câu2: . Phương thức biểu đạt chính của văn bản trên là tự sự.
. Tác giả Vũ Thị Huyền Trang viết về câu chuyện của cô bé nghèo khổ phải vất vả mưu sinh kiếm tiền nuôi mẹ bệnh tật. Tuy nhiên, dù hoàn cảnh khó khăn, cô bé vẫn luôn giữ vững tinh thần hiếu học, chăm chỉ học tập và trân trọng tri thức. Điều này khiến chúng ta cảm nhận được vẻ đẹp tâm hồn cao quý của cô bé, đồng thời khẳng định giá trị to lớn của giáo dục đối với mỗi cá nhân và cộng đồng.
. Trong đoạn trích, chi tiết "mắt bố đỏ hoe, tay nắm chặt xấp tiền thầy vừa cho mượn" gợi tả nỗi lo lắng, xót xa của người cha trước hoàn cảnh khó khăn của con gái và sự biết ơn sâu sắc đối với tấm lòng của thầy giáo. Chi tiết này cũng phản ánh sự gắn bó mật thiết giữa gia đình và nhà trường, nơi mọi người đều chung tay hỗ trợ nhau vượt qua khó khăn.
. Câu hỏi tu từ "em ở nhà mà không có thời gian ôn học thầy sợ chữ nghĩa rơi rụng mất." thể hiện sự quan tâm, lo lắng của thầy giáo dành cho cô bé. Thầy hiểu rằng nếu cô bé không được tiếp tục học tập, kiến thức sẽ dần phai nhạt, gây ảnh hưởng xấu đến tương lai của cô. Câu hỏi này cũng nhấn mạnh tầm quan trọng của việc học đối với mỗi người, đặc biệt là trong giai đoạn trưởng thành.
. Thông điệp ý nghĩa nhất từ đoạn trích là thông điệp về sức mạnh của tri thức và tình yêu thương. Tri thức giúp con người vươn lên, thoát khỏi đói nghèo, lạc hậu; tình yêu thương giúp con người gắn kết, chia sẻ và cùng nhau phát triển. Đoạn trích đã khắc họa rõ nét hai yếu tố này, tạo nên một bức tranh ấm áp, đầy hy vọng về cuộc sống.
câu 1: - Ngôi kể thứ ba - Người kể giấu mặt, gọi tên các nhân vật bằng chính chúng (tôi).
câu 2: - Lời của nhân vật là : "Thầy giáo ơi! Đôi dép này không phải bằng cao su đâu ạ, nó được làm từ lốp ô tô đấy!" - Lời của người kể chuyện là : "Những năm tháng chiến tranh, những đứa trẻ như chúng tôi thường xuyên nhìn thấy hình ảnh các chú bộ đội đi dép lốp."
câu 3: Nhân vật chính là : Thầy giáo và những chiếc dép
câu 4: - Cách đặt tên nhan đề truyện "Đôi Dép" là một sự lựa chọn độc đáo và ý nghĩa, không chỉ đơn thuần miêu tả về vật dụng mà còn ẩn chứa nhiều tầng ý nghĩa sâu sắc. Nhan đề này được lấy cảm hứng từ hình ảnh quen thuộc trong cuộc sống hàng ngày - đôi dép. Đôi dép không chỉ là vật dụng để đi lại mà còn là biểu tượng của tình yêu thương, sự gắn bó và đồng hành giữa con người với nhau.
- Đặt tên nhan đề truyện là "Đôi Dép", tác giả muốn gửi gắm thông điệp về tình yêu thương, sự gắn bó và đồng hành giữa con người với nhau. Hình ảnh đôi dép mang tính biểu tượng cao, thể hiện mối quan hệ mật thiết, không thể tách rời giữa hai cá nhân hay hai đối tượng nào đó.
- Cách đặt tên nhan đề truyện "Đôi Dép" gợi cho chúng ta suy nghĩ về những giá trị tinh thần cao đẹp trong cuộc sống. Đó là tình yêu thương, sự sẻ chia, lòng biết ơn và sự hy sinh vì người khác. Tác giả muốn nhắc nhở mỗi người cần trân trọng những điều giản dị nhưng vô cùng quý giá trong cuộc sống, bởi chính những điều ấy mới tạo nên hạnh phúc và ý nghĩa thực sự.
câu 5: Em thích nhất là hình ảnh đôi dép cao su, bởi nó thể hiện sự giản dị và mộc mạc của người dân Việt Nam.
câu 6: - Tình huống truyện trong văn bản Đôi Dép của Nguyễn Trung Thành là khi nhân vật tôi phát hiện ra những điều thú vị về đôi dép cao su, từ đó rút ra bài học sâu sắc về cuộc sống con người.
- Sự thay đổi cảm xúc và nhận thức của nhân vật "tôi": Từ việc coi thường đôi dép, cho rằng chúng chỉ là thứ đồ rẻ tiền, không đáng để quan tâm, đến việc nhận ra giá trị to lớn của đôi dép, hiểu được ý nghĩa của sự giản dị, khiêm tốn, biết trân trọng những gì mình đang có.