phần:
câu 1: Bài thơ "Nhớ Ngoại" của Nguyễn Ngọc Hưng mang đến cho chúng ta một bức tranh đầy xúc động về tình cảm gia đình và nỗi nhớ da diết đối với người bà. Tác giả sử dụng ngôn ngữ giản dị nhưng sâu sắc để khắc họa hình ảnh người bà hiền hậu, tận tụy chăm sóc cháu trong suốt thời gian khó khăn. Bài thơ mở đầu bằng lời kể chân thật về cuộc sống vất vả của người bà, nơi mà cháu phải trải qua những ngày tháng thiếu thốn vật chất và tinh thần. Tuy nhiên, dù hoàn cảnh khó khăn, người bà vẫn giữ vững niềm tin và hy vọng vào tương lai tươi sáng cho cháu. Hình ảnh người bà hiện lên như một ngọn đèn soi sáng, đem lại ánh sáng và hơi ấm cho cháu trong bóng tối của cuộc sống. Tâm trạng của người cháu trong bài thơ này rất phức tạp và đa chiều. Cháu không chỉ nhớ về những kỷ niệm đẹp đẽ bên cạnh bà, mà còn đau đớn trước sự mất mát và xa cách do chiến tranh gây ra. Nỗi buồn và tiếc nuối tràn ngập trong lòng cháu, khiến họ muốn quay ngược thời gian để ở lại bên cạnh bà thêm một lần nữa. Bài thơ kết thúc bằng lời hứa hẹn sẽ trở về thăm bà, nhưng đồng thời cũng chứa đựng nỗi lo lắng rằng bà đã già yếu và có thể không còn đủ sức khỏe để đón tiếp cháu. Điều này tạo nên một cảm giác bất an và mong chờ trong tâm hồn cháu, khiến họ khao khát được gặp lại bà và chia sẻ những khoảnh khắc hạnh phúc bên nhau. Tóm lại, bài thơ "Nhớ Ngoại" của Nguyễn Ngọc Hưng là một tác phẩm đầy cảm xúc, gợi lên trong chúng ta những suy ngẫm về tình cảm gia đình, sự hi sinh và giá trị của những giây phút quý báu bên cạnh những người thân yêu.
phần:
câu 2: Bài thơ "Mây và sóng" được viết theo thể thơ tự do, không tuân thủ quy tắc về số lượng câu hoặc số lượng chữ trong mỗi câu. Cách ngắt nhịp trong bài thơ này rất linh hoạt, tùy thuộc vào ngữ cảnh và ý nghĩa của từng câu thơ. Tuy nhiên, nhìn chung, bài thơ thường sử dụng các nhịp ngắn như 2/3, 1/2, 3/2,... để tạo ra âm điệu nhanh nhẹn, vui tươi.
Ví dụ:
- Mây và sóng
(2/3)
Bay qua tầng không
(2/3)
Gió theo cánh chim bay xa
(2/3)
Trời xanh biển rộng mênh mông
(2/3)
Tiếng sóng vỗ bờ cát trắng
(2/3)
Như lời ru của mẹ hiền
(2/3)
Đêm trăng sáng ngời trên cao
(2/3)
Sao lấp lánh soi đường đi
(2/3)
Con thuyền nhỏ bé lướt trên sóng
(2/3)
Về bến bình yên hạnh phúc
(2/3)
Bài thơ "Mây và sóng" sử dụng biện pháp tu từ điệp ngữ "trắng" ở câu thơ "tóc trắng cùng mây trắng dưới trời". Điệp ngữ này nhấn mạnh màu sắc trắng tinh khôi của mái tóc bà, đồng thời gợi lên vẻ đẹp thanh tao, thuần khiết của người phụ nữ Việt Nam. Ngoài ra, nó còn tạo nên hiệu quả nghệ thuật về mặt âm nhạc, giúp câu thơ thêm du dương, nhẹ nhàng.
Hai dòng thơ in đậm cuối bài thơ mang ý nghĩa sâu sắc về tình mẫu tử thiêng liêng. Nghĩa tường minh là lời khẳng định rằng dù con có đi đâu, làm gì, thì vẫn luôn có mẹ ở bên cạnh, che chở, yêu thương. Còn nghĩa hàm ẩn là lời nhắc nhở con phải biết trân trọng tình mẫu tử, đừng bao giờ quên đi cội nguồn của mình.
Theo tôi, để cân bằng giữa "đi theo tiếng gọi ước mơ" và "sự trở về với nguồn cội", chúng ta cần có thái độ đúng đắn đối với cả hai khía cạnh này. Chúng ta cần hiểu rõ rằng gia đình và quê hương là nơi nuôi dưỡng tâm hồn, là nền tảng vững chắc cho mọi thành công trong cuộc sống. Đồng thời, chúng ta cũng cần có khát vọng vươn lên, học hỏi và trải nghiệm những điều mới mẻ để phát triển bản thân. Sự cân bằng này sẽ giúp chúng ta trở thành những người trưởng thành toàn diện, vừa có trách nhiệm với gia đình, quê hương, vừa có khả năng đóng góp tích cực cho xã hội.