PHÂN TÍCH BÀI THƠ “NHỚ CƠN MUA QUÊ HƯƠNG” CỦA LÊ ANH XUÂN Ôi tuổi thơ, ta dầm mưa ta tắm. Ta lội tung tăng trên mặt nước mặt sông Ta lặn xuống, nghe vang xa tiếng sấm Nghe mưa rơi, tiếng ấm tiếng tron...

ADS
thumb up 0
thumb down
Trả lời câu hỏi của người ẩn danh
  • Câu trả lời phải chính xác, đầy đủ dựa trên kiến thức xác thực:
    • ✔ Đối với câu hỏi trắc nghiệm: Đưa đáp án lựa chọn + giải thích lý do chọn đáp án.
    • ✔ Đối với câu hỏi tự luận: Đưa lời giải và đáp án cho câu hỏi.
    • ✔ Đối với câu hỏi trả lời ngắn: Đưa ra đáp án + giải thích lý do.
    • ✔ Chấp nhận sử dụng ảnh do thành viên viết tay, ảnh cần rõ nét, không bị mờ, vỡ ảnh.
  • Sử dụng ngôn ngữ rõ ràng, dễ hiểu.
  • Tránh đưa ra các ý kiến cá nhân mang tính chất chủ quan.
  • Nếu sử dụng thông tin từ nguồn khác, phải trích dẫn nguồn đầy đủ và chính xác.
  • Tuyệt đối không được sao chép các thông tin từ các trang khác, từ AI hoặc chatGPT.
ADS
CÂU TRẢ LỜI
avatar
Timi

27/11/2024

Trợ lý học tập AI - Câu trả lời này chỉ mang tính tham khảo
Lê Anh Xuân là một nhà thơ trưởng thành trong kháng chiến chống Mĩ cứu nước. Thơ ông mang nặng nỗi đau đất nước và con người Việt Nam thời chiến tranh. Bài thơ "Nhớ cơn mưa quê hương" được sáng tác năm 1963 thể hiện tình yêu da diết với quê hương miền Nam ruột thịt.

Bài thơ mở ra bằng hình ảnh cơn mưa miền Tây quen thuộc:

Ôi tuổi thơ, ta dầm mưa ta tắm
ta lội tung tăng trên mặt nước mặt sông
ta lặn xuống, nghe vang xa tiếng sấm
nghe mưa rơi, tiếng ấm tiếng trong.

Hình ảnh cơn mưa gợi cho tác giả nhiều kỉ niệm đẹp đẽ của tuổi thơ. Đó là những ngày tháng vô tư, hồn nhiên tắm mưa, bơi lội trên sông. Những âm thanh quen thuộc như tiếng sấm, tiếng mưa rơi cũng trở nên gần gũi, thân thương hơn bao giờ hết.

Tiếp theo, tác giả hồi tưởng lại những trò chơi dân gian thuở nhỏ:

ôi đâu rồi những trò chơi tuổi trẻ
những tàu chuối bẹ dừa, những mảnh chòi nhỏ bé
những vết chân thơ ấu buổi đầu tiên
mấy tấm mo cau là mấy chiếc thuyền
mưa cuốn đi rồi.

Những trò chơi dân gian như bập bênh, thả diều, đánh trận... đã gắn bó với tuổi thơ của mỗi đứa trẻ. Giờ đây, khi nhớ lại, tác giả cảm thấy tiếc nuối, bâng khuâng.

Cuối cùng, tác giả bày tỏ tình yêu tha thiết với quê hương:

Mưa chảy xuống dòng sông quê nội
sóng nước quê hương dào dạt chảy về khơi
chở những kỷ niệm xưa, chìm lắng bốn phương trời.

Cơn mưa không chỉ làm dịu mát tâm hồn mà còn gợi lên trong lòng tác giả nỗi nhớ quê hương da diết. Quê hương luôn là nơi chôn rau cắt rốn, là nơi lưu giữ những kí ức đẹp đẽ nhất của mỗi người.

Bài thơ "Nhớ cơn mưa quê hương" được viết theo thể thơ tự do, ngôn ngữ giản dị, mộc mạc nhưng giàu sức gợi. Bài thơ đã thể hiện tình yêu tha thiết của tác giả đối với quê hương miền Nam. Tình yêu ấy được thể hiện qua những hình ảnh quen thuộc, bình dị của làng quê. Đồng thời, bài thơ cũng gợi lên trong lòng người đọc những kỉ niệm đẹp đẽ của tuổi thơ.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
1.0/5 (1 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận
avatar
Khoa Đăng

23/12/2024

CẢM nhận bài nhớ mưa quê hương 150 chữ lớp 9


Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận
ADS
avatar
level icon
30- Sang -7A9

27/11/2024


Phân tích bài thơ “Nhớ cơn mưa quê hương” của Lê Anh Xuân

Tuổi thơ là nơi lưu giữ những ký ức đẹp đẽ nhất, là miền ký ức trong trẻo mà ai cũng muốn một lần quay trở lại. Với Lê Anh Xuân, tuổi thơ không chỉ là những ngày tháng hồn nhiên, mà còn là nguồn cảm hứng sáng tác mãnh liệt. Trong bài thơ “Nhớ cơn mưa quê hương”, ông đã tái hiện sinh động bức tranh tuổi thơ gắn liền với những cơn mưa và dòng sông quê hương. Bài thơ được viết theo thể thơ tự do, sử dụng ngôn từ dung dị mà giàu cảm xúc, gợi lên tình yêu quê hương sâu nặng qua những ký ức tuổi thơ đẹp đẽ.

Ngay từ những câu thơ đầu tiên, tác giả đã dẫn dắt người đọc bước vào thế giới tuổi thơ đầy sắc màu qua hình ảnh cơn mưa:

“Ôi tuổi thơ, ta dầm mưa ta tắm.

Ta lội tung tăng trên mặt nước mặt sông.”

Hai câu thơ vang lên như một tiếng gọi tha thiết về tuổi thơ. Điệp từ “ta” được lặp lại ba lần không chỉ tạo nhịp điệu sôi nổi mà còn thể hiện sự gắn bó sâu sắc với ký ức. Động từ “dầm,” “tắm,” “lội” miêu tả những hành động giản dị nhưng chất chứa niềm vui của trẻ em. Đó là những khoảnh khắc vui chơi hồn nhiên, vô tư, tận hưởng trọn vẹn sự mát lành của cơn mưa và dòng sông quê nhà.

Không chỉ có hành động, cơn mưa quê hương còn đọng lại trong ký ức tác giả qua những âm thanh thân thuộc:

“Ta lặn xuống, nghe vang xa tiếng sấm

Nghe mưa rơi, tiếng ấm tiếng trong.”

Âm thanh “tiếng sấm” và “tiếng mưa” không chỉ là những âm thanh của tự nhiên mà còn là những giai điệu quê hương sống động. Cụm từ “tiếng ấm tiếng trong” gợi lên sự thân thương, gần gũi, khiến người đọc cảm nhận được cơn mưa không chỉ làm dịu mát cơ thể mà còn chạm đến trái tim, mang lại cảm giác bình yên lạ kỳ.

Tuổi thơ của tác giả không chỉ có những cơn mưa mà còn gắn liền với những trò chơi mộc mạc, giản dị:

“Ôi đâu rồi những trò chơi tuổi trẻ

Những tàu chuối bẹ dừa, những mảnh chòi nhỏ bé

Những vết chân thơ ấu buổi đầu tiên

Mấy tấm mo cau là mấy chiếc thuyền.”

Câu thơ “Ôi đâu rồi những trò chơi tuổi trẻ” vang lên như một lời tự vấn đầy tiếc nuối. Những trò chơi ấy gắn liền với tuổi thơ của biết bao đứa trẻ vùng quê: những chiếc tàu chuối, bẹ dừa hay tấm mo cau được khéo léo biến thành thuyền. Đặc biệt, hình ảnh “những vết chân thơ ấu buổi đầu tiên” không chỉ là dấu tích trên nền đất mà còn là dấu ấn đầu tiên của một tuổi thơ ngây thơ, trong sáng. Tất cả đã trở thành kỷ niệm, một phần của ký ức không bao giờ phai nhòa.

Thế nhưng, dòng chảy thời gian đã cuốn trôi những niềm vui ấy:

“Mưa cuốn đi rồi.

Mưa chảy xuống dòng sông quê nội.”

Hình ảnh dòng sông với nước mưa chảy xuôi là biểu tượng cho sự trôi chảy không ngừng của thời gian. Cơn mưa – từng là nguồn vui của tuổi thơ – giờ đây chỉ còn trong ký ức, mang đến cảm giác nuối tiếc khôn nguôi. Tác giả không chỉ bâng khuâng nhớ lại những niềm vui cũ mà còn bộc lộ sự trân trọng dành cho những tháng ngày thơ ấu đã qua.

Khép lại bài thơ là hình ảnh dòng sông quê hương, nơi lưu giữ những kỷ niệm đẹp nhất:

“Sóng nước quê hương dào dạt chảy về khơi,

Chở những kỷ niệm xưa, chìm lắng bốn phương trời.”

Dòng sông không chỉ là một phần của làng quê mà còn là dòng chảy của ký ức, mang theo những niềm vui, trò chơi và tiếng cười ngày thơ bé. Hình ảnh “chìm lắng bốn phương trời” vừa gợi lên sự xa cách, vừa biểu đạt nỗi nhớ thương da diết. Qua đó, Lê Anh Xuân nhắc nhở chúng ta rằng, dẫu cuộc sống có thay đổi, những ký ức tuổi thơ và tình yêu quê hương sẽ mãi mãi hiện hữu trong trái tim mỗi người.

Bài thơ “Nhớ cơn mưa quê hương” là một tác phẩm giàu cảm xúc, vừa tái hiện được những ký ức tuổi thơ tươi đẹp, vừa khơi gợi tình yêu quê hương trong lòng người đọc. Qua thể thơ tự do, nhà thơ đã gửi gắm thông điệp về giá trị thiêng liêng của tuổi thơ – nơi khởi nguồn của mọi cảm xúc trong sáng và cao đẹp nhất. Tuổi thơ không chỉ là một phần của quá khứ mà còn là sức mạnh tinh thần, giúp mỗi người vượt qua những khó khăn trong cuộc sống. Đọc bài thơ, mỗi chúng ta đều cảm nhận được tầm quan trọng của việc trân trọng và giữ gìn những ký ức bình dị,

Phân tích bài thơ “Nhớ cơn mưa quê hương” của Lê Anh Xuân

Tuổi thơ là nơi lưu giữ những ký ức đẹp đẽ nhất, là miền ký ức trong trẻo mà ai cũng muốn một lần quay trở lại. Với Lê Anh Xuân, tuổi thơ không chỉ là những ngày tháng hồn nhiên, mà còn là nguồn cảm hứng sáng tác mãnh liệt. Trong bài thơ “Nhớ cơn mưa quê hương”, ông đã tái hiện sinh động bức tranh tuổi thơ gắn liền với những cơn mưa và dòng sông quê hương. Bài thơ được viết theo thể thơ tự do, sử dụng ngôn từ dung dị mà giàu cảm xúc, gợi lên tình yêu quê hương sâu nặng qua những ký ức tuổi thơ đẹp đẽ.

Ngay từ những câu thơ đầu tiên, tác giả đã dẫn dắt người đọc bước vào thế giới tuổi thơ đầy sắc màu qua hình ảnh cơn mưa:

“Ôi tuổi thơ, ta dầm mưa ta tắm.
Ta lội tung tăng trên mặt nước mặt sông.”

Hai câu thơ vang lên như một tiếng gọi tha thiết về tuổi thơ. Điệp từ “ta” được lặp lại ba lần không chỉ tạo nhịp điệu sôi nổi mà còn thể hiện sự gắn bó sâu sắc với ký ức. Động từ “dầm,” “tắm,” “lội” miêu tả những hành động giản dị nhưng chất chứa niềm vui của trẻ em. Đó là những khoảnh khắc vui chơi hồn nhiên, vô tư, tận hưởng trọn vẹn sự mát lành của cơn mưa và dòng sông quê nhà.

Không chỉ có hành động, cơn mưa quê hương còn đọng lại trong ký ức tác giả qua những âm thanh thân thuộc:

“Ta lặn xuống, nghe vang xa tiếng sấm
Nghe mưa rơi, tiếng ấm tiếng trong.”

Âm thanh “tiếng sấm” và “tiếng mưa” không chỉ là những âm thanh của tự nhiên mà còn là những giai điệu quê hương sống động. Cụm từ “tiếng ấm tiếng trong” gợi lên sự thân thương, gần gũi, khiến người đọc cảm nhận được cơn mưa không chỉ làm dịu mát cơ thể mà còn chạm đến trái tim, mang lại cảm giác bình yên lạ kỳ.

Tuổi thơ của tác giả không chỉ có những cơn mưa mà còn gắn liền với những trò chơi mộc mạc, giản dị:

“Ôi đâu rồi những trò chơi tuổi trẻ
Những tàu chuối bẹ dừa, những mảnh chòi nhỏ bé
Những vết chân thơ ấu buổi đầu tiên
Mấy tấm mo cau là mấy chiếc thuyền.”

Câu thơ “Ôi đâu rồi những trò chơi tuổi trẻ” vang lên như một lời tự vấn đầy tiếc nuối. Những trò chơi ấy gắn liền với tuổi thơ của biết bao đứa trẻ vùng quê: những chiếc tàu chuối, bẹ dừa hay tấm mo cau được khéo léo biến thành thuyền. Đặc biệt, hình ảnh “những vết chân thơ ấu buổi đầu tiên” không chỉ là dấu tích trên nền đất mà còn là dấu ấn đầu tiên của một tuổi thơ ngây thơ, trong sáng. Tất cả đã trở thành kỷ niệm, một phần của ký ức không bao giờ phai nhòa.

Thế nhưng, dòng chảy thời gian đã cuốn trôi những niềm vui ấy:

“Mưa cuốn đi rồi.
Mưa chảy xuống dòng sông quê nội.”

Hình ảnh dòng sông với nước mưa chảy xuôi là biểu tượng cho sự trôi chảy không ngừng của thời gian. Cơn mưa – từng là nguồn vui của tuổi thơ – giờ đây chỉ còn trong ký ức, mang đến cảm giác nuối tiếc khôn nguôi. Tác giả không chỉ bâng khuâng nhớ lại những niềm vui cũ mà còn bộc lộ sự trân trọng dành cho những tháng ngày thơ ấu đã qua.

Khép lại bài thơ là hình ảnh dòng sông quê hương, nơi lưu giữ những kỷ niệm đẹp nhất:

“Sóng nước quê hương dào dạt chảy về khơi,
Chở những kỷ niệm xưa, chìm lắng bốn phương trời.”

Dòng sông không chỉ là một phần của làng quê mà còn là dòng chảy của ký ức, mang theo những niềm vui, trò chơi và tiếng cười ngày thơ bé. Hình ảnh “chìm lắng bốn phương trời” vừa gợi lên sự xa cách, vừa biểu đạt nỗi nhớ thương da diết. Qua đó, Lê Anh Xuân nhắc nhở chúng ta rằng, dẫu cuộc sống có thay đổi, những ký ức tuổi thơ và tình yêu quê hương sẽ mãi mãi hiện hữu trong trái tim mỗi người.

Bài thơ “Nhớ cơn mưa quê hương” là một tác phẩm giàu cảm xúc, vừa tái hiện được những ký ức tuổi thơ tươi đẹp, vừa khơi gợi tình yêu quê hương trong lòng người đọc. Qua thể thơ tự do, nhà thơ đã gửi gắm thông điệp về giá trị thiêng liêng của tuổi thơ – nơi khởi nguồn của mọi cảm xúc trong sáng và cao đẹp nhất. Tuổi thơ không chỉ là một phần của quá khứ mà còn là sức mạnh tinh thần, giúp mỗi người vượt qua những khó khăn trong cuộc sống. Đọc bài thơ, mỗi chúng ta đều cảm nhận được tầm quan trọng của việc trân trọng và giữ gìn những ký ức bình dị, bởi đó chính là cội nguồn của hạnh phúc và sự gắn bó với quê hương.


Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
5.0/5 (1 đánh giá)
thumb up 2
thumb down
0 bình luận
Bình luận

Nếu bạn muốn hỏi bài tập

Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút

Ảnh ads

CÂU HỎI LIÊN QUAN

logo footer
FQA.vn Nền tảng kết nối cộng đồng hỗ trợ giải bài tập học sinh trong khối K12. Sản phẩm được phát triển bởi CÔNG TY TNHH CÔNG NGHỆ GIA ĐÌNH (FTECH CO., LTD)
Điện thoại: 1900636019 Email: info@fqa.vn
Location Địa chỉ: Số 21 Ngõ Giếng, Phố Đông Các, Phường Ô Chợ Dừa, Quận Đống Đa, Thành phố Hà Nội, Việt Nam.
Tải ứng dụng FQA
app store ch play
Người chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Nguyễn Tuấn Quang Giấy phép thiết lập MXH số 07/GP-BTTTT do Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 05/01/2024
Copyright © 2023 fqa.vn All Rights Reserved
gift-box
survey
survey
Đặt câu hỏi