Hicomo Khổ 1:
- Bức tranh tuổi thơ ùa về: Hình ảnh căn trường nhỏ, nước vôi xanh, bờ cỏ tươi non đã gợi lên một không gian quen thuộc, thân thương của tuổi thơ. Mùi thơm thoang thoảng gợi nhớ những kỷ niệm đẹp đẽ.
- Tâm hồn ngây thơ: Âm thanh chân bước nhẹ nhàng đã đánh thức những cảm xúc ngây thơ, trong sáng của tuổi học trò.
- Thời gian trôi qua: Câu thơ "Sâu rộng quá những giờ vui trước" cho thấy tác giả đang hoài niệm về quá khứ, về những giờ phút vui chơi hồn nhiên.
Khổ 2:
- Những trò chơi tuổi thơ: Hình ảnh "ném đầu chim chích, bắt đuôi chuồn chuồn" gợi lên những trò chơi quen thuộc của trẻ con.
- Niềm vui vô tư: Câu thơ "Đời đẹp quá, tôi buồn sao kịp?" thể hiện niềm vui sướng, vô tư lự của tuổi thơ.
- Ước mơ thơ ca: Câu thơ cuối cùng của khổ thể hiện khát vọng được sáng tác thơ ca từ khi còn nhỏ.
Khổ 3:
- Thời gian trôi qua: Cỏ thay lá, gió thay mùa, thời gian trôi qua không chờ đợi ai.
- Bạn bè xa cách: Hình ảnh "bạn trường những bóng phù vân" gợi lên nỗi buồn khi bạn bè mỗi người một nơi.
- Tóc bạc phai màu: Câu thơ "Xót thương mái tóc nay dần hết xanh" thể hiện nỗi buồn tuổi già, khi mái tóc đã bạc màu.
Khổ 4:
- Hoài niệm về quá khứ: Tâm hồn xưa thức dậy, gợi nhớ những kỷ niệm tuổi thơ.
- Cảnh vật vẫn còn đó: Cảnh vật vẫn như xưa, nhưng con người đã thay đổi.
- Âm thanh vọng lại: Tiếng trống trường vang lên trong tâm trí, gợi nhớ những buổi học.
Tổng kết:
Bài thơ "Trưa vắng" là một bản tình ca về tuổi thơ. Tác giả đã sử dụng những hình ảnh giản dị, mộc mạc để vẽ nên một bức tranh sống động về một thời đã qua. Qua bài thơ, ta cảm nhận được nỗi nhớ nhung da diết về quá khứ, về những kỷ niệm đẹp đẽ của tuổi thơ. Đồng thời, bài thơ cũng gợi lên những suy tư về sự trôi chảy của thời gian và sự thay đổi của con người.
Những điểm đáng chú ý:
- Ngôn ngữ: Ngôn ngữ thơ trong sáng, giản dị, gần gũi với đời sống.
- Hình ảnh: Hình ảnh thơ sinh động, gợi cảm, tạo được ấn tượng sâu sắc.
- Cảm xúc: Bài thơ thể hiện nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau: vui, buồn, hoài niệm, xót xa.
- Nghệ thuật: Bài thơ sử dụng nhiều biện pháp nghệ thuật như so sánh, nhân hóa, điệp ngữ...