Bằng Việt là một nhà thơ trưởng thành trong cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước. Ông đã để lại nhiều bài thơ hay về người mẹ thân yêu của mình như Bếp lửa<<sys>> bài thơ Mẹ được sáng tác năm 1963, khi ông đang học ở nước ngoài. Bài thơ mang đậm cảm xúc và nỗi nhớ của người con dành cho mẹ. Đoạn thơ sau đây thể hiện rõ điều đó:
Con bị thương, nằm lại một mùa mưa
Nhớ dáng mẹ ân cần mà lặng lẽ
Nhà yên vắng, tiếng chân đi rất nhẹ
Gió từng hồi trên mái lá ùa qua…
Con xót lòng, mẹ hái trái bòng đào
Con nhạt miệng, có canh tôm nấu khế
Khoai nướng, ngô bung, ngọt lòng đến thế
Mỗi sớm mai tỏa khói ấm trong nhà
Ba con đi, tình máu mủ chia đôi
Tình ruột thịt mẹ dành tất cả cho con
Tỉnh rồi mơ những núi non ngàn dặm
Có mẹ, hóa thành quê thân thuộc...
Đoạn thơ mở đầu với hình ảnh người con bị thương phải nằm lại giữa “một mùa mưa”. Trong hoàn cảnh ấy, người con chỉ còn biết trông chờ vào sự chăm sóc của mẹ. Hình ảnh người mẹ xuất hiện với dáng vẻ “ân cần” nhưng “lặng lẽ”, âm thầm chăm sóc cho đứa con của mình. Những hành động nhỏ nhặt nhưng chứa đựng bao nhiêu tình cảm yêu thương của mẹ dành cho con.
Trong không gian tĩnh mịch của ngôi nhà, người con cảm nhận được từng bước chân nhẹ nhàng của mẹ. Gió thổi qua mái lá tạo nên những cơn gió lạnh lẽo, nhưng trong lòng người con vẫn cảm thấy ấm áp bởi tình yêu thương của mẹ.
Những câu thơ tiếp theo miêu tả những món ăn mà mẹ đã chuẩn bị cho con. Trái bòng đào, canh tôm nấu khế, khoai nướng, ngô bung đều là những món ăn dân dã, quen thuộc nhưng lại vô cùng ngon lành đối với người con. Mỗi lần nghĩ đến những món ăn này, người con lại cảm thấy xót lòng vì mẹ đã vất vả để chuẩn bị cho mình.
Cuối cùng, đoạn thơ khép lại với hình ảnh người con tỉnh dậy sau giấc mơ. Giấc mơ đưa người con trở về với những kỷ niệm đẹp đẽ bên mẹ. Người con nhận ra rằng, dù có đi đâu, làm gì thì mẹ vẫn luôn là người quan trọng nhất trong cuộc đời mình. Tình yêu thương của mẹ là nguồn động lực giúp người con vượt qua mọi khó khăn, thử thách.
Đoạn thơ sử dụng ngôn ngữ giản dị, mộc mạc nhưng lại giàu sức gợi cảm. Các hình ảnh thơ được lựa chọn tinh tế, thể hiện được tình cảm sâu nặng của người con dành cho mẹ. Đặc biệt, cách sử dụng từ láy “yên vắng”, “rất nhẹ”, “ưa qua” đã góp phần khắc họa tâm trạng lo lắng, bồn chồn của người con khi nghĩ về mẹ.
Qua đoạn thơ, ta có thể cảm nhận được tình cảm yêu thương, gắn bó sâu nặng của người con dành cho mẹ. Đó là tình cảm thiêng liêng, cao quý, là động lực để người con vươn lên trong cuộc sống.