Làm sao để có câu trả lời hay nhất?
2 giờ trước
2 giờ trước
Bài văn nghị luận: So sánh đánh giá hai đoạn thơ
Mùa thu, một trong bốn mùa đặc biệt của thiên nhiên, đã trở thành nguồn cảm hứng vô tận cho các thi sĩ. Trong thơ ca Việt Nam, mùa thu không chỉ đơn thuần là sự chuyển mùa, mà còn là biểu tượng của tâm trạng, cảm xúc con người trước vẻ đẹp huyền bí của đất trời. Hai đoạn thơ của Nguyễn Đình Thi và Xuân Diệu là những ví dụ điển hình về cách thức khắc họa mùa thu qua lăng kính nghệ thuật độc đáo của mỗi tác giả. Cả hai đoạn thơ đều miêu tả mùa thu nhưng mang những sắc thái khác nhau về cảm xúc và hình ảnh.
Đoạn thơ đầu tiên trích từ bài "Đất nước" của Nguyễn Đình Thi, ngay từ những câu đầu tiên đã gợi lên một mùa thu đầy thay đổi và sống động: "Mùa thu này khác rồi / Tôi đứng xui nghe đôi nếu." Sự khác biệt của mùa thu được tác giả nhấn mạnh qua cảm giác của nhân vật "tôi", đứng bên ngoài thiên nhiên, nhưng lại cảm nhận được sự chuyển biến của đất trời. Hình ảnh "gió thổi rừng tre phấp phới" không chỉ mô tả một cảnh vật thiên nhiên mà còn mang ý nghĩa biểu tượng cho sự thay đổi, thậm chí là sự chuyển mình của đất nước. Đặc biệt, câu "trời thu thay áo mới" thể hiện sự khoác lên mình vẻ đẹp thanh thoát, tươi mới của mùa thu, có sự tươi sáng, đổi mới, không còn là mùa thu của sự tĩnh lặng mà là mùa thu của sự sống và khát vọng. Đoạn thơ này khắc họa mùa thu trong không gian rộng lớn, không chỉ là cảnh vật mà còn là tâm hồn con người khi hòa mình vào đất nước.
Trong khi đó, đoạn thơ thứ hai từ bài "Mùa thu tới" của Xuân Diệu lại mang một không khí hoàn toàn khác. Mùa thu trong đoạn thơ này hiện lên như một mùa buồn, trầm mặc và đầy tiếc nuối: "Rặng liễu đìu hiu đứng chịu tang, / Tóc buồn buông xuống lê ngàn hàng." Hình ảnh "rặng liễu đìu hiu" gợi lên một không gian u sầu, cô đơn, thể hiện vẻ đẹp mùa thu nhưng cũng đầy bi thương. Liễu, một loài cây thường gắn liền với sự yếu đuối, mong manh, ở đây không chỉ đơn giản là một chi tiết thiên nhiên mà còn như một biểu tượng của sự chia ly, của sự mất mát. Tâm trạng của mùa thu không phải là sự chuyển mình mạnh mẽ như trong đoạn thơ của Nguyễn Đình Thi mà là sự lặng lẽ, đượm buồn. Bài thơ của Xuân Diệu không mô tả một mùa thu trong sự thay đổi và khát vọng, mà là mùa thu gắn liền với sự hoài niệm, sự tĩnh lặng. Câu "Với áo mơ phải dệt lá vàng" làm nổi bật sự kết nối giữa mùa thu và sự kết thúc của một chu kỳ, với "lá vàng" là hình ảnh của sự tàn phai, kết thúc.
So với Nguyễn Đình Thi, Xuân Diệu trong "Mùa thu tới" tạo ra một không khí lạnh lẽo, buồn bã hơn. Cả hai bài thơ đều miêu tả mùa thu nhưng mỗi bài lại đưa người đọc đến những trạng thái cảm xúc khác nhau. Nguyễn Đình Thi khắc họa mùa thu như một phần không thể thiếu trong sự chuyển mình của đất nước, mùa thu ở đây chứa đựng khát vọng, sức sống mãnh liệt. Còn Xuân Diệu lại tạo nên mùa thu của sự u hoài, tiếc nuối và sự lặng lẽ của tâm hồn. Cả hai đoạn thơ đều phản ánh những sắc thái tâm trạng của con người trong một mùa thu đặc biệt, nhưng với cách tiếp cận và biểu đạt khác nhau, mỗi tác giả mang đến cho người đọc những cảm nhận sâu sắc và đầy tính triết lý về cuộc sống và mùa thu.
Tóm lại, hai đoạn thơ không chỉ thể hiện sự khác biệt về cách nhìn nhận mùa thu mà còn phản ánh sự khác biệt trong phong cách sáng tác của Nguyễn Đình Thi và Xuân Diệu. Cả hai đều tạo ra những hình ảnh mùa thu độc đáo và giàu ý nghĩa, nhưng chúng mang những sắc thái cảm xúc khác biệt, từ sự tươi mới, thay đổi trong thơ Nguyễn Đình Thi đến sự buồn bã, lặng lẽ trong thơ Xuân Diệu.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
4 phút trước
5 phút trước
Top thành viên trả lời