01/11/2024
01/11/2024
### Phân tích "Chỗ nào cũng nắng" của Nguyễn Ngọc Tư
Nguyễn Ngọc Tư là một trong những nhà văn tiêu biểu của văn học đương đại Việt Nam, đặc biệt với những tác phẩm viết về miền Tây Nam Bộ. Trong tác phẩm "Chỗ nào cũng nắng," tác giả khéo léo khắc họa hình ảnh quê hương, tình cảm gia đình và những biến chuyển trong cuộc sống thông qua tâm trạng của nhân vật. Bài viết này sẽ phân tích những hình ảnh, cảm xúc và ý nghĩa sâu sắc mà tác phẩm mang lại.
Mở đầu tác phẩm, Nguyễn Ngọc Tư tạo ra không khí gần gũi và thân thuộc với hình ảnh người mẹ đang kể chuyện. Cảnh tượng bà lên thăm con, mang theo những câu chuyện từ quê nhà, hiện lên thật sinh động. Những câu chuyện ấy không phải là những điều kịch tính, mà là những chuyện giản dị, đời thường của người dân quê. Giọng điệu của người mẹ bâng quơ, không mấy chú ý đến người nghe, thể hiện một tình yêu thương giản dị nhưng ấm áp. Điều này không chỉ tạo ra sự gần gũi mà còn cho thấy mối liên kết chặt chẽ giữa mẹ và con, giữa quê hương và con người. Mặc dù nhân vật đã rời bỏ quê hương để sống ở thành phố, nhưng hình ảnh quê nhà qua lời kể của mẹ lại hiện lên sống động, như một phần không thể thiếu trong tâm hồn của anh.
Những câu chuyện mà mẹ kể, dù có vẻ tản mạn và không đầu không đuôi, lại mang đến cho nhân vật trữ tình một cảm giác hoài niệm sâu sắc. Qua từng câu chuyện, tác giả đã khéo léo đưa người đọc vào những kỷ niệm và ký ức, gợi nhớ về một miền quê yên bình, giản dị mà ấm áp. Hình ảnh "cái góc bếp bị dột," "cô bạn bên xóm vừa làm sui đầu tay," hay "con lộ bê tông mới toanh" là những chi tiết nhỏ nhưng rất chân thực, giúp người đọc cảm nhận được cuộc sống hàng ngày của người dân nơi quê nhà. Qua đó, tác giả đã làm nổi bật sự tương phản giữa cuộc sống thành phố tiện nghi và vẻ đẹp bình dị của cuộc sống nông thôn.
Tuy nhiên, khi nhân vật trữ tình bắt đầu nhớ về quê hương, anh cũng không khỏi cảm thấy sự xô bồ và xáo trộn của cuộc sống hiện tại. Những câu chuyện của mẹ dường như trở thành sợi dây gắn kết mỏng manh giữa anh và quê hương. Anh cảm thấy mình bị đẩy ra xa khỏi những điều giản dị và yên bình của quê nhà, bị cuốn vào dòng chảy xô bồ của cuộc sống thành phố. Hình ảnh "cơn đảo điên của đời sống" khiến người đọc cảm nhận rõ nét về sự loạn lạc, bất ổn trong xã hội, từ đó khơi gợi lên nỗi buồn và sự tiếc nuối trong tâm hồn nhân vật.
Cảm xúc của nhân vật trở nên mạnh mẽ hơn khi anh nhận ra rằng quê hương không còn như trước. Những câu chuyện ngày xưa đã dần thay đổi, bị xáo trộn bởi những thông tin tiêu cực từ cuộc sống hiện tại. Hình ảnh “chị Hai không giống mẹ” và “những độ nhậu nhóm lên từ sáng sớm” đã thể hiện một sự trống trải, mất mát trong tâm hồn. Anh mong muốn quê hương của mình phải được giữ nguyên vẹn trong những kỷ niệm, không bị xô bồ bởi những vấn đề xã hội.
Cuối cùng, hình ảnh "ngôi mộ đã bắt đầu xanh cỏ của mẹ" gợi lên nỗi đau và sự mất mát lớn lao. Những câu chuyện từng mang lại bóng mát, bây giờ đã hóa thành đất, thể hiện một cách thấm thía về sự tàn phai của thời gian và tình cảm. Hình ảnh "đốm bông gòn hiền queo đã thốc bay" là biểu tượng cho những kỷ niệm đẹp đã bị cuốn vào dòng đời loạn lạc, khiến nhân vật không khỏi chạnh lòng.
Tác phẩm "Chỗ nào cũng nắng" của Nguyễn Ngọc Tư không chỉ là bức tranh về quê hương mà còn là hành trình khám phá tâm hồn con người. Qua những hình ảnh và cảm xúc chân thật, tác giả đã khắc họa một cách sâu sắc nỗi nhớ quê, tình cảm gia đình và sự biến đổi của cuộc sống. Từ đó, người đọc có thể cảm nhận được giá trị của tình yêu thương và quê hương, cũng như nỗi đau khi phải đối diện với sự thay đổi không ngừng của cuộc sống.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời