câu 4: Tâm hồn và tình cảm của tác giả được thể hiện qua câu thơ “Thông thả dân gian nghỉ việc đồng / Lúa thì con gái mượt như nhung” là sự quan sát tinh tế, tỉ mỉ của nhà thơ trước vẻ đẹp của thiên nhiên, đất trời khi mùa xuân đến. Qua đó, ta thấy được một tâm hồn nhạy cảm, yêu thiên nhiên, cuộc sống của tác giả.
câu 5: Mỗi dịp Tết đến xuân về, khoảnh khắc có ý nghĩa nhất đối với tôi là được quây quần bên gia đình trong bữa cơm tất niên cuối năm. Trong không khí ấm cúng của căn nhà nhỏ, mọi người cùng nhau trò chuyện, chia sẻ những niềm vui, nỗi buồn trong suốt một năm qua. Những món ăn truyền thống của ngày Tết như bánh chưng, thịt kho tàu,... được bày biện trên bàn ăn, tạo nên một không gian ấm áp và thân thuộc. Tôi cảm nhận được tình yêu thương và sự quan tâm của các thành viên trong gia đình dành cho nhau. Bữa cơm tất niên cũng là lúc chúng ta nhìn lại những gì đã qua và hướng tới tương lai phía trước. Chúng ta cùng nhau cầu nguyện cho một năm mới bình an, hạnh phúc và thành công. Khoảnh khắc ấy khiến tôi cảm thấy thật hạnh phúc và trân trọng những giây phút sum vầy bên gia đình.
câu 1: Nét đẹp văn hoá là những giá trị tinh thần được hình thành trong quá trình lao động lâu dài của cộng đồng các dân tộc trên đất nước Việt Nam. Đó có thể là phong tục tập quán, lễ hội, làng nghề truyền thống hay đơn giản chỉ là món ăn mang bản sắc riêng của vùng miền. Nét đẹp ấy không chỉ làm nên hồn cốt của mỗi địa phương mà còn góp phần tạo nên diện mạo cho cả quốc gia, dân tộc. Giữ gìn và phát huy nét đẹp văn hoá chính là trách nhiệm của tất cả chúng ta. Mỗi người cần ý thức sâu sắc về vai trò quan trọng của nó để từ đó có hành vi ứng xử phù hợp. Chúng ta cần biết trân trọng, yêu mến và bảo vệ những giá trị tốt đẹp ấy khỏi sự xâm hại của các yếu tố ngoại lai tiêu cực. Đồng thời, tích cực học hỏi, kế thừa và phát triển những giá trị ấy sao cho thật phù hợp với hoàn cảnh lịch sử, xã hội của thời đại mới. Có như vậy, chúng ta mới có thể xây dựng được một nền văn hoá đậm đà bản sắc dân tộc, đóng góp vào công cuộc xây dựng và phát triển đất nước ngày càng giàu mạnh.
câu 2: Nguyễn Bính là một trong những nhà thơ nổi tiếng nhất phong trào Thơ mới. Ông được mệnh danh là thi sĩ quê mùa, vì ông có một hồn thơ mộc mạc, đậm chất thôn quê bình dị. Trong đó, “Xuân về” là tác phẩm tiêu biểu cho hồn thơ Nguyễn Bính. Bài thơ đã khắc họa bức tranh thiên nhiên mùa xuân tươi đẹp, tràn đầy sức sống trên vùng đất Bắc Bộ.
“Thông thả dân gian nghỉ việc đồng,
Lúa thì con gái mượt như nhung.
Chim én thành từng cánh bướm bay,
Rừng đào thẫm đỏ ánh mai vàng.”
Mùa xuân đến cũng là lúc công việc đồng áng tạm gác lại. Dân làng thong thả, nhàn nhã đón chào năm mới. Lúa thì con gái, tức là lúa đang vào thì con gái, giai đoạn phát triển tốt nhất của cây lúa. Cảnh tượng ấy thật êm đềm, dễ thương làm sao! Trên nền cảnh thiên nhiên tươi tắn, rực rỡ sắc màu ấy, đàn chim én bay lượn rập rờn như những cánh bướm.
Đến khổ hai, khung cảnh ngày xuân càng trở nên sinh động hơn bao giờ hết:
“Trên đường cô ái giăng tơ non;
Trong rừng gấm dệt lá hoa dày.
Núi uốn thướt tha như tấm áo
Lòng sông lờ lững mặc bể mây.”
Tác giả sử dụng hàng loạt các từ láy: “thướt tha”, “dày”, “lờ lững”. Những từ láy này đều mang tính tạo hình, diễn tả sự vật ở trạng thái mềm mại, uyển chuyển, nhẹ nhàng biết bao nhiêu. Đường đi lối lại, nơi mà trước đây chân người qua lại nhiều thì nay được thay thế bằng bước chân của nàng tiên. Không gian núi rừng bỗng chốc hóa thành chiếc áo dài của người thiếu nữ. Lòng sông thì lững lờ trôi như mặc kệ đám mây trời kia. Tất cả mọi thứ dường như đang khoác lên mình một lớp áo mới để hòa mình vào không khí mùa xuân.
Khổ ba tiếp tục là những câu thơ miêu tả vẻ đẹp của mùa xuân:
“Cô gái xinh xinh sát đôi vai;
Gần kề bên trán nụ tầm xuân.
Cành lê trắng điểm một vài bông hoa…”
Bức tranh xuân hiện lên với hình ảnh cô gái xinh xinh sát đôi vai, gần kề bên trán nụ tầm xuân, cành lê trắng điểm một vài bông hoa. Cô gái chính là trung tâm của bức tranh xuân. Nàng xuất hiện với dáng vẻ yêu kiều, duyên dáng. Nụ tầm xuân - loài hoa báo hiệu mùa xuân sang, gợi nhắc tình yêu đẹp đẽ, thủy chung. Cành lê trắng điểm một vài bông hoa. Màu xanh của cỏ cây, màu hồng phớt trắng của hoa lê tô điểm cho nhau khiến bức tranh thêm phần sinh động, hài hòa.
Hai câu cuối khép lại bài thơ nhưng vẫn mở ra một không gian mênh mông, rộng lớn:
“Ngày xuân con én đưa thoi
Thiều quang chín chục đã ngoài sáu mươi.”
Hình ảnh con én đưa thoi gợi liên tưởng tới thời gian trôi nhanh tựa như con én vỗ cánh. Ngày xuân đã qua mấy chục ngày rồi? Thời gian trôi nhanh quá! Ánh sáng đẹp của ngày xuân chỉ còn lại sáu mươi ngày ngoài chín mươi ngày thôi. Câu thơ thể hiện nỗi tiếc nuối của tác giả về một mùa xuân tươi đẹp sắp qua.
Bài thơ Xuân Về của Nguyễn Bính đã vẽ lên một bức tranh thiên nhiên mùa xuân tươi đẹp, tràn đầy sức sống. Qua đó, ta thấy được tình yêu thiên nhiên, yêu cuộc sống của tác giả.