Nguyễn Ngọc Tư là một trong những cây bút nổi bật của nền văn học Việt Nam thế kỉ XXI, đặc biệt với sự thành công của tập truyện ngắn “Cánh đồng bất tận”. Trong đó, có nhiều tác phẩm đã để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng độc giả như “Giàn bầu trước ngõ”, “Ông ngoại”,... Hai tác phẩm này đều được sáng tác vào năm 2005, thuộc thể loại truyện ngắn, cùng khai thác đề tài về tình cảm gia đình, nhưng mỗi tác phẩm vẫn mang dấu ấn riêng của từng tác giả.
“Giàn bầu trước ngõ” kể về câu chuyện của nhân vật người cháu xa quê lâu ngày trở về thăm bà, gặp lại tuổi thơ qua hình ảnh giàn bầu trước ngõ. Qua đó, tác giả muốn gửi gắm thông điệp về tình yêu thương, trân trọng những giá trị bình dị, thân thuộc của quê hương. Còn “Ông ngoại” lại xoay quanh cuộc trò chuyện giữa nhân vật tôi và mẹ về ông ngoại - người mà tôi chưa từng gặp mặt. Tác phẩm gợi lên những suy nghĩ về số phận con người, sự mất mát và khát khao được yêu thương, gắn bó. Cả hai tác phẩm đều sử dụng ngôn ngữ giản dị, gần gũi, giàu sức gợi hình, gợi cảm. Tuy nhiên, cách sử dụng ngôn ngữ của Nguyễn Ngọc Tư có phần mộc mạc, tự nhiên hơn, phù hợp với phong cách trần thuật của tác phẩm. Về nghệ thuật xây dựng nhân vật, cả hai tác phẩm đều chú trọng khắc họa tâm lí nhân vật, tạo nên những hình tượng nhân vật sống động, chân thực. Tuy nhiên, “Giàn bầu trước ngõ” thiên về miêu tả gián tiếp, thông qua hành động, lời nói của nhân vật, còn “Ông ngoại” lại tập trung vào việc bộc lộ trực tiếp suy nghĩ, cảm xúc của nhân vật tôi. Điều này khiến cho “Giàn bầu trước ngõ” mang tính chất trữ tình, sâu lắng hơn, còn “Ông ngoại” lại đậm chất tự sự, triết lí. Cuối cùng, cả hai tác phẩm đều có kết thúc mở, gợi ra nhiều liên tưởng, suy ngẫm cho độc giả. Kết thúc của “Giàn bầu trước ngõ” để lại dư âm về tình cảm gia đình ấm áp, còn kết thúc của “Ông ngoại” lại khơi gợi nỗi buồn man mác về sự chia lìa, mất mát. Như vậy, dù có nhiều điểm tương đồng, song “Giàn bầu trước ngõ” và “Ông ngoại” vẫn mang những nét riêng biệt trong nội dung và nghệ thuật xây dựng nhân vật. Điều này góp phần làm nên sự đa dạng, phong phú của nền văn học Việt Nam.