câu 6: c. Sự chia xa mãi mãi
d. Tình yêu vĩnh hằng
câu 7: c. Sự tươi vui, ấm áp
câu 8: cấu tứ của bài thơ là : "sự chia xa mãi mãi" và "tình yêu vĩnh hằng".
câu 9: Trong bài thơ "Mây và sóng", tác giả sử dụng biện pháp tu từ điệp ngữ để tạo nên hiệu quả nghệ thuật đặc sắc, góp phần thể hiện chủ đề và ý nghĩa của tác phẩm.
- Điệp ngữ "con sẽ là" được lặp lại nhiều lần ở đầu mỗi khổ thơ, nhấn mạnh vào vai trò quan trọng của người con đối với mẹ. Người con không chỉ là một đứa trẻ bình thường mà còn là niềm vui, là hạnh phúc, là tất cả những gì quý giá nhất đối với mẹ.
- Điệp ngữ "mẹ ơi" được lặp lại hai lần ở cuối khổ thơ thứ ba, như lời khẳng định tình yêu thương vô bờ bến của người con dành cho mẹ. Câu thơ này cũng gợi lên nỗi nhớ nhung da diết, mong muốn được ở bên cạnh mẹ của người con.
Tác dụng của điệp ngữ:
- Nhấn mạnh: Điệp ngữ giúp nhấn mạnh vào nội dung chính của bài thơ, đó là tình mẫu tử thiêng liêng, cao đẹp.
- Tạo nhịp điệu: Điệp ngữ tạo nên nhịp điệu đều đặn, du dương, khiến cho bài thơ trở nên hấp dẫn, dễ đọc, dễ nhớ.
- Gợi cảm xúc: Điệp ngữ khơi gợi những cảm xúc sâu lắng, chân thành về tình mẫu tử, khiến cho người đọc thêm trân trọng, yêu thương người mẹ của mình.
Nhìn chung, việc sử dụng điệp ngữ trong bài thơ "Mây và sóng" đã góp phần làm tăng sức biểu đạt, tạo nên hiệu quả nghệ thuật cao cho tác phẩm. Qua đó, tác giả đã thể hiện một cách tinh tế và sâu sắc tình mẫu tử thiêng liêng, bất diệt.
câu 10: Bài thơ "Hương thầm" là một câu chuyện tình yêu đầy lãng mạn và tinh tế. Tác giả Phan Thị Thanh Nhàn đã sử dụng ngôn ngữ đơn giản nhưng rất hiệu quả để tạo nên một bức tranh tuyệt vời về tình yêu tuổi trẻ. Bài thơ này mang đến cho độc giả những cảm xúc sâu sắc và gợi mở nhiều suy nghĩ về ý nghĩa của tình yêu và cuộc sống.
Đầu tiên, bài thơ thể hiện sự ngây thơ và trong sáng của tình yêu tuổi trẻ. Hình ảnh "đôi bạn ngày xưa học cùng một lớp" và "cây bưởi sau nhà ngan ngát hương đưa" tạo nên một khung cảnh tươi đẹp và đáng yêu. Tình yêu giữa hai người bắt đầu từ những kỷ niệm ngọt ngào và thuần khiết của thời niên thiếu. Họ gặp gỡ và trò chuyện qua cửa sổ, nhưng không dám nói lời yêu thương trực tiếp. Điều này thể hiện sự e ngại và rụt rè thường thấy ở lứa tuổi mới lớn. Tuy nhiên, tình yêu của họ được thể hiện thông qua hành động nhỏ nhặt như "giấu một chùm hoa sau chiếc khăn tay". Đây là cách thức giao tiếp đặc trưng của tuổi trẻ, sử dụng các tín hiệu phi ngôn ngữ để truyền đạt tình cảm.
Thứ hai, bài thơ cũng nhấn mạnh sự hy sinh và kiên nhẫn trong tình yêu. Khi chàng trai phải lên đường ra trận, cô gái không ngần ngại gửi gắm tình yêu của mình qua "mùi hương đầm ấm thanh tao" của hoa bưởi. Cô gái tin rằng hương thơm sẽ thay lời muốn nói và gắn kết tâm hồn của cả hai. Chàng trai cũng nhận thức được tình cảm chân thành của cô gái và trân trọng nó. Anh ta giữ gìn hương thơm trên áo quần và mang theo nó suốt chặng đường chiến đấu. Hương thơm đó trở thành nguồn động viên và niềm tin giúp anh vượt qua khó khăn.
Cuối cùng, bài thơ còn khắc họa sự chia ly và nỗi buồn của tình yêu. Dù tình yêu của họ mãnh liệt và bền vững, nhưng số phận lại buộc họ phải xa cách. Cuộc chia tay diễn ra trong im lặng, không ai dám nói lời tạm biệt hay hứa hẹn. Nhưng hương thơm của hoa bưởi vẫn tồn tại và lan tỏa, như một chứng nhân cho tình yêu bất diệt của họ. Bài thơ kết thúc bằng hình ảnh "bước người đi", tượng trưng cho sự chia lìa và mất mát. Tuy nhiên, hương thơm của hoa bưởi vẫn đọng lại trong ký ức và trái tim của cả hai người, làm cho tình yêu của họ trở nên vĩnh cửu và thiêng liêng hơn bao giờ hết.