Tv Mai gấu Trong tác phẩm "Thương Quả Rau Râm" của Nguyễn Ngọc Tư, hình ảnh ông Tư Mốt hiện lên là một người cha già vất vả, tần tảo, hết lòng yêu thương con cái, nhưng lại mang trong mình nỗi niềm day dứt, trăn trở trước cuộc sống nghèo khó, bất công của những người dân lao động.Sự yêu thương của ông Tư Mốt dành cho con cái được thể hiện rõ nét qua những hành động cụ thể. Ông luôn dành những gì tốt đẹp nhất cho con: "Ông Tư Mốt chỉ cái đất xanh mướt mắt, bao cỏ lau Mút Cà Tha kia. Vẫn ở nơi thênh thang quá khổ mong manh, rập rón đi trong hố. Rồi chỉ xuống mấy chỗ hổng. Ông cười, gạt ngang, xa đẩy gió mấy thanh phố ngồi ngắm cái "mây hố" của ông già, miệng thì cứ cò cưa lão đà thăm trước vuốt (mà sau, mỗi biệt giảm càng hút...)". Ông luôn theo sát, hướng dẫn con cách làm nghề, giúp con vượt qua khó khăn: "Mạnh vừa lơ tay làm nên con giống chiều nay. Bởi ông biết rắng, mùa gió kia, sóng nước mênh mông kia, Bắc thì thưa chiều về làm việc ở kiàm xa cho năm người sức trẻ đẩy thúng vòng vác cả mấu sâu đẳng lim đâm nước bốc trọc đã ra đi, đi vì không chịu nổi thiếu thốn. Và buồn". Ông luôn lo lắng, đau đáu cho tương lai của con: "Lúc một đoạn: Nhà cửa ở củ lao nằm thưa thất. Bên đường năm dặm còn con nhúm, nhưng trẻ con chuyên bị rủi may, con củ lao hiểu biết của những đứa vẫn kiệt sức vì đen bợ... sợ cắn, chết trên đường ra bệnh viện huyện. Hôm ấy, trường vọng năm châu hồi thở cuối của ông bạn làng Giếng trong chốc no tan, ông về nhà viết lên tường trăng xa "Cương quyết ta thương". Nhưng rồi nửa khuya ngồi ăn mì gói, nghe cái kêu lẩn tiếng radio khột khẹt (để chút âm thanh cho đỡ quạnh, vách đi vách lại tổ sinh, sức nhỏ tụ họp hai vợ chồng. Sức nhỏ mình mò bảo cái mem, họ sợ nghiệp bà đã quá già. Và họ giữ cả looc. Ông Tư Mốt ở ra chiều thông cảm về mặt cô tờ ra không buồn nhưng ham rầu xuôi xi. Họ ngược đó đi rồi ông còn đứng mãi trên bến, nghệt giẫm dậm trẻ củ lao đã được học hành nhưng chẳng đưa nào chịu quay về".Tuy nhiên, ông Tư Mốt cũng là người mang nỗi lòng nặng trĩu bởi cuộc sống nghèo khó, bất công. Ông không muốn con cái phải khổ cực như mình: "Nên ông bảo với bốn mươi cái nọc gia sống trên Mút Cà Tha, "Bắt cứ người xí là nào đến làm việc ở đất củ lao đều quậy, mình phải xử cho tử tế, thiết lao, thảy cái Văn buồn buồn, ông đang hoảng. Phải giữ cái ni tệ. Gặp mặt lần đầu tiên, bố bố nghì ngay, ông ni có lại không có gì đâu năng bỗng tình cảm người với người. Thi ông đã rít chân mấy củ giao cho đám trẻ ở củ lao đây thôi..." . Ông cảm thấy bất lực trước sự thật phũ phàng: "Lúc một đoạn: Ông Tư Mốt tìm mọi cách để giữ chân Văn. Nhưng cuối cùng thì tình nghĩa của ông và mọi người cũng không đủ sức níu giữ Văn..."Hình ảnh ông Tư Mốt trong tác phẩm là hình ảnh tiêu biểu cho những con người nghèo khó, tần tảo, luôn vất vả kiếm sống, nhưng vẫn giữ trọn tấm lòng yêu thương, hi sinh vì con cái. Nỗi niềm day dứt, trăn trở của ông là nỗi niềm chung của những người dân lao động Việt Nam, những người luôn khao khát một cuộc sống ấm no, hạnh phúc.