05/08/2024

05/08/2024
05/08/2024
Bài thơ "Chùa Hương" của Nguyễn Nhược Pháp được viết vào dịp năm 1934, ông cùng nhà văn Nguyễn Vỹ và hai người bạn nữ sinh Hà thành đi chùa Hương trẩy hội. Đến rừng mơ, hai văn nhân gặp một bà mẹ cùng cô con gái độ tuổi trăng rằm vừa bước lên những bậc đá vừa niệm phật "Nam Mô Cứu Khổ Cứu Nạn Đại Từ Đại Bi Quan Thế Âm Bồ Tát”, từ đó viết lên những dòng thơ vô cùng cảm xúc:
"Hôm nay đi chùa Hương
Hoa cỏ mờ hơi sương
Cùng thầy me em dậy
Em vấn đầu soi gương.
Khăn nhỏ, đuôi gà cao
Em đeo dải yếm đào
Quần lĩnh, áo the mới
Tay cầm nón quai thao."
Hình ảnh cô gái chân quê đi chùa Hương trong khung cảnh bình yên "hoa cỏ mờ hơi sương" khiến nhà thơ xúc động. Ông đã viết lên những vần thơ có sắc màu tươi vui, hình ảnh ngộ nghĩnh đáng yêu, cả vẻ đẹp của con người lẫn vẻ đẹp của ngày xưa hiện lên rõ nét trên từng câu, từng chữ.
Trang phục “yếm đào, quần lĩnh, áo the, nón quai thao” thời bấy giờ phải con nhà khá giả mới có thể được diện những loại trang phục này. Cô gái đã phải dậy từ sớm để diện trang phục, vấn đầu soi gương, ắt hẵn đó là một cô gái vô cùng xinh đẹp, dịu dàng. Từ đó, nhà thơ khắc họa lại một cuộc sống đã lùi vào dĩ vãng, không chỉ về cảnh sắc, phong tục mà đến cả tâm lý, tâm hồn của lớp người xưa.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời