câu 1: Phương thức biểu đạt chính là: Biểu cảm
câu 2: Chú thể trữ tình trong bài thơ là người con.
câu 3: Khi đứa con trở về, người mẹ đã xưng hô với con là "ông".
câu 4: : Biện pháp tu từ đối lập là một kỹ thuật nghệ thuật phổ biến trong văn học và đời sống hàng ngày. Nó tạo ra sự tương phản giữa hai yếu tố trái ngược nhau để làm nổi bật ý nghĩa hoặc cảm xúc mà tác giả muốn truyền tải. Trong đoạn thơ trên, biện pháp này được sử dụng để miêu tả cuộc hành trình trở về nhà của người con trai và tình trạng suy giảm trí nhớ của mẹ. Sự đối lập giữa những kỷ niệm tươi đẹp thời trẻ với thực tế khắc nghiệt của tuổi già giúp nhấn mạnh nỗi buồn và tiếc nuối khi chứng kiến sự phai nhạt của ký ức và sức khỏe của mẹ. : Câu thơ "Mẹ ta trí nhớ về mờ mịt rồi" diễn đạt sự suy giảm trí nhớ của mẹ theo cách ẩn dụ. Thay vì nói trực tiếp rằng mẹ đã quên hết mọi thứ, tác giả dùng hình ảnh "trí nhớ về mờ mịt" để gợi lên cảm giác mất mát, trống rỗng trong tâm hồn của người mẹ. Đồng thời, việc so sánh trí nhớ của mẹ với "mênh mông trời" cũng tạo nên một khung cảnh rộng lớn, bao la, tượng trưng cho sự vô hạn của thời gian và sự hữu hạn của trí nhớ con người. Điều này khiến cho câu thơ trở nên sâu sắc hơn, đồng thời khơi gợi lòng thương xót và trân trọng đối với người mẹ đang dần lụi tàn.
câu 6: Câu nói của người mẹ trong bài thơ gây bất ngờ nhất là: "Ông ai thế? Tôi chào ông!". Câu này cho thấy sự lẫn lộn giữa quá khứ và hiện tại, khiến người đọc cảm nhận được nỗi đau mất mát và sự trống trải của người mẹ khi đứa con trai đã ra đi mãi mãi.
câu 7: Nếu em là nhân vật trữ tình trong bài thơ trên, em sẽ nói chuyện và tâm sự cùng mẹ để giúp mẹ lấy lại kí ức đã mất.
câu 8: Thông điệp mà em thấy ấn tượng và tâm đắc nhất là: Mẹ ta trả nhớ về không. Bởi vì khi chúng ta đã lớn khôn, trưởng thành thì cha mẹ sẽ già yếu dần theo thời gian. Chúng ta phải biết trân trọng những phút giây còn được ở bên cạnh đấng sinh thành của mình để làm cho họ vui lòng.
câu 5: Chi tiết này cho thấy sự quyết tâm và kiên trì của nhân vật "tôi". Dù bị ép buộc, nhưng anh vẫn cố gắng bám trụ trên mặt nước, thể hiện ý chí mạnh mẽ và lòng dũng cảm của mình.
câu 6: Sau khi được cứu từ dòng nước lũ, nhìn thấy hình ảnh người phụ nữ thay tã cho con, nhân vật tôi đã chết lặng vì cảm xúc dâng trào trong lòng. Nhân vật nhận ra rằng mình vẫn còn sống và may mắn hơn rất nhiều người khác. Hình ảnh người phụ nữ thay tã cho con gợi lên sự ấm áp, tình mẫu tử thiêng liêng và niềm hy vọng vào tương lai tươi sáng.
câu 7: Thông điệp quan trọng nhất của văn bản là sự trân trọng và biết ơn đối với cha mẹ.
câu 8: Đặc điểm của ngôn ngữ nói trong đoạn văn trên là sử dụng nhiều từ ngữ địa phương và khẩu ngữ.
câu 9: Ý nghĩa của chi tiết: Tôi nhìn. choáng váng, chết lặng, tôi nén một tiếng kêu thất thanh. - Con tôi... - Tôi òa khóc, đỡ lấy bọc chăn. - Con tôi! là thể hiện sự đau đớn và xót xa khi người cha nhận ra đứa trẻ mà mình đang bế không phải là con trai ruột của mình.
câu 10: . Theo em, nhân vật "tôi" nên giữ bí mật về sự việc suốt đời hay nên nói ra? Vì sao?
- Nhân vật "tôi" nên nói ra sự thật với mẹ mình. Bởi lẽ, khi biết được sự thật, chắc chắn bà sẽ rất vui mừng và hạnh phúc. Bà đã phải trải qua một quãng thời gian dài chờ đợi đứa con trở về mà chưa rõ tung tích. Khi biết tin con vẫn còn sống và đang ở bên cạnh mình, hẳn là bà sẽ cảm thấy vô cùng sung sướng. Hơn nữa, nếu để lâu hơn nữa, bà cụ cũng sẽ già yếu và mất đi. Lúc đó, dù có muốn nói cho bà nghe sự thật thì cũng chẳng còn ý nghĩa gì nữa.
câu 1: Phương thức biểu đạt chính: Biểu cảm
câu 2: Chủ thể trữ tình trong bài thơ là người con.
câu 3: Khi đứa con trở về, người mẹ đã xưng hô với con là "ông".
câu 4: Tác dụng của biện pháp tu từ đối lập được sử dụng trong đoạn thơ là tạo nên sự tương phản giữa hai trạng thái cảm xúc trái ngược nhau của người mẹ và người con khi họ chia tay và gặp lại sau nhiều năm xa cách. Điều này giúp làm nổi bật tình cảm sâu sắc, sự gắn bó và lòng biết ơn của người con dành cho mẹ mình.
câu 5: Câu thơ "Mẹ ta trí nhớ về... mênh mông rồi" thể hiện sự suy giảm trí nhớ của người mẹ khi tuổi già đến.
câu 6: Câu nói của người mẹ trong bài thơ gây bất ngờ nhất là: "Ông có gặp thằng con tôi? Hao hao... tôi nhớ... nó... người...". Câu này thể hiện sự lẫn lộn giữa quá khứ và hiện tại, khi người mẹ không còn phân biệt được rõ ràng giữa con trai mình và một người xa lạ. Điều này cho thấy sự suy giảm trí nhớ và những khó khăn mà người già phải đối mặt trong cuộc sống hàng ngày.
câu 7: Nếu em là nhân vật trữ tình trong bài thơ trên, em sẽ cố gắng dành nhiều thời gian hơn để ở bên cạnh và chăm sóc cho mẹ của mình.
câu 8: . Thông điệp có ý nghĩa nhất đối với em là: Mẹ chỉ có một trên đời. Vì tình mẫu tử luôn thiêng liêng cao cả, người mẹ đã sinh ra chúng ta nuôi dưỡng chúng ta nên người. Công ơn đó thật to lớn biết bao nhiêu. Chúng ta phải biết trân trọng tình cảm ấy.
. Bài thơ "Mẹ ta trả nhớ về không" của Đỗ Trung Quân là một tác phẩm đầy xúc động và sâu sắc về tình mẫu tử. Tác giả sử dụng ngôn ngữ đơn giản nhưng tinh tế để tạo nên một bức tranh đẹp về cuộc sống gia đình và sự hy sinh của người mẹ.
Bài thơ bắt đầu bằng việc miêu tả cảnh người con trở về nhà sau nhiều năm xa cách. Khi nhìn thấy mẹ, anh ta nhận ra rằng thời gian đã làm thay đổi mọi thứ. Mẹ già đi, trí nhớ cũng dần phai nhạt. Tuy nhiên, điều quan trọng nhất là tình yêu thương của mẹ vẫn còn nguyên vẹn.
Tác giả sử dụng hình ảnh "mẹ ta trả nhớ về không" để thể hiện sự bất lực của người mẹ khi không thể nhớ hết những kỷ niệm cũ. Điều này khiến cho người đọc cảm nhận được nỗi buồn và tiếc nuối của người mẹ khi phải quên đi quá khứ.
Tuy nhiên, bài thơ cũng mang đến một thông điệp lạc quan. Dù mẹ không còn nhớ rõ những chuyện xưa, nhưng tình yêu thương của bà vẫn mãi mãi tồn tại. Người con hiểu được điều này và cố gắng bù đắp cho mẹ bằng cách chăm sóc và ở bên cạnh bà.
Tổng kết lại, bài thơ "Mẹ ta trả nhớ về không" là một tác phẩm đáng suy ngẫm về tình mẫu tử. Nó nhắc nhở chúng ta về tầm quan trọng của gia đình và sự hy sinh của người mẹ.