phần:
: I. ĐỌC HIỂU : Phương thức biểu đạt chính được sử dụng trong văn bản: tự sự. : Theo tác giả, "dì Hảo" là một người phụ nữ hiền hậu, chịu khó, yêu thương chồng con hết mực. Dì Hảo luôn chăm lo cho gia đình nhỏ của mình, dù cuộc sống vô cùng vất vả, thiếu thốn. Tuy nhiên, dì lại phải chịu đựng nỗi đau đớn khi chứng kiến cảnh chồng bị bệnh tật giày vò mà không có tiền chạy chữa. Cuối cùng, vì quá nghèo đói, dì đã phải bán đi đứa con gái đầu lòng của mình với giá ba đồng bạc để lấy tiền mua thuốc cho chồng. : - Người chỉ có thể đem đến cho dì Hảo mỗi ngày một xu quà, và rất nhiều nước mắt. Và rất nhiều lời than thở: + Mỗi ngày, người đàn ông đó chỉ có thể mang đến cho dì Hảo một món quà nhỏ, chẳng đáng là bao. Điều này cho thấy hoàn cảnh nghèo khó, túng quẫn của cả hai người. + Ngoài ra, người đàn ông còn mang đến cho dì Hảo những giọt nước mắt và lời than thở. Những giọt nước mắt ấy có thể là do anh ta cảm thấy bất lực, không thể làm gì hơn để giúp đỡ dì Hảo. Còn những lời than thở ấy có thể là do anh ta đang oán trách số phận nghiệt ngã, khiến cho cuộc sống của cả hai người trở nên khốn khổ. => Qua chi tiết này, chúng ta có thể thấy được tình cảnh bi đát của dì Hảo và người đàn ông kia. Họ đều là những người nghèo khổ, bất hạnh, phải sống trong cảnh cơ cực, thiếu thốn. : Nghệ thuật miêu tả tâm lý nhân vật của Nam Cao: - Sử dụng ngôn ngữ giản dị, mộc mạc, gần gũi với đời sống của người nông dân. - Miêu tả tâm trạng nhân vật thông qua những cử chỉ, hành động cụ thể. - Phân tích tâm lý nhân vật dựa trên những mâu thuẫn nội tâm. - Tạo dựng bối cảnh phù hợp để bộc lộ tâm lý nhân vật. II. VIẾT Cảm nhận về hình ảnh người mẹ trong hai khổ thơ sau: Bao mưa nắng đời anh chưa hiểu hết Giờ xót xa thương mẹ nhớ làng mẹ cho của hồi môn là câu hát để con rời quê kiểng Có hành trang mẹ thường bảo làng ta giàu cổ tích có bà tiên ông bụt giúp người nhưng mẹ vẫn một đời áo rách cố giữ lành Câu quan họ thôi... (Trương Nam Hương, Thơ Việt Nam thế kỷ XX, NXB Giáo Dục, 2004, tr.129) Hình ảnh người mẹ trong hai khổ thơ trên hiện lên thật đẹp đẽ và cao quý. Mẹ là người phụ nữ tần tảo, lam lũ, suốt đời hi sinh vì con cái. Mẹ đã dành trọn tuổi xuân để nuôi dưỡng, dạy dỗ các con khôn lớn trưởng thành. Mẹ cũng là người giàu lòng yêu thương, luôn sẵn sàng che chở, bảo vệ con cái khỏi mọi khó khăn, thử thách. Trong hai khổ thơ, nhà thơ Trương Nam Hương đã khắc họa hình ảnh người mẹ qua những chi tiết rất cụ thể, sinh động. Đó là hình ảnh người mẹ "chưa hiểu hết" những gian nan, vất vả mà con trai đã trải qua trong cuộc đời. Đó là hình ảnh người mẹ "thương xót" khi nhìn thấy con trai trưởng thành, rời xa vòng tay của mẹ. Đó là hình ảnh người mẹ "nhớ làng" nơi chôn rau cắt rốn của mình. Đó là hình ảnh người mẹ "cho của hồi môn" là những bài hát ru, những câu chuyện cổ tích để con trai mang theo trên chặng đường đời. Đó là hình ảnh người mẹ "cố giữ lành" tấm áo rách để con trai mặc khi đi học, đi chơi. Tất cả những chi tiết ấy đã góp phần tạo nên bức chân dung người mẹ thật đẹp đẽ, cao quý. Người mẹ trong hai khổ thơ là đại diện tiêu biểu cho những người mẹ Việt Nam. Họ là những người phụ nữ thầm lặng, hy sinh cả cuộc đời vì gia đình, vì đất nước. Hình ảnh người mẹ sẽ mãi là niềm tự hào của mỗi người con Việt Nam.