Câu 1: Nhân hóa là biện pháp tu từ sử dụng những từ ngữ, hình ảnh vốn dùng để miêu tả con người để miêu tả sự vật, hiện tượng khác nhằm tăng sức gợi hình, gợi cảm cho lời văn. Trong hai câu thơ "Chiều chiều oai linh thác gầm thét/ Đêm đêm Mường Hịch cọp trêu người", Quang Dũng đã sử dụng biện pháp nhân hóa để tạo nên bức tranh thiên nhiên Tây Bắc vừa hùng vĩ, hoang sơ, vừa đầy bí ẩn, nguy hiểm. Hình ảnh "thác gầm thét" và "cọp trêu người" khiến cho khung cảnh núi rừng trở nên sống động, có hồn hơn. Đồng thời, nó cũng thể hiện sự dũng mãnh, kiên cường của những người lính Tây Tiến khi phải đối mặt với những thử thách, gian khổ nơi chiến trường. Câu 2: Ẩn dụ là biện pháp tu từ gọi tên sự vật, hiện tượng này bằng tên của sự vật, hiện tượng khác có nét tương đồng nhằm tăng sức gợi hình, gợi cảm cho lời văn. Trong bài thơ "Đất Nước" của Nguyễn Đình Thi, tác giả đã sử dụng biện pháp ẩn dụ để miêu tả vẻ đẹp của mùa thu Việt Nam. Hình ảnh "áo mới" được sử dụng để ẩn dụ cho vẻ đẹp tươi mới, rạng rỡ của mùa thu. Cách sử dụng ẩn dụ này giúp cho người đọc cảm nhận được sự tinh tế, lãng mạn của mùa thu Việt Nam. Câu 3: Điệp ngữ là biện pháp tu từ nhắc lại nhiều lần một từ hoặc cụm từ nhằm nhấn mạnh ý nghĩa, tạo ấn tượng sâu sắc cho người đọc. Trong hai đoạn thơ trên, tác giả đã sử dụng điệp ngữ để tạo nên nhịp điệu, âm hưởng đặc trưng cho từng đoạn thơ. Ở đoạn thơ đầu tiên, điệp ngữ "dốc" được lặp lại ba lần liên tiếp, tạo nên cảm giác gập ghềnh, trắc trở của địa hình Tây Bắc. Còn ở đoạn thơ thứ hai, điệp ngữ "tiếng ghi ta" được lặp lại bốn lần, tạo nên âm thanh du dương, da diết của cây đàn ghi ta. Cả hai đoạn thơ đều sử dụng điệp ngữ để tạo nên hiệu quả nghệ thuật riêng biệt. Câu 4: Đối là biện pháp tu từ sắp xếp các từ ngữ, cụm từ cùng loại trái ngược nhau về nghĩa nhằm tạo ra sự tương phản, gây ấn tượng mạnh mẽ cho người đọc. Trong hai đoạn thơ trên, tác giả đã sử dụng phép đối để tạo nên sự cân xứng, hài hòa cho lời thơ. Ở đoạn thơ đầu tiên, tác giả đã sử dụng phép đối giữa hai câu thơ "gặp thời đồ điếu công thành dễ" và "lỡ vận anh hùng hận xót xa". Hai câu thơ này đối lập nhau về hoàn cảnh, nhưng lại chung một tâm trạng tiếc nuối, đau buồn. Còn ở đoạn thơ thứ hai, tác giả đã sử dụng phép đối giữa hai câu thơ "phò chúa dốc lòng nâng trục đất" và "tẩy binh khôn lối kéo ngân hà". Hai câu thơ này đối lập nhau về hành động, nhưng lại chung một mục tiêu là bảo vệ đất nước.