Giúp mình với! phân tích khổ thơ trưa vắng của tác giả Hồ Dzếnh Hồn xưa dậy chim cành động nắng Lá réo trên hồ lặng lờ trong Trưa im im đến não nùng Tôi ngờ trống học trong lòng trưa vắng...

ADS
thumb up 0
thumb down
Trả lời câu hỏi của Hicomo
  • Câu trả lời phải chính xác, đầy đủ dựa trên kiến thức xác thực:
    • ✔ Đối với câu hỏi trắc nghiệm: Đưa đáp án lựa chọn + giải thích lý do chọn đáp án.
    • ✔ Đối với câu hỏi tự luận: Đưa lời giải và đáp án cho câu hỏi.
    • ✔ Đối với câu hỏi trả lời ngắn: Đưa ra đáp án + giải thích lý do.
    • ✔ Chấp nhận sử dụng ảnh do thành viên viết tay, ảnh cần rõ nét, không bị mờ, vỡ ảnh.
  • Sử dụng ngôn ngữ rõ ràng, dễ hiểu.
  • Tránh đưa ra các ý kiến cá nhân mang tính chất chủ quan.
  • Nếu sử dụng thông tin từ nguồn khác, phải trích dẫn nguồn đầy đủ và chính xác.
  • Tuyệt đối không được sao chép các thông tin từ các trang khác, từ AI hoặc chatGPT.
ADS
CÂU TRẢ LỜI
avatar
Timi

29/09/2024

Trợ lý học tập AI - Câu trả lời này chỉ mang tính tham khảo
Hồ Dzếnh (1916–1991), tên thật: Hà Triệu Anh hay Hà Anh (ghi theo giọng Quảng Đông là Hồ Dzếnh) là một nhà thơ của Việt Nam. Ông được biết đến với một giọng thơ nhẹ nhàng, siêu thoát, phảng phất hương vị thơ cổ Trung Hoa.
Nét đặc sắc trong sáng tác của Hồ Dzếnh chính là sự nhẹ nhàng, bình dị như chính con người ông vậy. Những tác phẩm tiêu biểu có thể kể đến như: Quê ngoại (tập truyện ngắn, 1943); Tiếng thu (thơ, 1940); Đêm mưa (tập truyện ngắn, 1941)... Trong đó, “Quê hương” cũng là một bài thơ mang nhiều màu sắc cổ điển với những hình ảnh quen thuộc, giản dị. Bài thơ đã gợi ra khung cảnh làng quê vào buổi chiều muộn và cảm xúc nhớ nhà của người con xa xứ.
Bài thơ mở đầu bằng bức tranh thiên nhiên nơi làng quê vào thời điểm khi ngày sắp tắt:
“Trời chuyển tối dần, từ màu xanh sang màu vàng, rồi từ màu vàng sang màu đen. Những đám mây ánh hồng ở cuối trời như đôm đốm lửa cháy. Một cơn gió nhẹ thổi qua, cỏ cây hơi rung mình. Mấy cánh dơi an nhàn vờn múa giữa khoảng không… Trời đã bắt đầu tối.”
Bức tranh ấy hiện lên với vẻ đẹp dịu dàng, yên ả. Khung cảnh thiên nhiên đang bước sang đêm tối sau khi trải qua khoảnh khắc chạng vạng. Sự chuyển giao diễn ra rất từ từ, nhẹ nhàng: từ màu xanh sang màu vàng, rồi sang màu đen. Các tính từ chỉ màu sắc của lời thơ càng làm đậm nét hơn bức tranh thiên nhiên nơi làng quê. Đó là màu xanh lam nhàn nhạt của bầu trời lúc chiều tà; là màu vàng rực rỡ của ánh hoàng hôn; và cuối cùng là màu đen tuyền bí ẩn khi màn đêm buông xuống. Trên cái nền không gian ấy, vài chi tiết được điểm xuyết càng khiến khung cảnh thêm phần sinh động. Đó là những đám mây ánh hồng ở cuối trời, là ngọn gió nhè nhẹ thổi qua, là mấy cánh dơi an nhàn vờn múa giữa khoảng không. Đặc biệt nhất phải kể đến hình ảnh nhân hóa “Mấy cánh dơi an nhàn vờn múa”. Đôi cánh dơi uốn lượn trong đêm tối khiến ta liên tưởng đến những đứa trẻ đang chơi đùa, cứ thế thỏa sức tung tăng bay nhảy trong khoảng sân rộng lớn. Câu thơ vừa giàu tính chất tạo hình lại vừa toát lên vẻ yên bình, thư thái của cuộc sống nơi đây.
Dường như để đối lập với khung cảnh thanh bình, êm đềm ngoài kia thì bên trong căn nhà đã lên đèn từ bao giờ. Ánh điện sáng trưng cùng tiếng người lao xao chuyện trò đã cho thấy không khí ấm cúng của gia đình đoàn tụ sau ngày dài. Nhà thơ đứng từ ngoài nhìn vào, hướng mắt về phía ô cửa sổ – nơi nguồn sáng tỏa ra lấp lánh. Hành động “đứng trông” cho thấy tâm trạng lưu luyến, bịn rịn của chủ thể trữ tình trước khung cảnh thiên nhiên tươi đẹp. Dường như, nhân vật “tôi” đang mong ngóng điều gì đó nên mới đứng chờ đợi lâu đến như vậy. Và điều mà người con xa xứ mong mỏi cũng đã xuất hiện:
“Rồi trong bóng tối dường như sáng hẳn lên vì có đôi mắt em đến tìm bóng tôi. Đôi mắt em tròn xoe, sáng rực lên như hai hòn ngọc. Em ngồi cạnh tôi, tay mân mê vành nón, miệng mỉm cười e lệ. Tôi sung sướng dang tay ôm chặt lấy em, và cảm thấy rõ ràng em cũng vui sướng vô cùng.”
Trong màn đêm tăm tối, đôi mắt của người thương bỗng trở thành nguồn sáng tuyệt đẹp, xua tan đi bóng đêm lạnh lẽo. Đôi mắt ấy sáng ngời, long lanh, tựa như những ngôi sao sáng trên bầu trời đêm. Người con gái ấy cũng đang mỉm cười đầy trìu mến, hạnh phúc khi gặp gỡ người thương. Tất cả những điều đó đều khiến nhân vật “tôi” cảm thấy hạnh phúc, sung sướng. Hai người họ cứ thế ôm chầm lấy nhau, tận hưởng niềm vui sum vầy sau tháng ngày xa cách.
Có thể nói, bài thơ “Quê hương” đã vẽ nên bức tranh thiên nhiên tươi đẹp, đồng thời thể hiện nỗi nhớ nhung da diết của người con xa xứ.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
1.0/5 (2 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận

Hicomo

Câu thơ mở đầu với hình ảnh “hồn xưa dậy chim cành động nắng” gợi lên một không gian yên tĩnh, nơi mà những kỷ niệm xưa cũ như sống lại. “Hồn xưa” ở đây có thể hiểu là những ký ức, những kỷ niệm đẹp đẽ của quá khứ. Khi những ký ức này trỗi dậy, chúng làm cho cảnh vật xung quanh như sống động hơn, “chim cành động nắng”. Hình ảnh này không chỉ tạo nên một bức tranh thiên nhiên tươi đẹp mà còn thể hiện sự gắn bó sâu sắc giữa con người và thiên nhiên.

Câu thơ tiếp theo “trưa vắng trường tan nghé đuổi bướm” mang đến một khung cảnh yên bình của làng quê Việt Nam. “Trưa vắng” là thời điểm mà mọi hoạt động dường như ngừng lại, tạo nên một không gian tĩnh lặng. Hình ảnh “trường tan” gợi lên cảnh học sinh tan học, trở về nhà, và “nghé đuổi bướm” là hình ảnh những đứa trẻ chăn trâu vui đùa, đuổi bắt những con bướm. Tất cả những hình ảnh này đều gợi lên một cảm giác thanh bình, yên ả của cuộc sống thôn quê.

Câu thơ cuối “tôi ngờ trống học trong lòng trưa vắng” thể hiện tâm trạng của nhân vật trữ tình. “Trống học” là âm thanh quen thuộc của trường học, gợi lên những kỷ niệm tuổi thơ. Trong không gian “trưa vắng”, âm thanh này như vang vọng trong tâm trí của nhân vật, khiến anh ta nhớ về những ngày tháng học trò. Cảm giác “ngờ” ở đây thể hiện sự mơ hồ, không chắc chắn, như thể những kỷ niệm đó chỉ là một giấc mơ, một ảo ảnh trong tâm trí.

Khổ thơ từ “hồn xưa dậy chim cành động nắng” đến “tôi ngờ trống học trong lòng trưa vắng” trong bài thơ “Trưa vắng” của Hồ Dzếnh là một đoạn thơ đầy cảm xúc, thể hiện sự hòa quyện giữa thiên nhiên và tâm trạng của con người. Qua những hình ảnh thiên nhiên tươi đẹp và những kỷ niệm tuổi thơ, tác giả đã khắc họa nên một bức tranh yên bình, đồng thời thể hiện nỗi nhớ nhung, hoài niệm về quá khứ.

Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
5.0/5 (1 đánh giá)
thumb up 1
thumb down
0 bình luận
Bình luận
ADS

Nếu bạn muốn hỏi bài tập

Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút

Ảnh ads

CÂU HỎI LIÊN QUAN

logo footer
FQA.vn Nền tảng kết nối cộng đồng hỗ trợ giải bài tập học sinh trong khối K12. Sản phẩm được phát triển bởi CÔNG TY TNHH CÔNG NGHỆ GIA ĐÌNH (FTECH CO., LTD)
Điện thoại: 1900636019 Email: info@fqa.vn
Location Địa chỉ: Số 21 Ngõ Giếng, Phố Đông Các, Phường Ô Chợ Dừa, Quận Đống Đa, Thành phố Hà Nội, Việt Nam.
Tải ứng dụng FQA
app store ch play
Người chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Nguyễn Tuấn Quang Giấy phép thiết lập MXH số 07/GP-BTTTT do Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 05/01/2024
Copyright © 2023 fqa.vn All Rights Reserved
gift-box
survey
survey
Đặt câu hỏi