12/03/2024
12/03/2024
Nguyễn Quang Thiều (sinh năm 1957) là một nhà thơ hiện đại của Việt Nam, ngoài lĩnh vực chính thơ ca tạo nên tên tuổi, ông còn là một nhà văn với các thể loại tiểu thuyết, truyện ngắn, bút ký và tham gia vào lĩnh vực báo chí. Ông hiện nay là Phó Chủ tịch Hội nhà văn Việt Nam; Phó Tổng thư ký thứ nhất Hội Nhà văn Á – Phi. Nguyễn Quang Thiều không chỉ là nhà thơ tiên phong với trào lưu hiện đại mà còn là cây viết văn xuôi giàu cảm xúc. Trong anh không chỉ có con người bay bổng, ưu tư với những phiền muộn thi ca, mà còn có một nhà báo linh hoạt và nhạy bén. Một trong những tác phẩm đặc sắc của ông chính là "Hai người đàn bà xóm trại"
Đây cũng là một câu chuyện buồn về gia đình, một gia đình không giống như những gia đình bình thường khác. Câu chuyện nói về 2 người đàn bà đã thầm lặng hi sinh tuổi thanh xuân của mình để chờ đợi người đàn ông của họ đi kháng chiến trở về. Hai người đàn bà ấy, dù tuổi cao sức yếu, dù sống rất cần kiệm nhưng mỗi năm họ vẫn kiên trì gói hơn ba chục cái bánh chưng, để “nhỡ có ai về”. Thời điểm họ gói bánh là thời điểm họ đẹp nhất, rạng rỡ nhất trong năm vì sự khấp khởi, hi vọng tràn trề trong họ, để rồi qua Tết là nỗi buồn đau thất vọng và tuyệt lại ngày một dâng trào. Mỗi năm qua đi là một vòng tuần hoàn của sự chờ mong và tuyệt vọng. Bà Ân, bà Mật và câu chuyện đời họ là tiêu biểu cho biết bao thân phận người phụ nữ Việt Nam phải chịu cảnh đơn côi lẻ bóng khi chồng họ đi kháng chiến, nhưng họ đau khổ hơn những người khác bởi họ không có con. Đến nàng Tô thị chờ chồng mà hóa đá còn có giọt máu của người ra đi để mà ôm, mà ẵm; còn hai bà chỉ biết nương tựa lẫn nhau mà sống qua ngày. Khát vọng sống của hai người phụ nữ được tác giả ẩn dụ qua những giấc mơ của họ. Bà Ân mơ thấy “con gà trống mổ vào ngón tay út”, có lẽ vì bà mong chờ người đàn ông-“con gà trống” của mình trở về chăng, hay vì bà khao khát một gia đình êm ấm, chồng làm ruộng, vợ nuôi gà và Tết đến sẽ mổ gà làm cỗ cúng ông bà. Còn ước mơ của bà Mật rõ ràng và cụ thể hơn, bà khao khát được trở về với vai trò làm vợ, làm mẹ; khao khát của bà lớn đến nỗi bà “thấy bụng mình khang khác”. Có thể ý đồ của tác giả khi cụ thể hóa giấc mơ của bà Mật là bởi vì bà đã có dịp gặp ông Bấc hai lần. Dù biết ông Bấc là chồng bà Ân, nhưng nỗi khao khát, chờ đơi chồng khiến bà có những cảm xúc lạ. Lần đầu ông Bấc về, bà “thấy máu chảy lên dào dạt, thấy mặt nóng rát và nhớ về những giấc mơ”. Rồi lần cuối cùng ông Bấc trở về, vẫn không gặp được bà Ân, nhưng đủ để khiến bà Mật phải có những phút yếu lòng, “ôm ghì…khóc nức nở”. Tuy vậy, họ vẫn giữ được đạo lý và không làm điều gì có lỗi với bà Ân. Có thể nói, hai người đàn bà xóm Trại đã sống rất trong sạch và cao thượng, hi sinh hạnh phúc riêng vì cuộc kháng chiến của nước nhà. Một điều cay đắng đọng lại của câu chuyện là hình ảnh hai người già tóc bạc phơ sống lay lắt với nhau bên bờ sông, dù hòa bình đã đến, những người đàn ông của họ vẫn mãi không về, còn những người chiến thắng sau cuộc chiến, họ đã ở đâu làm gì mà không đoái hoài gì đến những người phụ nữ đã hi sinh tuổi xuân và hạnh phúc cho cuộc chiến ngày nào.Chuyện những người đàn bà chờ chồng trong chiến tranh có ở hầu hết mọi miền quê trên đất nước Việt Nam. Có những miền quê không hề nghe thấy tiếng đạn bom suốt hai cuộc chiến tranh chống Pháp và chống Mĩ, nhưng nỗi đau mà những con người ở những miền quê ấy phải chịu đựng to lớn khôn cùng.
Cho dù chiến tranh tàn phá một đất nước khủng khiếp đến thế nào con người vẫn xây dựng lại được sau khi chiến tranh kết thúc. Nhưng tuổi xuân của những người đàn bà ra đi chẳng bao giờ trở lại. Chiến tranh giết chết giấc mơ lớn nhất, đẹp nhất của những người đàn bà là giấc mơ được sinh nở. Với tôi, câu chuyện về những người đàn bà chờ chồng trong hai cuộc kháng chiến của dân tộc vẫn vọng mãi cho tới bây giờ.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
11/06/2025
Top thành viên trả lời