Câu 1 : Văn bản "Kẻ trộm" là một phóng sự tiêu biểu của Vũ Trọng Phụng. Phóng sự thường được đăng báo thành nhiều kỳ, nội dung bao quát rộng lớn, phản ánh những vấn đề bức xúc của xã hội. Tác phẩm thường có cốt truyện hoàn chỉnh, có nhân vật cụ thể, có trình tự sắp xếp chương hồi rõ ràng. Nhân vật chính của phóng sự thường là những con người, sự việc có thật. Ngôn ngữ của phóng sự mang màu sắc đời thường, giàu yếu tố ngoại hiện. Câu 2 : Một số chi tiết có tính xác thực trong văn bản Kẻ Trộm - Chi tiết tên ăn cướp bị bắt vì không trả tiền xe đạp - Chi tiết tên ăn cướp bị đánh chết khi đang trốn chạy khỏi cảnh sát - Chi tiết đám đông xúm vào xem thi thể tên ăn cướp - Chi tiết đám đông bàn tán xôn xao về cái chết của tên ăn cướp => Các chi tiết đều rất chân thực, sinh động, tái hiện lại khung cảnh hỗn loạn, xô bồ ở Hà Nội lúc bấy giờ. Câu 3 : Mật độ sử dụng lời thoại trong văn bản khá dày đặc. Lời thoại xuất hiện xuyên suốt bài phóng sự, từ đầu đến cuối. Điều này khiến câu chuyện trở nên gần gũi hơn, đồng thời cũng tạo ra cảm giác chân thực, khách quan cho độc giả. Câu 4 : Sự kết hợp giữa trần thuật và miêu tả trong văn bản "Kẻ Trộm" đóng vai trò vô cùng quan trọng trong việc xây dựng hình ảnh và truyền tải thông điệp của tác phẩm. Trần thuật được sử dụng để kể lại câu chuyện về cuộc đời của kẻ trộm, từ quá khứ đầy khó khăn cho đến những ngày tháng lang thang trên đường phố. Miêu tả được sử dụng để khắc họa chi tiết từng hành động, suy nghĩ, cảm xúc của nhân vật. Sự kết hợp này đã tạo nên một bức tranh chân thực về cuộc sống của những người nghèo khổ, bất hạnh, đồng thời cũng khơi gợi lòng thương cảm và suy ngẫm sâu xa về ý nghĩa của cuộc sống. Câu 5 : Đoạn trích này giúp ta hiểu thêm về con người và xã hội Việt Nam thời kì trước Cách mạng Tháng Tám. Đó là một xã hội đầy rẫy bất công, tàn bạo, nơi mà những người dân nghèo khổ phải chịu đựng đủ mọi áp bức, bóc lột. Họ phải sống trong cảnh đói nghèo, bệnh tật, thiếu thốn đủ điều. Tuy nhiên, họ vẫn luôn giữ vững tinh thần lạc quan, yêu đời, sẵn sàng đấu tranh để giành lấy quyền sống, quyền tự do. Câu 6 : Nghệ thuật viết phóng sự của Vũ Trọng Phụng rất độc đáo và ấn tượng. Ông sử dụng ngôn ngữ giản dị, mộc mạc nhưng lại vô cùng sắc sảo, châm biếm. Ông cũng sử dụng nhiều thủ pháp nghệ thuật như so sánh, ẩn dụ, hoán dụ,... để tăng sức biểu đạt cho tác phẩm. Ngoài ra, ông còn sử dụng ngôi kể thứ ba, điểm nhìn bên ngoài để tạo ra một cái nhìn khách quan, toàn diện về đối tượng được phản ánh. Tất cả những yếu tố đó đã góp phần làm nên thành công của tác phẩm "Kẻ Trộm", đồng thời cũng khẳng định tài năng của nhà văn Vũ Trọng Phụng. Câu 7 : Theo tôi, cách phản ánh sự thật đời sống của phóng sự và nhật ký có nét tương đồng và khác biệt. Giống nhau: Đều dựa trên những sự kiện, tình huống có thật trong cuộc sống. Khác nhau: Phóng sự tập trung vào việc phản ánh những vấn đề nóng bỏng, bức thiết của xã hội. Nhật ký tập trung vào việc ghi chép lại những suy nghĩ, cảm xúc cá nhân.