phần:
câu 2: : - Ngôi kể thứ nhất - Nhân vật Tâm cảm thấy buồn vì không thể lên tàu về Hà Nội cùng mẹ và em gái. : Hiệu quả nghệ thuật của phép so sánh: - Giúp cho hình ảnh đoàn tàu hiện lên cụ thể, sinh động hơn. - Thể hiện sự tiếc nuối, hụt hẫng của nhân vật khi không thể lên tàu về Hà Nội cùng mẹ và em gái. : Vai trò của yếu tố miêu tả và biểu cảm trong đoạn trích: - Yếu tố miêu tả giúp cho hình ảnh đoàn tàu hiện lên cụ thể, sinh động hơn. - Yếu tố biểu cảm giúp thể hiện rõ tâm trạng buồn bã, tiếc nuối của nhân vật Tâm khi không thể lên tàu về Hà Nội cùng mẹ và em gái. : Từ nội dung đoạn trích, ta có thể rút ra một số suy nghĩ về ý nghĩa của tình cảm gia đình như sau: - Tình cảm gia đình là tình cảm thiêng liêng, cao quý nhất đối với mỗi con người. - Tình cảm gia đình là chỗ dựa tinh thần vững chắc, giúp con người vượt qua mọi khó khăn, thử thách trong cuộc sống. - Mỗi người cần biết trân trọng tình cảm gia đình, dành nhiều thời gian quan tâm, chăm sóc cha mẹ, anh chị em,... Đoạn văn nghị luận về vẻ đẹp của nhân vật Tâm trong đoạn trích "Chuyến xe cuối năm" của Thanh Tịnh: Trong đoạn trích "Chuyến xe cuối năm", nhân vật Tâm đã để lại trong lòng người đọc ấn tượng sâu sắc bởi vẻ đẹp của một cậu bé hồn nhiên, ngây thơ nhưng cũng rất giàu tình cảm. Tâm là một cậu bé mồ côi cha mẹ, phải sống nhờ vào bà cô độc ác. Tuy vậy, Tâm vẫn luôn giữ được tấm lòng trong sáng, lương thiện. Khi nghe tin bà cô muốn bán mình cho người khác, Tâm đã vô cùng đau khổ, xót xa. Cậu bé đã cố gắng níu kéo bà cô bằng cách xin bà cho mình lên tàu về Hà Nội cùng mẹ và em gái. Dù bị bà cô mắng mỏ, chửi bới, Tâm vẫn kiên quyết đòi đi theo. Hành động của Tâm khiến người đọc cảm phục trước tấm lòng hiếu thảo, yêu thương gia đình của cậu bé. Bên cạnh đó, Tâm còn là một cậu bé rất hồn nhiên, ngây thơ. Cậu bé thường hay nghịch ngợm, trêu chọc bạn bè. Nhưng khi gặp phải hoàn cảnh éo le, Tâm lại trở nên trưởng thành, chín chắn hơn. Vẻ đẹp của nhân vật Tâm trong đoạn trích "Chuyến xe cuối năm" là một bài học quý giá về tình cảm gia đình. Qua nhân vật này, tác giả Thanh Tịnh muốn nhắn nhủ đến chúng ta rằng: Hãy luôn yêu thương, trân trọng gia đình của mình.
câu 1: - Ngôi kể thứ nhất - xưng "tôi"
câu 2: Trong đoạn trích, nhân vật Tâm cảm thấy buồn vì không thể theo đuổi ước mơ trở thành một nhà báo. Anh ta bị buộc phải rời xa Hà Nội để đến Sài Gòn, nơi mà anh ta cho là "đất chết" đối với nghề nghiệp của mình. Điều này khiến Tâm cảm thấy thất vọng và mất mát, đồng thời cũng tạo nên sự mâu thuẫn giữa khát khao tự do và thực tế khắc nghiệt của cuộc sống.
câu 3: - Biện pháp tu từ so sánh: chuyến xe lửa đêm ra Bắc với người đi trốn nợ - Tác dụng: + Làm nổi bật sự vội vã, gấp gáp của đoàn tàu khi rời khỏi ga. + Thể hiện rõ nét tâm trạng lo lắng, sợ hãi của Tâm trước khi lên tàu.
câu 4: - Ngôi kể thứ nhất - Người kể xưng "tôi" trực tiếp kể lại những sự việc mà mình đã chứng kiến hoặc trải qua. - Nhân vật Tâm cảm thấy buồn vì không thể cùng các bạn nhỏ lên chuyến tàu đêm ra Bắc để đoàn tụ với gia đình. - Hiệu quả của phép tu từ so sánh: + Làm nổi bật hình ảnh chuyến tàu đêm ra Bắc đang hối hả rời bến. + Thể hiện nỗi nhớ nhà da diết, mong muốn được trở về quê hương của cậu bé Tâm. - Yếu tố miêu tả và biểu cảm đóng vai trò quan trọng trong việc khắc họa tâm trạng của nhân vật Tâm. Chúng giúp cho người đọc hiểu rõ hơn về hoàn cảnh khó khăn, thiếu thốn của Tâm cũng như tình yêu thương gia đình sâu sắc của cậu bé. - Từ nội dung đoạn trích, ta có thể rút ra rằng tình cảm gia đình là một giá trị vô cùng quý báu. Gia đình là nơi chúng ta được sinh ra, lớn lên và được yêu thương, che chở. Tình cảm gia đình giúp chúng ta vượt qua mọi khó khăn, thử thách trong cuộc sống. Mỗi người cần biết trân trọng và gìn giữ tình cảm gia đình, bởi đó chính là nền tảng vững chắc cho hạnh phúc và thành công của mỗi người.
câu 5: - Ngôi kể thứ nhất - Người kể xưng "tôi" trực tiếp kể lại những sự việc mà mình đã chứng kiến hoặc trải qua. - Nhân vật Tâm cảm thấy buồn vì không thể cùng các bạn nhỏ khác lên chuyến tàu đêm ra Bắc để thăm bố mẹ đang công tác xa nhà. - Hiệu quả của phép tu từ so sánh: + Phép so sánh giúp cho hình ảnh đoàn tàu trở nên sinh động hơn. + Qua đó, ta thấy được nỗi nhớ mong cha mẹ da diết của cậu bé Tâm. - Vai trò của yếu tố miêu tả và biểu cảm trong đoạn trích: + Yếu tố miêu tả: Giúp người đọc hình dung rõ nét khung cảnh thiên nhiên nơi làng quê vào buổi chiều tà. + Yếu tố biểu cảm: Thể hiện rõ ràng, chân thực tâm trạng buồn bã, cô đơn của cậu bé Tâm khi phải xa bố mẹ. - Từ nội dung đoạn trích, em nhận thấy rằng tình cảm gia đình là một tình cảm thiêng liêng, cao quý. Tình cảm ấy là nguồn sức mạnh tinh thần to lớn giúp con người vượt qua mọi khó khăn, thử thách trong cuộc sống. Trong đoạn trích, cậu bé Tâm dù còn rất nhỏ tuổi nhưng vẫn luôn nhớ thương, mong ngóng ngày được gặp lại bố mẹ. Điều đó cho thấy tình cảm gia đình đối với mỗi người là vô cùng quan trọng. Nếu thiếu vắng tình cảm gia đình, con người sẽ trở nên cô đơn, lạc lõng, thậm chí là rơi vào bế tắc. Vì vậy, chúng ta cần biết trân trọng tình cảm gia đình, dành nhiều thời gian bên cạnh những người thân yêu của mình.
phần:
câu 1: Trong đoạn trích "Ở hiền gặp lành", Tâm là một người có tấm lòng lương thiện và tốt bụng. Cậu luôn giúp đỡ mọi người mà không màng đến lợi ích cá nhân. Khi thấy lão Hạc đau khổ vì bán con chó Vàng, cậu đã động viên và chia sẻ với ông. Khi nghe chuyện lão Hạc muốn để lại mảnh vườn cho con trai, cậu đã khuyên ông nên giữ lấy mảnh vườn đó. Tấm lòng lương thiện và tốt bụng của Tâm được thể hiện qua những hành động cụ thể. Cậu đã giúp đỡ lão Hạc khi ông đang gặp khó khăn. Cậu cũng đã khuyên nhủ lão Hạc khi ông đang có ý định xấu. Những hành động ấy đã góp phần làm cho cuộc sống của lão Hạc trở nên tốt đẹp hơn. Vẻ đẹp của Tâm còn được thể hiện qua cách cư xử của cậu đối với bạn bè. Cậu luôn quan tâm, giúp đỡ bạn bè khi họ gặp khó khăn. Cậu cũng luôn tôn trọng và yêu quý bạn bè. Trong đoạn trích, Tâm đã giúp đỡ Binh Tư khi anh ta bị ốm. Cậu cũng đã khuyên nhủ Binh Tư khi anh ta có ý định xấu. Những hành động ấy đã góp phần làm cho tình bạn giữa Tâm và Binh Tư thêm gắn bó. Tóm lại, Tâm là một người có tấm lòng lương thiện và tốt bụng. Cậu luôn giúp đỡ mọi người mà không màng đến lợi ích cá nhân. Cậu cũng luôn quan tâm, giúp đỡ bạn bè. Vẻ đẹp của Tâm là một bài học về lối sống đẹp, về cách ứng xử đúng mực trong cuộc sống.
phần:
câu 2: 1. Ngôi kể thứ nhất - Người kể xưng "tôi" trực tiếp kể lại những sự việc mà mình đã chứng kiến hoặc trải qua.
- Nhân vật Tâm cảm thấy buồn vì không thể cùng các em đón giao thừa với mẹ.
- Hiệu quả nghệ thuật của phép tu từ so sánh: giúp cho hình ảnh chuyến tàu đêm ra Bắc trở nên sinh động hơn, đồng thời cũng nhấn mạnh sự gấp gáp, hối hả của con tàu khi rời khỏi ga. Qua đó, tác giả muốn khắc họa rõ nét nỗi nhớ nhung da diết của cậu bé Tâm đối với mẹ.
- Vai trò của yếu tố miêu tả và biểu cảm trong đoạn trích là: Giúp cho đoạn trích thêm phần sinh động, hấp dẫn; bộc lộ được tình yêu thương sâu sắc của cậu bé Tâm dành cho mẹ.
- Từ nội dung đoạn trích, ta có thể rút ra rằng tình cảm gia đình đóng một vai trò vô cùng quan trọng trong cuộc sống mỗi người. Gia đình là nơi chúng ta được sinh ra, lớn lên và nhận được sự yêu thương, chăm sóc của cha mẹ, ông bà, anh chị em,... Tình cảm gia đình là nguồn sức mạnh tinh thần to lớn giúp chúng ta vượt qua mọi khó khăn, thử thách trong cuộc sống. Nếu thiếu vắng tình cảm gia đình, con người sẽ trở nên cô đơn, lạc lõng và dễ dàng sa ngã vào những tệ nạn xã hội. Vì vậy, mỗi người cần biết trân trọng tình cảm gia đình, dành nhiều thời gian để quan tâm, chăm sóc những người thân yêu của mình.
* Đoạn văn nghị luận về vẻ đẹp của nhân vật Tâm trong đoạn trích: Trong đoạn trích trên, nhân vật Tâm hiện lên là một cậu bé hồn nhiên, ngây thơ nhưng cũng rất giàu lòng yêu thương. Tâm luôn khao khát được gặp mẹ, được nằm trong vòng tay ấm áp của mẹ. Khi nhìn thấy đoàn tàu chạy qua, Tâm đã cố gắng đuổi theo, mong muốn được lên tàu để gặp mẹ. Hành động này của Tâm khiến người đọc cảm thấy xúc động trước tình yêu thương tha thiết của cậu bé dành cho mẹ. Bên cạnh đó, Tâm còn là một cậu bé rất hiếu thảo. Cậu luôn nhớ đến mẹ, mong muốn được gặp mẹ dù chỉ là trong giây lát. Điều này cho thấy Tâm là một đứa con ngoan ngoãn, hiếu thảo. Vẻ đẹp của nhân vật Tâm trong đoạn trích đã góp phần tô đậm chủ đề của truyện ngắn "Hai đứa trẻ". Đó là tình yêu thương, sự sẻ chia giữa những con người nghèo khổ trong xã hội cũ.