06/05/2024

06/05/2024
06/05/2024
I.
Câu 1. Thể thơ: Bảy chữ
Câu 3. Hai câu thơ này miêu tả vẻ đẹp và khẳng định tình yêu của nhân vật "anh" dành cho người mà nhân vật "anh" yêu. Mỗi khi người con gái đó xuất hiện trong mắt nhân vật "anh", người con gái ấy đẹp tựa như bừng ánh sáng, từng bước chân đều như tỏa hương thơm.
Câu 4. Ý nghĩa biểu tượng của hình ảnh “áo trắng” trong bài thơ: áo trắng vừa là biểu tượng của tuổi học trò, vừa là biểu tượng cho vẻ đẹp tinh khôi, trong trắng của cô gái, đồng thời cũng là biểu tượng cho sự thơ mộng, trong sáng của tình yêu tuổi học trò.
Câu 5. Tình yêu tuổi học trò bài thơ trên vừa mang những vẻ đẹp chung, vừa có những nét độc đáo, gây ấn tượng sâu đậm trong lòng người đọc. Tình yêu trong bài thơ là niềm hạnh phúc, là khoảnh khắc kì diệu, biến cuộc đời thành một cõi thần tiên. Từ tình yêu của anh và em trong bài thơ, nhắc nhở chúng ta cần trân trọng tình yêu đẹp, biết tận hưởng niềm hạnh phúc trong tình yêu, biết yêu thương và trân quý phút giây hạnh phúc trong cuộc đời.
II.
Câu 1:
Huy Cận là một trong những nhà thơ tiêu biểu của phong trào Thơ Mới. Ông đã để lại cho chúng ta một kho tàng văn học đồ sộ trong đó không thể không nhắc tới bài "Tràng giang". Bài thơ đã tái hiện lại một buổi chiều tà trên biển. Điều này được thể hiện rõ nét qua khổ thơ đầu. Ngay mở đầu, Huy Cận đã viết "Sóng gợn tràng giang buồn điệp điệp". Với việc sử dụng biện pháp tu từ nhân hóa với từ láy "điệp điệp" đã khiến những con sóng trở nên có hồn hơn. Sóng chỉ là một hiện tượng tự nhiên nhưng trong thơ Huy Cận nó còn biết buồn, mang một nét tâm trạng như con người. Đến câu thơ thứ hai tác giả đã có sự di chuyển điểm nhìn từ cái nhìn xa, bao quát đến một điểm nhìn cụ thể: “Con thuyền xuôi mái nước song song”. Vốn tưởng sự xuất hiện của con thuyền sẽ mang đến cảm nhận về sự sống của con người nhưng trái lại càng thêm nỗi buồn thê lương. Con thuyền thì nhỏ nhoi, đơn độc đối lập hẳn với sự mênh mông của “tràng giang”. Câu thơ thứ ba hai hình ảnh thuyền và dòng sông lại được sóng đôi cùng nhau: “Thuyền về nước lại sầu trăm ngả”. Con thuyền giống như đang phá vỡ quy luật của bình thường, Thuyền “xuôi mái” tức là xuôi theo dòng nước ấy bậy mà lại có sự vận động “về – lại”. Sự thiếu logic trong câu thơ giống như sự lo âu, lạc lõng, trăn trở của chính tác giả. Khổ thơ đầu tiên kết lại bằng một hình ảnh thơ rất lạ: “Củi một cành khô lạc mấy dòng”. Nhành củi là hình ảnh rất quen thuộc, gần gũi nhưng nó ít khi được đưa vào trong thơ ca. Nhà thơ Huy Cận đã phá vỡ những quy tắc để lấy hình ảnh nhành củi khô trên nền thiên nhiên rộng lớn, kì vĩ. Cành củi nhỏ bé, đơn độc lạc giữa dòng nước giống như chính nhà thơ đang phải chịu đựng sự cô đơn, lạc lõng. Nó biểu tượng cho kiếp người nhỏ bé, phù du trôi nổi giữa dòng đời vô định. Có thể nói qua khổ thơ thứ nhất ta có thể cảm nhận được nỗi buồn được thấm đẫm trong từng cảnh vật.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời