Tình mẫu tử là thứ tình cảm thiêng liêng nhất trong cuộc đời mỗi người, nó không chỉ đơn thuần là tình yêu thương mà còn là sự hy sinh cao cả, vô bờ bến của những người mẹ dành cho con cái mình. Tình cảm ấy được thể hiện rõ nét qua bài thơ "Bao lời con chưa nói", một tác phẩm đầy xúc động và sâu sắc của nhà thơ Dương Domic.
Bài thơ mở đầu bằng hình ảnh người mẹ đang ngồi bên cửa sổ, nhìn ra ngoài trời mưa gió, lòng bà tràn ngập nỗi lo lắng cho đứa con trai bé bỏng của mình. Bà nhớ lại những ngày tháng khi con còn nhỏ, luôn quấn quýt bên bà, đòi bà bế bồng, ru ngủ. Nhưng giờ đây, con đã lớn khôn, đã đi xa để học tập và làm việc, để thực hiện ước mơ của riêng mình. Tuy nhiên, dù con có trưởng thành đến đâu thì đối với mẹ, con vẫn mãi là đứa trẻ cần được che chở, bảo vệ.
Những câu thơ tiếp theo là những lời tâm sự chân thành của người mẹ dành cho con. Mẹ kể về những khó khăn, vất vả mà mẹ đã trải qua trong cuộc đời, nhưng cũng chính nhờ những gian nan đó mà mẹ mới hiểu được giá trị của hạnh phúc gia đình, của tình yêu thương và sự quan tâm của cha mẹ. Mẹ mong muốn con hãy trân trọng những gì mình đang có, đừng vì những cám dỗ vật chất hay danh vọng mà đánh mất bản thân. Hãy luôn nhớ rằng, trên thế giới này, chỉ có duy nhất một nơi gọi là "nhà", nơi đó có cha mẹ, anh chị em, bạn bè và những người thân yêu nhất.
Cuối cùng, bài thơ kết thúc bằng lời nhắn nhủ của người mẹ dành cho con: "Hãy sống thật tốt, con nhé! Hãy luôn giữ vững niềm tin vào tương lai tươi sáng". Đó là lời chúc phúc, là niềm hi vọng của người mẹ dành cho con, mong con sẽ trở thành một người tốt đẹp, có ích cho xã hội.
Với ngôn ngữ giản dị, mộc mạc nhưng giàu cảm xúc, bài thơ "Bao lời con chưa nói" đã khắc họa thành công hình ảnh người mẹ Việt Nam tần tảo, giàu đức hy sinh. Bài thơ như một lời nhắc nhở chúng ta hãy biết trân trọng tình mẫu tử thiêng liêng, hãy luôn yêu thương và kính trọng cha mẹ của mình.