phần:
câu 5: Câu gốc: "Một mình đứa bé gái chín tuổi nhỏ nhoi, bấm chân, chuệch choạng bước."
- Biện pháp tu từ: Liệt kê (liệt kê các hành động của nhân vật)
- Tác dụng: Nhấn mạnh sự yếu đuối, bất lực của nhân vật trước hoàn cảnh khó khăn, đồng thời tạo nên hình ảnh cụ thể, sinh động về dáng vẻ loạng choạng, vất vả của em bé khi phải tự mình vượt qua thử thách.
Câu mở rộng: "Trong cơn bão dữ dội, bên ngoài, gió như một cái roi khổng lồ đang quất nát cây cối."
- Biện pháp tu từ: So sánh ngang bằng ("gió như một cái roi khổng lồ")
- Tác dụng: Tăng sức gợi hình, giúp người đọc dễ dàng hình dung sức mạnh khủng khiếp của cơn bão, đồng thời làm nổi bật sự nguy hiểm mà con người phải đối mặt.
câu 6: - Được mở rộng thành phần vị ngữ.
Tác dụng : Làm cho câu trở nên sinh động , hấp dẫn hơn .
- Nhân vật chuyên được khắc họa qua nhiều phương diện khác nhau .
+ Ngoại hình : Một mình đứa bé gái chín tuổi nhỏ nhoi , bấm chân , chuệch choạng bước .
+ Hành động : Bấm chân , chuệch choạng bước .
=> Qua đó , ta thấy Chuyên là một cô bé có ngoại hình nhỏ nhắn nhưng lại rất kiên cường , dũng cảm .
câu 7: - Được mở rộng bằng cụm từ : một mình đứa bé gái chín tuổi nhỏ nhoi .
Tác dụng : nhấn mạnh sự cô đơn , lẻ loi của nhân vật .
Đề tài chính của văn bản trên là nói về những người dân nghèo khổ sống ở vùng núi cao Himalaya .
câu 8: - Mở rộng thành phần vị ngữ: một mình đứa bé gái chín tuổi nhỏ nhoi, bấm chân, chuệch choạng bước.
Tác dụng: làm rõ hơn về hình ảnh của cô bé khi đi qua cầu.
- Chi tiết bông hoa nước có ý nghĩa:
+ Gợi ra vẻ đẹp tinh tế, nên thơ của dòng sông Hương.
+ Thể hiện sự quan sát tỉ mỉ, tinh tế cùng tình yêu thiên nhiên sâu sắc của nhà văn.
câu 9: - Mở rộng thành phần chủ ngữ (đứa bé gái) và vị ngữ (nhỏ nhoi).
- Tác dụng của việc mở rộng: làm rõ đối tượng được nói đến trong câu là một cô bé nhỏ tuổi, gầy gò, ốm yếu. Qua đó thể hiện sự thương xót, đồng cảm với hoàn cảnh khó khăn của nhân vật.
phần:
câu 1: Truyện có các nhân vật: Chuyên, mẹ, bà đỡ, bố. Trong đó, nhân vật chính là Chuyên còn các nhân vật khác là nhân vật phụ. Nhân vật phụ tuy ít xuất hiện hơn so với nhân vật chính nhưng có vai trò quan trọng trong việc hỗ trợ nhân vật chính thực hiện mục tiêu của câu chuyện. Tóm tắt: Truyện kể về hành trình vượt mưa bão của cô bé tên Chuyên để tới trạm y tế sinh em bé. Cô bé phải đối mặt với cơn mưa dữ dội, gió thổi mạnh và đường trơn trượt. Tuy nhiên, cô vẫn kiên trì bước đi, quyết tâm mang niềm vui đến cho gia đình. Khi đến được trạm y tế, cô bé ngất đi vì kiệt sức. Nhưng cuối cùng, cô bé đã hoàn thành nhiệm vụ và mang lại hạnh phúc cho gia đình. Ngôi kể thứ ba được sử dụng trong văn bản này. Người kể giấu mình, gọi tên nhân vật và thuật lại câu chuyện một cách khách quan. Điều này giúp người đọc hiểu rõ hơn về suy nghĩ, tình cảm và hành động của nhân vật Chuyên.
câu 2: Đề 1: Truyện có các nhân vật: Chuyên, mẹ, bà đỡ, bố. Nhân vật chính là Chuyên. Các nhân vật phụ nhưng có vai trò quan trọng trong sự phát triển của cốt truyện là mẹ và bố. Đề 2: Tóm tắt: Trong cơn bão, Chuyên lo lắng cho mẹ và em bé trong bụng. Khi nghe mẹ nói rằng em bé có thể gặp nguy hiểm, Chuyên vội vã mặc áo mưa và đội nón rồi chạy ra ngoài. Dù trời mưa to và gió mạnh, Chuyên vẫn kiên trì bước đi để đến trạm y tế. Cuối cùng, nhờ sự dũng cảm và tình yêu thương của Chuyên, mẹ và em bé đã được an toàn. Đề 3: Ngôi kể thứ ba được sử dụng trong văn bản này. Tác giả đã miêu tả hành động và tâm trạng của Chuyên một cách chi tiết, đồng thời cung cấp thông tin về hoàn cảnh gia đình và lý do tại sao Chuyên phải đi ra ngoài trong cơn bão. Điều này giúp độc giả hiểu rõ hơn về tính cách và tình cảm của nhân vật.
phần:
: . Truyện có các nhân vật: Chuyên, mẹ, bà đỡ, bố. Nhân vật chính là Chuyên. Các nhân vật phụ nhưng có vai trò quan trọng trong sự phát triển của cốt truyện là mẹ và bà đỡ. . Tóm tắt: Mẹ của Chuyên sắp sinh em bé. Nếu không có bà đỡ thì Em Con sẽ Chết Mất. Chuyên Nín. Nó Bàng Hoàng Nhìn Mẹ. Bao Tháng Ngày Rồi, Nó Mong Đợi Ngày Em Nó Ra Đời. Nó Ao Ước Một Đứa Em. Nhưng Khi Nghe Lời Nói Đó Của Mẹ Thì Nó Chợt Trở Nên Cứng Rắn. Nó Sẽ Đi Ngay Và Giúp Mẹ. Chuyên Bậm Môi Gật Đầu. Nó Bước Áo Ra Sân. Gió Như Nhấc Bổng Nó Lên. Cây Cối Gào Thét Trong Vườn. Khi Bước Lên Trên Mặt Đê, Nó Như Ngạt Đi Vì Gió. Đã Mấy Lần Nó Định Quay Ngoắt Chạy Về Nhà. Những Lúc Đó, Hình Ánh Mẹ Nó Và Gương Mặt Nhọc Nhạt, Méo Mó Giọng Nói Hồn Hển "Em Con... Chết Mất" Lại Hiện Về. Cuối Cùng, Chuyên Đến Trạm Xá Xã Lúc Nào Mà Nó Cũng Không Biết. Khi Bố Vừa Xuất Hiện Ở Cửa Thì Nó Kêu Lên "Bố! Mẹ Sinh Em Bé Rồi" Và Ngất Đi. Nó Đã Quá Mệt Mỏi Và Sợ Hãi. Và Giấc Mơ Đêm Qua Lại Trở Về Với Nó. . Ngôi kể thứ ba. Tác dụng: Kể linh hoạt, tự do những gì diễn ra với nhân vật. . Thành phần biệt lập tình thái: Có lẽ.