28/03/2024
28/03/2024
28/03/2024
Gia đình "tôi" sống ở một căn tập thể nhỏ cùng bà. Hằng ngày, bố mẹ đi làm, "tôi" đi học tới trưa thì ở nhà cùng bà. Bà thương "tôi" lắm, có gì ngon bà cũng dành phần tôi: ăn cơm bà luôn ăn phần phía trên, phần thơm ngon bên dưới là của "tôi" và bố mẹ; thấy tôi thích ăn món nào là bà cứ gắp cho "tôi" thôi còn bà chỉ ăn qua quéo mấy quả cà muối hay ít nước dưa là xong bữa. Khi ngủ bà cũng nằm nép vào để phần "tôi" gần như cả cánh phản. Mỗi khi hai bà cháu ngồi nhặt rau hay khâu quần áo bà đều kể cho "tôi" nghe biết bao nhiêu là truyện: Truyện Kiều, truyện Nhị Độ Mai… những truyện vần, bà thường thuộc từ đầu đến cuối. Hoặc có khi là những câu chuyện thơ ấu của bố, ngày xưa bà đã nuôi bố vất vả thế nào. Mỗi lần như thế bố đều cáu gắt mà bảo bà lẩm cẩm. Bố và mẹ phàn nàn với nhau về việc bà ngày càng lẩm cẩm, đãng trí quên khóa máy nước và hay nói nhiều. Đỉnh điểm là lần bà đi chợ mà làm mất tem phiếu, bố mẹ "tôi" nặng lời như dao cứa vào tim ba. Hôm sau, bà thu xếp quần áo về quê ở Vĩnh Tuy," tôi" khóc ầm lên xin bà đừng đi nhưng bà bảo bà chỉ đi vài ngày rồi về. Mấy hôm sau bà về thật nhưng chỉ về một lát cho "tôi" ít quà rồi đi ngay, bà bảo bà ở quê bóc lạc thuê cũng vui mà cũng có đồng ra đồng vào. Mãi về sau "tôi" mới biết hóa ra bà đi bán bỏng ở bến tàu. Nghe thấy vậy "tôi" chạy ngay về nhà nói với bố mẹ, hóa ra bố mẹ cũng đã biết; sau một hồi khóc lóc thì dường như bố mẹ cũng hiểu ra và hứa ngày mai sẽ đón bà về.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời