18/07/2024
Gia Haann Đayy
06/03/2025
Thắng LoanBài thơ "Tiếng Ru" không chỉ là những lời ru êm ái của người mẹ dành cho con, mà còn chứa đựng triết lý sâu sắc về tình yêu thương, sự hy sinh và trách nhiệm của các thế hệ. Hình ảnh "tre già – măng non" trở thành biểu tượng của sự kế thừa và phát triển bền vững của cuộc sống.
1. Mở bài: Giới thiệu bài thơ"Tiếng Ru" là một bài thơ giàu cảm xúc, thể hiện tình mẫu tử thiêng liêng và sự tiếp nối giữa các thế hệ.Qua bài thơ, tác giả không chỉ ca ngợi tình yêu thương mà còn gửi gắm thông điệp về sự trưởng thành, trách nhiệm của thế hệ sau đối với tương lai.
2. Thân bài: Phân tích nội dung và nghệ thuật của bài thơa. Hình ảnh tre già – măng non: Biểu tượng của tình yêu thương và sự kế thừa"Tre già yêu lấy măng nonChắt chiu như mẹ yêu con tháng ngày."Hình ảnh "tre già – măng non" là biểu tượng quen thuộc trong văn học Việt Nam, thể hiện sự tiếp nối của các thế hệ."Tre già" tượng trưng cho cha mẹ, thầy cô, những người đi trước luôn nâng niu, dìu dắt lớp trẻ."Măng non" là thế hệ trẻ, những mầm non tương lai của đất nước, đang được chắt chiu, nuôi dưỡng bằng tình yêu thương.⮕ Ý nghĩa: Bài thơ nhấn mạnh sự hy sinh thầm lặng, sự yêu thương vô bờ bến của thế hệ trước dành cho thế hệ sau.b. Niềm tin vào thế hệ mai sau"Mai sau con lớn hơn thầyCác con ôm cả hai tay đất tròn.""Mai sau con lớn hơn thầy" thể hiện niềm tin và kỳ vọng của người lớn vào sự trưởng thành và phát triển của thế hệ trẻ.Câu thơ không chỉ nói về sự phát triển về mặt tri thức, mà còn là sự phát triển về nhận thức, đạo đức và trách nhiệm."Các con ôm cả hai tay đất tròn" gợi lên hình ảnh một thế hệ trẻ vươn ra thế giới, làm chủ vận mệnh, góp phần xây dựng quê hương đất nước.⮕ Ý nghĩa: Đây là một lời nhắc nhở thế hệ trẻ phải biết trân trọng công lao của thế hệ trước, đồng thời không ngừng nỗ lực để hoàn thiện bản thân, gánh vác trách nhiệm với cộng đồng và đất nước.
3. Nghệ thuật của bài thơ
Thể thơ: Bài thơ sử dụng thể thơ lục bát nhẹ nhàng, uyển chuyển, dễ đi vào lòng người như một lời ru dịu dàng.Hình ảnh giàu biểu tượng: "Tre già – măng non", "đất tròn" đều mang ý nghĩa sâu sắc về sự kế thừa, phát triển và trách nhiệm.Ngôn từ giản dị nhưng giàu cảm xúc: Bài thơ sử dụng từ ngữ quen thuộc, gần gũi, nhưng lại mang thông điệp lớn lao.Giọng điệu êm ái, trìu mến: Như một tiếng ru thực sự, giúp người đọc cảm nhận được sự ấm áp, yêu thương.
4. Kết bài: Khẳng định ý nghĩa của bài thơ Bài thơ "Tiếng Ru" không chỉ là một bài thơ về tình mẫu tử mà còn là lời nhắn nhủ thế hệ trẻ về trách nhiệm với cuộc sống. Tác giả gửi gắm niềm tin, hy vọng vào tương lai, mong thế hệ sau không chỉ lớn lên về thể chất mà còn vươn xa trong tri thức, đạo đức và sự cống hiến. Đây là một bài thơ giản dị nhưng mang giá trị nhân văn sâu sắc, nhắc nhở mỗi người về sự biết ơn, yêu thương và tinh thần trách nhiệm đối với cuộc đời.
18/07/2024
18/07/2024
“Con người đến với cuộc sống từ nhiều nẻo đường, trên muôn vàn cung bậc phong phú nhưng tiêu điểm mà con người hướng đến vẫn là con người" (Đặng Thai Mai). Con người luôn là trung tâm của một tác phẩm. Sau những dòng tâm tình với thiên nhiên thơ mộng hay sầu muộn trước những mưa gió bập bùng thì những chân thiện mĩ cuối cùng vẫn là những nỗi niềm cảm xúc hướng tới con người. Và con thuyền của cảm xúc đã chở người nghệ sĩ xuất sắc Tố Hữu đến với khoảng trời của những khám phá qua “Tiếng ru”.
Nhà thơ Chế Lan Viên đã đánh giá rằng thơ của Tố Hữu nằm ở sự kết hợp tinh tế giữa tính nhạc và tư duy. Nếu tập trung quá mức vào tư duy, thơ có thể trở nên sâu sắc nhưng khá khô khan. Ngược lại, nếu tập trung quá nhiều vào tính nhạc, thơ có thể dễ dàng làm say đắm người đọc, nhưng có thể trở nên thiếu sâu sắc. Tố Hữu đã thành công trong việc duy trì sự cân bằng giữa hai yếu tố này. Thơ của ông vừa mang đậm âm điệu dân ca và đạo lí sâu lắng của truyền thống dân tộc, tạo nên một sự hòa quyện độc đáo. Điều này thể hiện rõ nhất qua bài thơ "Tiếng ru", khiến người đọc luôn cảm nhận được vẻ đẹp và âm điệu đầy quyến rũ của nó.
Mở đầu bài thơ là những hình ảnh thiên nhiên gần gũi:
Con ong làm mật, yêu hoa
Con cá bơi, yêu nước; con chim ca, yêu trời.
Con người muốn sống, con ơi
Phải yêu đồng chí, yêu người anh em.
Tác giả đã áp dụng biện pháp liệt kê bằng việc nhắc đến "Con ong", "Con cá", và "Con chim", và sử dụng cách ngắt nhịp 4/2 và 4/4. Đoạn thơ này thể hiện một mối quan hệ chặt chẽ giữa các sinh vật trong tự nhiên và môi trường sống của chúng. Hoa sản xuất mật ngọt để ong chăm sóc, sóng nước mênh mông là nơi cá hoạt động, và bầu trời bao la cao vút cho chim hót líu lo. Tố Hữu đã sử dụng sự quan sát tinh tế cùng với trí tưởng tượng phong phú để tạo ra các câu thơ đầy hình ảnh, biểu tượng cho triết lí sống của con người. Giống như tất cả các yếu tố trong tự nhiên, con người cũng là một phần của tổng thể. Điều này giải thích tại sao chúng ta "Phải yêu đồng chí, yêu người anh em". Tình đoàn kết và sự gắn kết giữa con người với con người là yếu tố quan trọng trong cuộc sống. Cách tác giả sử dụng cụm từ "con ơi" tạo ra một giai điệu dịu dàng và chân thành, tương tự như một lời tâm tình. Từ "yêu" được lặp lại bốn lần trong khung thơ như một điệp khúc trữ tình, ca ngợi cuộc sống và tình thương con người.
Tiếp tục trên dòng cảm xúc đó, ở khúc thơ thứ hai, tác giả tiếp tục sử dụng các hình ảnh đơn giản của thiên nhiên, nhưng chúng lại chứa đựng một sức mạnh tinh thần để thể hiện tâm tư và tình cảm của mình:
Một ngôi sao chẳng sáng đêm
Một thân lúa chín, chẳng nên mùa vàng
Một người - đâu phải nhân gian?
Sống chăng, một đốm lửa tàn mà thôi!
Một vì sao không thể chiếu sáng toàn bộ bầu trời đêm. Một cây lúa chín không thể tạo nên một mùa vàng phong đầy bội thu. Con người, nếu tồn tại một mình, sẽ chỉ tự lẻ loi như một "đốm lửa tàn" giữa thế giới vô tận. Từ "Một" được nhắc lại bốn lần trong bài thơ, nhấn mạnh sự cô đơn của cá nhân khi đối diện với sự vô hạn của vũ trụ. Câu hỏi tư duy "Một người - đâu phải nhân gian?" như một lời tự hỏi mà tác giả trình bày cho chúng ta, thúc đẩy người đọc suy ngẫm về ý nghĩa và mục tiêu cuộc sống của họ trong thế giới này. Thơ của Tố Hữu vẫn giữ được tinh thần ca dao, liên tục gợi nhắc con người về tinh thần đoàn kết và sự đoàn kết của dân tộc Việt Nam, như những bài ca cổ xưa đã làm từng:
Một cây làm chẳng nên non
Ba cây chụm lại nên hòn núi cao.
Để hiểu đầy đủ ý nghĩa của bài thơ, chúng ta cần đặt nó vào bối cảnh sáng tạo. Dù trong thời chiến hay trong thời kỳ hòa bình, sự đoàn kết của dân tộc luôn là một chủ đề quan trọng. Tinh thần của thời đại được phản ánh mạnh mẽ trong thơ của Tố Hữu. Nhà thơ thể hiện tinh thần tích cực nhập thế, kết nối vận mệnh của quê hương với bản thân mình, nhưng không sử dụng ngôn ngữ tráng lệ hay lối nói ca ngợi quá mức như các nhà thơ cổ điển. Trong thời phong kiến, đấng quân tử coi việc "Tu thân, tề gia, trị quốc, bình thiên hạ" là một trọng trách quốc gia và thường sử dụng những hình ảnh tượng trưng phức tạp như núi, đá, sóng, gió để truyền đạt tư tưởng của họ. Mặc dù Tố Hữu cũng sử dụng những hình ảnh này, nhưng ông đã biến chúng thành một phiên bản riêng với màu sắc tự nhiên, tinh tế, không mất đi sự sâu sắc:
Núi cao bởi có đất bồi
Núi chê đất thấp núi ngồi ở đâu?
Muôn dòng sông đổ biển sâu
Biển chê sông nhỏ, biển đâu nước còn?
Khổ thơ thứ ba nêu bật đạo lý "Uống nước nhớ nguồn". Sự đối lập giữa các cặp từ "cao" - "thấp", "sâu" - "nhỏ" thể hiện rõ ý thức về mối quan hệ giữa cá nhân và cộng đồng. Các thành tựu trong cuộc sống cá nhân, những đỉnh cao mà chúng ta đạt được, cũng như sự mạnh mẽ của một tập thể, đều được xây dựng từ những điều nhỏ bé. Không ai được phép quên quê hương, bỏ qua nguồn gốc, bởi mỗi người chúng ta đều có mảnh đất nơi chúng ta được sinh ra và lớn lên, dù nó có khó khăn và nghèo nàn, nhưng đó cũng chính là nơi nuôi dưỡng tình cảm và kỷ niệm quý báu của chúng ta.
Tre già yêu lấy măng non
Chắt chiu như mẹ yêu con tháng ngày.
Mai sau con lớn hơn thày
Các con ôm cả hai tay đất tròn.
Khổ thơ cuối cùng vẽ lên hình ảnh mẹ và con, thể hiện tình mẫu tử thiêng liêng. Tác giả dùng phép so sánh "Tre già yêu lấy măng non" để diễn đạt tình yêu và quan tâm của mẹ đối với con. Khổ thơ này truyền tải ý nghĩa rộng lớn rằng tình thương từ gia đình và quê hương là những đôi cánh nâng đỡ mỗi con người trong quá trình phát triển. Hai từ "Mai sau" thể hiện niềm tin của tác giả vào một tương lai tươi sáng, hy vọng cho sự phát triển của con người.
Bằng cách sử dụng thể thơ lục bát truyền thống và hệ thống hình ảnh tượng trưng, Tố Hữu đã trình bày quan niệm về tình yêu và sự đoàn kết trong cuộc sống một cách sâu sắc. Thơ của ông nói về những vấn đề gần gũi và lớn lao, có ý nghĩa chính trị quan trọng, nhưng vẫn giữ được tính động và sáng tạo. Từng chữ trong bài thơ luôn tràn đầy cảm xúc, truyền tải thông điệp về tình yêu và đoàn kết một cách mượt mà, dễ tiếp cận. Đọc những bài thơ này, ta cảm nhận sâu sắc lời nhận xét của nhà thơ Chế Lan Viên đối với "Lá cờ đầu của thơ ca cách mạng": "Thơ Tố Hữu là thơ của một người biết trân trọng cuộc sống của mình, mong muốn làm cho cuộc sống của mình trở nên ý nghĩa. Vậy thì người khác còn đang phí phạm cuộc đời của họ, làm bất kỳ điều gì họ muốn, sống bất kỳ cách nào họ muốn, trong khi đọc thơ này, hãy cố gắng tạm dừng lại và thấy sự quý báu của cuộc đời mình, và cố gắng xây dựng nó".
Chỉ trong một bài thơ như 'Tiếng ru', nhà thơ đã truyền tải một bài ca về tình yêu đối với đất nước và con người Việt Nam, nối liền quá khứ huy hoàng của dân tộc với hiện tại mạnh mẽ và tương lai rạng ngời. Tố Hữu xứng đáng được coi là "Lá cờ đầu của thơ ca cách mạng"!
Có những người nghệ sĩ mà cảm xúc trong họ chẳng khi nào vơi cạn. Trước một cuộc sống người nghệ sĩ luôn nhạy cảm để phát hiện ra hạt ngọc ẩn sâu dưới cuộc đời con người với những lo toan. Họ sống âm thầm, lặng lẽ để phát hiện, để hiến dâng những gì tốt đẹp nhất cho cuộc đời. Và chính những sáng tạo của người nghệ sĩ tuy nhỏ bé mà cao quý đã tô điểm cho cuộc đời của những tăm tối, những điều rất đỗi bình thường. Xúc động trước một ngòi bút, rung động trước một tiếng thơ, đau đáu trong từng lời văn là tất cả những gì bạn sẽ bắt gặp trong văn chương của Tố Hữu đặc biệt là trong tác phẩm “Tiếng ru”.
19/07/2024
“Con người đến với cuộc sống từ nhiều nẻo đường, trên muôn vàn cung bậc phong phú nhưng tiêu điểm mà con người hướng đến vẫn là con người" (Đặng Thai Mai). Con người luôn là trung tâm của một tác phẩm. Sau những dòng tâm tình với thiên nhiên thơ mộng hay sầu muộn trước những mưa gió bập bùng thì những chân thiện mĩ cuối cùng vẫn là những nỗi niềm cảm xúc hướng tới con người. Và con thuyền của cảm xúc đã chở người nghệ sĩ xuất sắc Tố Hữu đến với khoảng trời của những khám phá qua “Tiếng ru”.
Nhà thơ Chế Lan Viên đã đánh giá rằng thơ của Tố Hữu nằm ở sự kết hợp tinh tế giữa tính nhạc và tư duy. Nếu tập trung quá mức vào tư duy, thơ có thể trở nên sâu sắc nhưng khá khô khan. Ngược lại, nếu tập trung quá nhiều vào tính nhạc, thơ có thể dễ dàng làm say đắm người đọc, nhưng có thể trở nên thiếu sâu sắc. Tố Hữu đã thành công trong việc duy trì sự cân bằng giữa hai yếu tố này. Thơ của ông vừa mang đậm âm điệu dân ca và đạo lí sâu lắng của truyền thống dân tộc, tạo nên một sự hòa quyện độc đáo. Điều này thể hiện rõ nhất qua bài thơ "Tiếng ru", khiến người đọc luôn cảm nhận được vẻ đẹp và âm điệu đầy quyến rũ của nó.
Mở đầu bài thơ là những hình ảnh thiên nhiên gần gũi:
Con ong làm mật, yêu hoa
Con cá bơi, yêu nước; con chim ca, yêu trời.
Con người muốn sống, con ơi
Phải yêu đồng chí, yêu người anh em.
Tác giả đã áp dụng biện pháp liệt kê bằng việc nhắc đến "Con ong", "Con cá", và "Con chim", và sử dụng cách ngắt nhịp 4/2 và 4/4. Đoạn thơ này thể hiện một mối quan hệ chặt chẽ giữa các sinh vật trong tự nhiên và môi trường sống của chúng. Hoa sản xuất mật ngọt để ong chăm sóc, sóng nước mênh mông là nơi cá hoạt động, và bầu trời bao la cao vút cho chim hót líu lo. Tố Hữu đã sử dụng sự quan sát tinh tế cùng với trí tưởng tượng phong phú để tạo ra các câu thơ đầy hình ảnh, biểu tượng cho triết lí sống của con người. Giống như tất cả các yếu tố trong tự nhiên, con người cũng là một phần của tổng thể. Điều này giải thích tại sao chúng ta "Phải yêu đồng chí, yêu người anh em". Tình đoàn kết và sự gắn kết giữa con người với con người là yếu tố quan trọng trong cuộc sống. Cách tác giả sử dụng cụm từ "con ơi" tạo ra một giai điệu dịu dàng và chân thành, tương tự như một lời tâm tình. Từ "yêu" được lặp lại bốn lần trong khung thơ như một điệp khúc trữ tình, ca ngợi cuộc sống và tình thương con người.
Tiếp tục trên dòng cảm xúc đó, ở khúc thơ thứ hai, tác giả tiếp tục sử dụng các hình ảnh đơn giản của thiên nhiên, nhưng chúng lại chứa đựng một sức mạnh tinh thần để thể hiện tâm tư và tình cảm của mình:
Một ngôi sao chẳng sáng đêm
Một thân lúa chín, chẳng nên mùa vàng
Một người - đâu phải nhân gian?
Sống chăng, một đốm lửa tàn mà thôi!
Một vì sao không thể chiếu sáng toàn bộ bầu trời đêm. Một cây lúa chín không thể tạo nên một mùa vàng phong đầy bội thu. Con người, nếu tồn tại một mình, sẽ chỉ tự lẻ loi như một "đốm lửa tàn" giữa thế giới vô tận. Từ "Một" được nhắc lại bốn lần trong bài thơ, nhấn mạnh sự cô đơn của cá nhân khi đối diện với sự vô hạn của vũ trụ. Câu hỏi tư duy "Một người - đâu phải nhân gian?" như một lời tự hỏi mà tác giả trình bày cho chúng ta, thúc đẩy người đọc suy ngẫm về ý nghĩa và mục tiêu cuộc sống của họ trong thế giới này. Thơ của Tố Hữu vẫn giữ được tinh thần ca dao, liên tục gợi nhắc con người về tinh thần đoàn kết và sự đoàn kết của dân tộc Việt Nam, như những bài ca cổ xưa đã làm từng:
Một cây làm chẳng nên non
Ba cây chụm lại nên hòn núi cao.
Để hiểu đầy đủ ý nghĩa của bài thơ, chúng ta cần đặt nó vào bối cảnh sáng tạo. Dù trong thời chiến hay trong thời kỳ hòa bình, sự đoàn kết của dân tộc luôn là một chủ đề quan trọng. Tinh thần của thời đại được phản ánh mạnh mẽ trong thơ của Tố Hữu. Nhà thơ thể hiện tinh thần tích cực nhập thế, kết nối vận mệnh của quê hương với bản thân mình, nhưng không sử dụng ngôn ngữ tráng lệ hay lối nói ca ngợi quá mức như các nhà thơ cổ điển. Trong thời phong kiến, đấng quân tử coi việc "Tu thân, tề gia, trị quốc, bình thiên hạ" là một trọng trách quốc gia và thường sử dụng những hình ảnh tượng trưng phức tạp như núi, đá, sóng, gió để truyền đạt tư tưởng của họ. Mặc dù Tố Hữu cũng sử dụng những hình ảnh này, nhưng ông đã biến chúng thành một phiên bản riêng với màu sắc tự nhiên, tinh tế, không mất đi sự sâu sắc:
Núi cao bởi có đất bồi
Núi chê đất thấp núi ngồi ở đâu?
Muôn dòng sông đổ biển sâu
Biển chê sông nhỏ, biển đâu nước còn?
Khổ thơ thứ ba nêu bật đạo lý "Uống nước nhớ nguồn". Sự đối lập giữa các cặp từ "cao" - "thấp", "sâu" - "nhỏ" thể hiện rõ ý thức về mối quan hệ giữa cá nhân và cộng đồng. Các thành tựu trong cuộc sống cá nhân, những đỉnh cao mà chúng ta đạt được, cũng như sự mạnh mẽ của một tập thể, đều được xây dựng từ những điều nhỏ bé. Không ai được phép quên quê hương, bỏ qua nguồn gốc, bởi mỗi người chúng ta đều có mảnh đất nơi chúng ta được sinh ra và lớn lên, dù nó có khó khăn và nghèo nàn, nhưng đó cũng chính là nơi nuôi dưỡng tình cảm và kỷ niệm quý báu của chúng ta.
Tre già yêu lấy măng non
Chắt chiu như mẹ yêu con tháng ngày.
Mai sau con lớn hơn thày
Các con ôm cả hai tay đất tròn.
Khổ thơ cuối cùng vẽ lên hình ảnh mẹ và con, thể hiện tình mẫu tử thiêng liêng. Tác giả dùng phép so sánh "Tre già yêu lấy măng non" để diễn đạt tình yêu và quan tâm của mẹ đối với con. Khổ thơ này truyền tải ý nghĩa rộng lớn rằng tình thương từ gia đình và quê hương là những đôi cánh nâng đỡ mỗi con người trong quá trình phát triển. Hai từ "Mai sau" thể hiện niềm tin của tác giả vào một tương lai tươi sáng, hy vọng cho sự phát triển của con người.
Bằng cách sử dụng thể thơ lục bát truyền thống và hệ thống hình ảnh tượng trưng, Tố Hữu đã trình bày quan niệm về tình yêu và sự đoàn kết trong cuộc sống một cách sâu sắc. Thơ của ông nói về những vấn đề gần gũi và lớn lao, có ý nghĩa chính trị quan trọng, nhưng vẫn giữ được tính động và sáng tạo. Từng chữ trong bài thơ luôn tràn đầy cảm xúc, truyền tải thông điệp về tình yêu và đoàn kết một cách mượt mà, dễ tiếp cận. Đọc những bài thơ này, ta cảm nhận sâu sắc lời nhận xét của nhà thơ Chế Lan Viên đối với "Lá cờ đầu của thơ ca cách mạng": "Thơ Tố Hữu là thơ của một người biết trân trọng cuộc sống của mình, mong muốn làm cho cuộc sống của mình trở nên ý nghĩa. Vậy thì người khác còn đang phí phạm cuộc đời của họ, làm bất kỳ điều gì họ muốn, sống bất kỳ cách nào họ muốn, trong khi đọc thơ này, hãy cố gắng tạm dừng lại và thấy sự quý báu của cuộc đời mình, và cố gắng xây dựng nó".
Chỉ trong một bài thơ như 'Tiếng ru', nhà thơ đã truyền tải một bài ca về tình yêu đối với đất nước và con người Việt Nam, nối liền quá khứ huy hoàng của dân tộc với hiện tại mạnh mẽ và tương lai rạng ngời. Tố Hữu xứng đáng được coi là "Lá cờ đầu của thơ ca cách mạng"!
Có những người nghệ sĩ mà cảm xúc trong họ chẳng khi nào vơi cạn. Trước một cuộc sống người nghệ sĩ luôn nhạy cảm để phát hiện ra hạt ngọc ẩn sâu dưới cuộc đời con người với những lo toan. Họ sống âm thầm, lặng lẽ để phát hiện, để hiến dâng những gì tốt đẹp nhất cho cuộc đời. Và chính những sáng tạo của người nghệ sĩ tuy nhỏ bé mà cao quý đã tô điểm cho cuộc đời của những tăm tối, những điều rất đỗi bình thường. Xúc động trước một ngòi bút, rung động trước một tiếng thơ, đau đáu trong từng lời văn là tất cả những gì bạn sẽ bắt gặp trong văn chương của Tố Hữu đặc biệt là trong tác phẩm “Tiếng ru”.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
5 giờ trước
6 giờ trước
Top thành viên trả lời