Duongg Anh Trinh
Chất trữ tình trong tác phẩm "Tờ hoa" của Nguyễn Tuân
"Tờ hoa" của Nguyễn Tuân không chỉ là một bài tùy bút ghi chép về cuộc sống, lao động của những người lính công binh trên chiến trường Tây Bắc mà còn là một bản tình ca về cuộc sống, về thiên nhiên và về con người. Chất trữ tình trong tác phẩm này được thể hiện rõ nét qua những đặc trưng sau:
- - Ngôn ngữ giàu hình ảnh, giàu nhạc điệu: Nguyễn Tuân sử dụng ngôn ngữ giàu hình ảnh, so sánh, ẩn dụ để tạo nên những bức tranh sống động, giàu màu sắc. Ví dụ: "Giữa rừng Tây Bắc đầy hoa, đầy bướm, đầy ong, cái tôi thấy say say trong chính mình là dầu không được một chuyến đi bằng một đời ong, mình cũng là một con sinh vật đang nung một thứ mật gì". Câu văn như một bản nhạc du dương, đưa người đọc vào một không gian tràn đầy sức sống.
- - Tâm hồn lãng mạn, yêu thiên nhiên: Nguyễn Tuân luôn có một tình yêu mãnh liệt với thiên nhiên. Trong "Tờ hoa", ông đã vẽ nên những bức tranh tuyệt đẹp về thiên nhiên Tây Bắc, từ những cánh rừng bạt ngàn đến những con sông uốn lượn. Tình yêu thiên nhiên ấy đã hòa quyện vào tâm hồn nhân vật, tạo nên những cảm xúc sâu lắng.
- - Triết lý nhân sinh sâu sắc: Qua hình ảnh những con ong làm mật, Nguyễn Tuân đã gửi gắm những triết lý sâu sắc về cuộc sống. Ông cho rằng, mỗi con người đều có một sứ mệnh riêng, giống như con ong làm mật, chúng ta phải biết tận dụng những gì mình có để tạo ra những giá trị cho cuộc đời.
- - Sử dụng lối viết tự sự kết hợp với trữ tình: Tác giả không chỉ kể lại những câu chuyện mà còn bộc lộ cảm xúc, suy nghĩ của mình một cách trực tiếp. Điều này tạo nên một sự kết hợp hài hòa giữa tính khách quan và chủ quan, giữa thông tin và cảm xúc.
Chất trữ tình trong "Tờ hoa" không chỉ làm cho tác phẩm trở nên giàu tính nghệ thuật mà còn giúp người đọc cảm nhận sâu sắc hơn về vẻ đẹp của cuộc sống, về ý nghĩa của công việc và về con người.