Nam Cao được biết đến với tư cách là một cây bút hiện thực xuất sắc của nền văn học Việt Nam giai đoạn 1930 - 1945. Ông thường hướng ngòi bút của mình vào tầng lớp nông dân bần cùng và tiểu tư sản trí thức nghèo. Trong số các sáng tác của ông, "Dì Hảo" là một truyện ngắn nổi bật, mang đậm dấu ấn phong cách nghệ thuật độc đáo của Nam Cao. Tác phẩm này khắc họa cuộc sống khốn khổ của nhân vật chính Dì Hảo, đồng thời phản ánh sự bất công xã hội và tình trạng đói nghèo ở miền Bắc Việt Nam trước Cách mạng tháng Tám.
Truyện ngắn "Dì Hảo" xoay quanh cuộc đời đầy bi kịch của nhân vật chính là Dì Hảo. Dì Hảo sinh ra trong một gia đình khá giả, nhưng lại bị gả bán cho một người đàn ông nghèo khó tên là Cò. Cuộc sống của Dì Hảo trở nên vô cùng vất vả và khổ sở từ khi lấy chồng. Chồng của Dì Hảo là một người nghiện rượu, thường xuyên đánh đập vợ con. Dì Hảo phải chịu đựng những trận đòn roi vô cớ, thậm chí cả những lời chửi bới, xúc phạm nặng nề từ chồng. Tuy nhiên, điều đáng buồn nhất là Dì Hảo không dám chống cự hay phản kháng, bởi cô luôn sợ hãi rằng nếu làm vậy sẽ khiến chồng càng thêm tức giận và đánh đập cô mạnh tay hơn.
Cuộc sống của Dì Hảo càng trở nên bế tắc hơn khi chồng cô mắc bệnh lao phổi và qua đời. Cô phải một mình nuôi ba đứa con nhỏ, trong khi bản thân cũng đang mang thai đứa con thứ tư. Để kiếm tiền nuôi sống gia đình, Dì Hảo phải đi làm thuê cho một chủ lò gạch. Công việc vất vả, lương thấp, cộng thêm việc phải chăm sóc con cái khiến Dì Hảo kiệt sức và suy sụp tinh thần. Cuối cùng, Dì Hảo lâm bệnh nặng và qua đời, để lại ba đứa con thơ dại mồ côi mẹ.
Bên cạnh việc miêu tả cuộc sống khốn khổ của Dì Hảo, Nam Cao còn khéo léo phê phán sự bất công xã hội và tình trạng đói nghèo ở miền Bắc Việt Nam trước Cách mạng tháng Tám. Truyện ngắn "Dì Hảo" là một bức tranh chân thực về cuộc sống của những người nông dân nghèo khổ, bị áp bức và bóc lột. Họ phải chịu đựng những nỗi đau cả về thể xác lẫn tinh thần, nhưng vẫn kiên cường vượt qua mọi khó khăn.
Về mặt nghệ thuật, truyện ngắn "Dì Hảo" được xây dựng theo lối kể chuyện giản dị, tự nhiên, nhưng lại chứa đựng nhiều ý nghĩa sâu sắc. Nhân vật Dì Hảo được khắc họa một cách chân thực, sinh động, với những nét tính cách điển hình của người phụ nữ nông thôn Việt Nam xưa. Ngôn ngữ của truyện ngắn cũng rất mộc mạc, gần gũi với đời sống hàng ngày, tạo nên cảm giác chân thật và gần gũi cho người đọc.
Nhìn chung, "Dì Hảo" là một truyện ngắn xuất sắc của Nam Cao, phản ánh chân thực cuộc sống khốn khổ của người nông dân Việt Nam trước Cách mạng tháng Tám. Tác phẩm này không chỉ là một câu chuyện buồn về số phận của một con người cụ thể, mà còn là tiếng kêu cứu tha thiết của những người dân nghèo khổ, mong muốn được giải phóng khỏi cảnh áp bức, bóc lột.