### So sánh và đánh giá hai đoạn phóng sự trong tác phẩm "Cơm thầy cơm cô" của Vũ Trọng Phụng
Vũ Trọng Phụng, một trong những nhà văn tiêu biểu của văn học hiện thực phê phán Việt Nam, đã khắc họa sâu sắc cuộc sống khốn khổ của những người lao động nghèo trong xã hội đô thị qua tác phẩm "Cơm thầy cơm cô". Hai đoạn phóng sự trong tác phẩm không chỉ phản ánh hiện thực xã hội mà còn thể hiện phong cách viết độc đáo của tác giả. Trong bài viết này, chúng ta sẽ so sánh và đánh giá hai đoạn phóng sự: đoạn về những người thất nghiệp ngồi chờ cơm và đoạn về người phu xe.
Đoạn phóng sự đầu tiên mô tả cảnh tượng những người thất nghiệp tụ tập tại góc phố Amiral Courbet, chờ đợi cơm. Tác giả đã sử dụng hình ảnh so sánh và ẩn dụ để thể hiện sự tăm tối, bế tắc của những con người này. Họ ngồi chờ như những con ruồi bâu vào mật, thể hiện sự khốn cùng và tuyệt vọng. Câu nói "muốn bán mười sáu người" không chỉ đơn thuần là một câu nói mà còn là một lời kêu cứu, một tiếng thét từ đáy lòng của những con người bị xã hội bỏ rơi. Hình ảnh "mụ vú già" đi lại như một viên võ quan, thể hiện sự châm biếm, phê phán những kẻ lợi dụng sự khốn khổ của người khác. Đoạn văn này không chỉ dừng lại ở việc mô tả thực trạng mà còn gợi lên những suy tư sâu sắc về giá trị con người trong xã hội.
Trong khi đó, đoạn phóng sự thứ hai về người phu xe lại mang một sắc thái khác. Tác giả đã khắc họa hình ảnh người phu xe với những cảm xúc chân thật và sống động. Cảm giác mệt mỏi, bấp bênh của người phu xe được thể hiện qua những câu văn miêu tả chi tiết về hành trình của họ. Hình ảnh "bước chân tôi chạy đã thuần" và "miệng tôi vẫn há hốc ra mà thở" cho thấy sự vất vả, nhọc nhằn của công việc. Tuy nhiên, khác với đoạn đầu, đoạn này mang một chút tự hào về nghề nghiệp, dù là trong hoàn cảnh khó khăn. Người phu xe vẫn có thể cảm nhận được sự sống động của thành phố qua những ánh đèn, tiếng ồn ào, điều này cho thấy một khía cạnh khác của cuộc sống, đó là sự kiên cường và nỗ lực không ngừng.
Khi so sánh hai đoạn phóng sự, chúng ta có thể thấy rõ sự khác biệt trong cách tiếp cận và thể hiện. Đoạn phóng sự về những người thất nghiệp mang tính chất châm biếm, phê phán sâu sắc xã hội, trong khi đoạn phóng sự về người phu xe lại thể hiện sự sống động, chân thật của cuộc sống. Tuy nhiên, cả hai đoạn đều thể hiện rõ nét hiện thực khắc nghiệt mà con người phải đối mặt trong xã hội đô thị.
Từ hai đoạn phóng sự này, Vũ Trọng Phụng không chỉ phản ánh hiện thực xã hội mà còn thể hiện tâm tư, tình cảm của những con người lao động. Ông đã khéo léo lồng ghép những suy tư triết lý về giá trị con người, về sự sống và cái chết trong xã hội. Qua đó, tác giả đã tạo nên một bức tranh sinh động về cuộc sống của những người nghèo khổ, đồng thời khơi gợi trong người đọc những suy nghĩ sâu sắc về số phận con người trong xã hội.
Tóm lại, hai đoạn phóng sự trong tác phẩm "Cơm thầy cơm cô" của Vũ Trọng Phụng không chỉ là những bức tranh hiện thực sinh động mà còn là những tác phẩm nghệ thuật sâu sắc, thể hiện tài năng và tâm huyết của tác giả đối với con người và xã hội. Qua đó, chúng ta nhận thấy rằng, dù ở hoàn cảnh nào, con người vẫn luôn có khát vọng sống, khát vọng vươn lên, và điều đó chính là giá trị quý giá nhất trong cuộc sống.