Phân tích cấu tứ và hình ảnh trong bài thơ ánh trăng của nguyễn duy

thumb up 0
thumb down
Trả lời câu hỏi của Tùng Anh Nguyễn

Làm sao để có câu trả lời hay nhất?

  • Luôn có GIẢI THÍCH các bước giải
  • Không copy câu trả lời của Timi
  • Không sao chép trên mạng
  • Không spam câu trả lời để nhận điểm
  • Spam sẽ bị khóa tài khoản
CÂU TRẢ LỜI
avatar
Timi

06/11/2024

Trợ lý học tập AI - Câu trả lời này chỉ mang tính tham khảo
Nguyễn Duy là nhà thơ trưởng thành trong cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước. Thơ ông mang đậm chất triết lí, giọng điệu tâm tình vừa đằm thắm ngọt ngào vừa sâu lắng, thấm thía. Bài thơ "Ánh trăng" được sáng tác năm 1978 tại Thành phố Hồ Chí Minh - nơi đô thị của cuộc sống tiện nghi hiện đại, nơi những người từ trận đánh trở về đã để lại sau lưng cuộc chiến gian khổ mà nghĩa tình. Bài thơ như một lời tâm sự chân thành, một lời nhắn nhủ về lẽ sống thủy chung, tình nghĩa.

Bài thơ mở đầu bằng dòng hồi tưởng về quá khứ với bao kỉ niệm thân thương:

Hồi nhỏ sống với đồng
với sông rồi với bể
hồi chiến tranh ở rừng
vầng trăng thành tri kỷ
Trăng cứ tròn vành vạnh
kể chi người vô tình
ánh trăng im phăng phắc
đủ cho ta giật mình

Trong kí ức xa xưa ấy, nhân vật trữ tình gắn bó với trăng khi còn là một cậu bé miền quê "sống với đồng", "với sông", "với bể". Rồi đến khi trưởng thành, rời xa quê hương lên đường theo tiếng gọi thiêng liêng của Tổ quốc, vào chiến trường bom đạn khói lửa, trăng vẫn luôn bên cạnh, chia sẻ những gian lao khổ hạnh cùng người lính trẻ. Trăng là người bạn đồng hành, là tri âm tri kỉ, là chứng nhân lịch sử. Chính vì vậy, đối với người lính, trăng trở nên thân thuộc, gần gũi biết mấy!

Tưởng rằng khi hòa bình lập lại, cuộc sống văn minh hiện đại sẽ không còn chỗ cho trăng. Nhưng không, mọi thứ đều thay đổi, chỉ có lòng người là khác xưa. Có lẽ chính sự vô tình, lãng quên ấy của con người đã khiến trăng phải thốt lên lời trách móc:

Ngỡ khôngo giờ quên cái vầng trăng tình nghĩa

Vầng trăng ấy không bao giờ nản lòng, không bao giờ hờn ghen mà luôn bao dung, độ lượng, lặng lẽ soi bước ta đi. Vầng trăng ấy cũng giống như quá khứ một thời gian khổ hiểm nguy, nay ta đã quên sao?

Đến đoạn cuối cùng của bài thơ, tác giả đã thể hiện rõ tư tưởng chủ đề của tác phẩm. Hình ảnh vầng trăng lúc này đây xuất hiện đột ngột giữa phố xá nhộn nhịp:

Thình lình đèn điện tắt
phòng buyn-đinh tối om
vội bật tung cửa sổ
đột ngột vầng trăng tròn

Giữa không gian tĩnh mịch của đêm khuya, con người bất ngờ với sự cố mất điện. Nhân vật trữ tình vội vàng tìm kiếm nguồn sáng. Và ngay lúc đó, vầng trăng xuất hiện thật bất ngờ và đầy ý nghĩa. Ánh trăng tràn ngập khắp phòng, chiếu rọi vào gương mặt người đang bối rối. Phải chăng, vầng trăng lúc này chính là biểu tượng cho quá khứ, cho những gì hồn nhiên tươi đẹp, thanh khiết nhất của đời người? Con người gặp lại vầng trăng như gặp lại người bạn tri kỉ, tất cả đều ngỡ ngàng xúc động. Trong giây phút ấy, con người nhận ra lỗi lầm của bản thân, thức tỉnh lương tâm trước ánh sáng của vầng trăng:

Ngửa mặt lên nhìn mặt
có cái gì rưng rưng
như là đồng là bể
như là sông là rừng

Trăng vẫn tròn đầy, vẫn thủy chung tình nghĩa, vẫn dõi theo từng bước ta đi. Còn con người thì sao? Giờ đây, họ đang sống trong cảm giác ăn năn, hối hận về thái độ của chính bản thân mình. Tất cả như ùa về, làm rung động con tim, làm trào dâng nỗi niềm xót xa, ân hận. Con người thấy mắt mình như "rưng rưng" bởi xúc động, bởi remh[INST] nhớ những ngày tháng gian lao đã qua. Bao kỉ niệm chợt ùa về, con người như đối diện với vầng trăng, là đối diện với quá khứ, với chính bản thân mình.

Quá khứ và hiện tại, hai hình ảnh tưởng chừng đối lập song lại bổ sung hỗ trợ cho nhau, tạo nên một cuộc đối thoại thầm lặng mà đầy ý nghĩa. Từ đó, Nguyễn Duy muốn gửi gắm một thông điệp: con người cần sống thủy chung, tình nghĩa; đừng vì cuộc sống hiện tại mà lãng quên quá khứ.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận
avatar
level icon
Bich Tram

06/11/2024

Tùng Anh Nguyễn Bài thơ Ánh Trăng của Nguyễn Duy là một tác phẩm nổi bật trong nền thơ ca Việt Nam, phản ánh sự trăn trở về tình yêu, tình bạn, và mối quan hệ với thiên nhiên. Cấu tứ và hình ảnh trong bài thơ đều rất đậm chất tượng trưng, mang nhiều tầng nghĩa sâu sắc.Cấu tứ của bài thơ được xây dựng qua sự đối lập giữa quá khứ và hiện tại, giữa hình ảnh ánh trăng lúc thanh xuân và ánh trăng khi đã trưởng thành. Tác phẩm có thể chia thành ba phần rõ rệt.Lúc còn nhỏ, trăng là người bạn thân thiết, là biểu tượng của thiên nhiên, ánh sáng dịu dàng. Trăng trong quá khứ tượng trưng cho những ký ức đẹp đẽ, ngây thơ.Khi trưởng thành, trăng không còn là người bạn đồng hành nữa mà dần trở thành thứ xa lạ. Ánh trăng dường như bị bỏ quên trong cuộc sống bộn bề, và con người chỉ nhớ đến trăng khi có những lúc khó khăn, cô đơn.Đến phần cuối, người nói lên những suy ngẫm về tình cảm đối với thiên nhiên, và sự nhận thức về vai trò của trăng trong đời sống tâm hồn của con người. Trăng trở thành hình ảnh tượng trưng cho sự trở lại, sự chiếu rọi lại trong những lúc khó khăn.Hình ảnh trong bài thơ rất đặc sắc, biểu đạt sự biến chuyển trong mối quan hệ giữa con người và thiên nhiên.Ánh trăng là hình ảnh trung tâm xuyên suốt bài thơ. Trăng không chỉ là ánh sáng vật lý mà còn là hình ảnh của sự thanh tịnh, của ký ức và sự quay lại với bản ngã. Ánh trăng phản chiếu sự thay đổi trong tâm hồn con người từ ngây thơ, trong sáng đến trưởng thành và trải qua khó khăn, suy tư.Trong những dòng đầu tiên, ánh trăng là bạn, là người đồng hành trong suốt quá trình lớn lên của nhân vật trữ tình. Trăng là người bạn chân thành, không đòi hỏi, luôn lặng lẽ theo dõi và chiếu sáng. Tuy nhiên, khi trưởng thành, người ta lại quên đi ánh trăng, không còn nhìn nhận trăng như một phần của đời sống nữa.Trăng lúc đầu rất thân quen, gần gũi nhưng đến cuối bài, trăng lại trở thành cái gì đó xa vời. Trong khi hình ảnh ánh trăng lúc trẻ con gắn liền với sự trong sáng, đẹp đẽ thì trăng trong hiện tại lại tượng trưng cho một sự đối mặt với quá khứ, một sự thức tỉnh và một lời nhắc nhở.Ánh trăng ở cuối bài, khi trăng sáng hơn bao giờ hết, lại xuất hiện trong bóng tối của đêm khuya, làm nền cho những suy tư của con người. Hình ảnh này cho thấy ánh sáng của trăng cũng chính là biểu tượng cho sự thức tỉnh, sự nhận thức trong những khoảnh khắc khó khăn của cuộc sống.Bài thơ Ánh Trăng của Nguyễn Duy mang đậm tính triết lý về mối quan hệ giữa con người và thiên nhiên, về sự thay đổi trong tâm hồn và tình cảm con người qua thời gian. Trăng không chỉ là một hình ảnh đẹp đẽ mà còn là một biểu tượng của quá khứ, của tình cảm và ký ức. Cái “quên” đi trăng, rồi lại “nhớ” về trăng trong những lúc khó khăn là một cách phản ánh mối quan hệ giữa con người và thiên nhiên trong cuộc sống hiện đại: thiên nhiên luôn là một phần không thể thiếu trong tâm hồn con người, dù đôi khi nó bị lãng quên trong guồng quay của cuộc sống.Bài thơ khép lại với một thông điệp sâu sắc: dù thời gian có trôi qua, dù con người có thay đổi thế nào, thì những giá trị tinh thần, những ký ức về thiên nhiên, về những gì giản dị nhưng thiêng liêng vẫn luôn tồn tại trong tâm hồn mỗi người.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận

Nếu bạn muốn hỏi bài tập

Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút

Ảnh ads

CÂU HỎI LIÊN QUAN

FQA.vn Nền tảng kết nối cộng đồng hỗ trợ giải bài tập học sinh trong khối K12. Sản phẩm được phát triển bởi CÔNG TY TNHH CÔNG NGHỆ GIA ĐÌNH (FTECH CO., LTD)
Điện thoại: 1900636019 Email: info@fqa.vn
Location Địa chỉ: Số 21 Ngõ Giếng, Phố Đông Các, Phường Ô Chợ Dừa, Quận Đống Đa, Thành phố Hà Nội, Việt Nam.
Tải ứng dụng FQA
Người chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Nguyễn Tuấn Quang Giấy phép thiết lập MXH số 07/GP-BTTTT do Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 05/01/2024
Copyright © 2023 fqa.vn All Rights Reserved