tương lai. Con lớn bằng cha, nghĩa là con đã trải qua nhiều lần dùng “chén đắng”; khi những xót đau, khổ lụy đã am tường mới thấy rằng “bão tố” vẫn song hành cùng với “mùa xuân” trong mỗi phận người, giống như cái đêm “bão tố” kinh hoàng mà cha và con trải qua lúc con sốt cao nhập viện. 


Thuốc đắng trên cái nền của ngôn ngữ, hình ảnh nhiều ẩn dụ, tượng trưng là tấm lòng thương con thiết tha, cháy bỏng; là tình phụ tử thiêng liêng mà nhà thơ Mai Văn Phấn muốn gửi gắm đến mỗi người. Thêm nữa, bài thơ còn là thông điệp về một phương thuốc chữa trị cho những căn bệnh tâm hồn mà thời đại nào cũng có. Có lẽ câu tục ngữ “Thuốc đắng dã tật, sự thật mất lòng” là hạt nhân nội dung tư tưởng của thi phẩm này chăng?

Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
5.0/5 (2 đánh giá)
thumb up 1
thumb down
0 bình luận
Bình luận

Nếu bạn muốn hỏi bài tập

Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút

Ảnh ads

CÂU HỎI LIÊN QUAN

FQA.vn Nền tảng kết nối cộng đồng hỗ trợ giải bài tập học sinh trong khối K12. Sản phẩm được phát triển bởi CÔNG TY TNHH CÔNG NGHỆ GIA ĐÌNH (FTECH CO., LTD)
Điện thoại: 1900636019 Email: info@fqa.vn
location.svg Địa chỉ: Số 21 Ngõ Giếng, Phố Đông Các, Phường Đống Đa, Thành phố Hà Nội, Việt Nam.
Tải ứng dụng FQA
Người chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Đào Trường Giang Giấy phép thiết lập MXH số 07/GP-BTTTT do Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 05/01/2024
Copyright © 2023 fqa.vn All Rights Reserved