Khổ thơ sử dụng biện pháp tu từ so sánh để tạo nên hình ảnh ẩn dụ độc đáo, thể hiện sự tương đồng và đối lập giữa hai nhân vật "anh" và "em".
- "Anh như núi đứng suốt đời ngóng biển": So sánh ngang bằng, giúp người đọc dễ dàng hình dung về sự vững chãi, kiên định của "anh", tượng trưng cho sự thủy chung, son sắt trong tình yêu. Núi là biểu tượng của sự trường tồn, bất biến theo thời gian, còn biển là biểu tượng của sự bao la, rộng lớn, tượng trưng cho khát vọng tự do, phóng khoáng. Sự kết hợp này tạo nên một hình ảnh đẹp, đầy sức gợi, khẳng định tình yêu bền chặt, không đổi thay của "anh".
- "Em là sóng nhưng xin đừng như sóng đã xô vào": So sánh không ngang bằng, nhấn mạnh sự mong manh, dễ vỡ của "em". Sóng là biểu tượng của sự dữ dội, bất ổn, tượng trưng cho những thử thách, khó khăn mà "em" có thể gặp phải trong cuộc sống. Câu thơ thể hiện nỗi lo lắng, sợ hãi của "anh" trước những khó khăn đó, đồng thời cũng thể hiện sự quan tâm, chăm sóc của "anh" dành cho "em".
- "Xin chớ ngược ra khơi": Câu thơ cuối cùng là lời cầu nguyện tha thiết của "anh", mong muốn "em" luôn ở bên cạnh mình, không bị cuốn trôi bởi những cám dỗ, sóng gió của cuộc đời. Hình ảnh "khơi" mang ý nghĩa ẩn dụ, tượng trưng cho những cám dỗ, những khó khăn, thử thách mà con người thường phải đối mặt. Lời cầu nguyện ấy thể hiện sự tin tưởng, hy vọng của "anh" vào tình yêu của "em", đồng thời cũng khẳng định sự vững vàng, kiên định của "anh" trong việc bảo vệ tình yêu.
Tóm lại, biện pháp tu từ so sánh được sử dụng một cách tinh tế, góp phần làm tăng sức gợi hình, gợi cảm cho câu thơ, đồng thời thể hiện sâu sắc chủ đề của bài thơ: ca ngợi tình yêu chân thành, thủy chung, vượt qua mọi thử thách, khó khăn.