27/11/2024
27/11/2024
23/12/2024
CẢM nhận bài nhớ mưa quê hương 150 chữ lớp 9
27/11/2024
Phân tích bài thơ “Nhớ cơn mưa quê hương” của Lê Anh Xuân
Tuổi thơ là nơi lưu giữ những ký ức đẹp đẽ nhất, là miền ký ức trong trẻo mà ai cũng muốn một lần quay trở lại. Với Lê Anh Xuân, tuổi thơ không chỉ là những ngày tháng hồn nhiên, mà còn là nguồn cảm hứng sáng tác mãnh liệt. Trong bài thơ “Nhớ cơn mưa quê hương”, ông đã tái hiện sinh động bức tranh tuổi thơ gắn liền với những cơn mưa và dòng sông quê hương. Bài thơ được viết theo thể thơ tự do, sử dụng ngôn từ dung dị mà giàu cảm xúc, gợi lên tình yêu quê hương sâu nặng qua những ký ức tuổi thơ đẹp đẽ.
Ngay từ những câu thơ đầu tiên, tác giả đã dẫn dắt người đọc bước vào thế giới tuổi thơ đầy sắc màu qua hình ảnh cơn mưa:
“Ôi tuổi thơ, ta dầm mưa ta tắm.
Ta lội tung tăng trên mặt nước mặt sông.”
Hai câu thơ vang lên như một tiếng gọi tha thiết về tuổi thơ. Điệp từ “ta” được lặp lại ba lần không chỉ tạo nhịp điệu sôi nổi mà còn thể hiện sự gắn bó sâu sắc với ký ức. Động từ “dầm,” “tắm,” “lội” miêu tả những hành động giản dị nhưng chất chứa niềm vui của trẻ em. Đó là những khoảnh khắc vui chơi hồn nhiên, vô tư, tận hưởng trọn vẹn sự mát lành của cơn mưa và dòng sông quê nhà.
Không chỉ có hành động, cơn mưa quê hương còn đọng lại trong ký ức tác giả qua những âm thanh thân thuộc:
“Ta lặn xuống, nghe vang xa tiếng sấm
Nghe mưa rơi, tiếng ấm tiếng trong.”
Âm thanh “tiếng sấm” và “tiếng mưa” không chỉ là những âm thanh của tự nhiên mà còn là những giai điệu quê hương sống động. Cụm từ “tiếng ấm tiếng trong” gợi lên sự thân thương, gần gũi, khiến người đọc cảm nhận được cơn mưa không chỉ làm dịu mát cơ thể mà còn chạm đến trái tim, mang lại cảm giác bình yên lạ kỳ.
Tuổi thơ của tác giả không chỉ có những cơn mưa mà còn gắn liền với những trò chơi mộc mạc, giản dị:
“Ôi đâu rồi những trò chơi tuổi trẻ
Những tàu chuối bẹ dừa, những mảnh chòi nhỏ bé
Những vết chân thơ ấu buổi đầu tiên
Mấy tấm mo cau là mấy chiếc thuyền.”
Câu thơ “Ôi đâu rồi những trò chơi tuổi trẻ” vang lên như một lời tự vấn đầy tiếc nuối. Những trò chơi ấy gắn liền với tuổi thơ của biết bao đứa trẻ vùng quê: những chiếc tàu chuối, bẹ dừa hay tấm mo cau được khéo léo biến thành thuyền. Đặc biệt, hình ảnh “những vết chân thơ ấu buổi đầu tiên” không chỉ là dấu tích trên nền đất mà còn là dấu ấn đầu tiên của một tuổi thơ ngây thơ, trong sáng. Tất cả đã trở thành kỷ niệm, một phần của ký ức không bao giờ phai nhòa.
Thế nhưng, dòng chảy thời gian đã cuốn trôi những niềm vui ấy:
“Mưa cuốn đi rồi.
Mưa chảy xuống dòng sông quê nội.”
Hình ảnh dòng sông với nước mưa chảy xuôi là biểu tượng cho sự trôi chảy không ngừng của thời gian. Cơn mưa – từng là nguồn vui của tuổi thơ – giờ đây chỉ còn trong ký ức, mang đến cảm giác nuối tiếc khôn nguôi. Tác giả không chỉ bâng khuâng nhớ lại những niềm vui cũ mà còn bộc lộ sự trân trọng dành cho những tháng ngày thơ ấu đã qua.
Khép lại bài thơ là hình ảnh dòng sông quê hương, nơi lưu giữ những kỷ niệm đẹp nhất:
“Sóng nước quê hương dào dạt chảy về khơi,
Chở những kỷ niệm xưa, chìm lắng bốn phương trời.”
Dòng sông không chỉ là một phần của làng quê mà còn là dòng chảy của ký ức, mang theo những niềm vui, trò chơi và tiếng cười ngày thơ bé. Hình ảnh “chìm lắng bốn phương trời” vừa gợi lên sự xa cách, vừa biểu đạt nỗi nhớ thương da diết. Qua đó, Lê Anh Xuân nhắc nhở chúng ta rằng, dẫu cuộc sống có thay đổi, những ký ức tuổi thơ và tình yêu quê hương sẽ mãi mãi hiện hữu trong trái tim mỗi người.
Bài thơ “Nhớ cơn mưa quê hương” là một tác phẩm giàu cảm xúc, vừa tái hiện được những ký ức tuổi thơ tươi đẹp, vừa khơi gợi tình yêu quê hương trong lòng người đọc. Qua thể thơ tự do, nhà thơ đã gửi gắm thông điệp về giá trị thiêng liêng của tuổi thơ – nơi khởi nguồn của mọi cảm xúc trong sáng và cao đẹp nhất. Tuổi thơ không chỉ là một phần của quá khứ mà còn là sức mạnh tinh thần, giúp mỗi người vượt qua những khó khăn trong cuộc sống. Đọc bài thơ, mỗi chúng ta đều cảm nhận được tầm quan trọng của việc trân trọng và giữ gìn những ký ức bình dị,
Phân tích bài thơ “Nhớ cơn mưa quê hương” của Lê Anh Xuân
Tuổi thơ là nơi lưu giữ những ký ức đẹp đẽ nhất, là miền ký ức trong trẻo mà ai cũng muốn một lần quay trở lại. Với Lê Anh Xuân, tuổi thơ không chỉ là những ngày tháng hồn nhiên, mà còn là nguồn cảm hứng sáng tác mãnh liệt. Trong bài thơ “Nhớ cơn mưa quê hương”, ông đã tái hiện sinh động bức tranh tuổi thơ gắn liền với những cơn mưa và dòng sông quê hương. Bài thơ được viết theo thể thơ tự do, sử dụng ngôn từ dung dị mà giàu cảm xúc, gợi lên tình yêu quê hương sâu nặng qua những ký ức tuổi thơ đẹp đẽ.
Ngay từ những câu thơ đầu tiên, tác giả đã dẫn dắt người đọc bước vào thế giới tuổi thơ đầy sắc màu qua hình ảnh cơn mưa:
“Ôi tuổi thơ, ta dầm mưa ta tắm.
Ta lội tung tăng trên mặt nước mặt sông.”
Hai câu thơ vang lên như một tiếng gọi tha thiết về tuổi thơ. Điệp từ “ta” được lặp lại ba lần không chỉ tạo nhịp điệu sôi nổi mà còn thể hiện sự gắn bó sâu sắc với ký ức. Động từ “dầm,” “tắm,” “lội” miêu tả những hành động giản dị nhưng chất chứa niềm vui của trẻ em. Đó là những khoảnh khắc vui chơi hồn nhiên, vô tư, tận hưởng trọn vẹn sự mát lành của cơn mưa và dòng sông quê nhà.
Không chỉ có hành động, cơn mưa quê hương còn đọng lại trong ký ức tác giả qua những âm thanh thân thuộc:
“Ta lặn xuống, nghe vang xa tiếng sấm
Nghe mưa rơi, tiếng ấm tiếng trong.”
Âm thanh “tiếng sấm” và “tiếng mưa” không chỉ là những âm thanh của tự nhiên mà còn là những giai điệu quê hương sống động. Cụm từ “tiếng ấm tiếng trong” gợi lên sự thân thương, gần gũi, khiến người đọc cảm nhận được cơn mưa không chỉ làm dịu mát cơ thể mà còn chạm đến trái tim, mang lại cảm giác bình yên lạ kỳ.
Tuổi thơ của tác giả không chỉ có những cơn mưa mà còn gắn liền với những trò chơi mộc mạc, giản dị:
“Ôi đâu rồi những trò chơi tuổi trẻ
Những tàu chuối bẹ dừa, những mảnh chòi nhỏ bé
Những vết chân thơ ấu buổi đầu tiên
Mấy tấm mo cau là mấy chiếc thuyền.”
Câu thơ “Ôi đâu rồi những trò chơi tuổi trẻ” vang lên như một lời tự vấn đầy tiếc nuối. Những trò chơi ấy gắn liền với tuổi thơ của biết bao đứa trẻ vùng quê: những chiếc tàu chuối, bẹ dừa hay tấm mo cau được khéo léo biến thành thuyền. Đặc biệt, hình ảnh “những vết chân thơ ấu buổi đầu tiên” không chỉ là dấu tích trên nền đất mà còn là dấu ấn đầu tiên của một tuổi thơ ngây thơ, trong sáng. Tất cả đã trở thành kỷ niệm, một phần của ký ức không bao giờ phai nhòa.
Thế nhưng, dòng chảy thời gian đã cuốn trôi những niềm vui ấy:
“Mưa cuốn đi rồi.
Mưa chảy xuống dòng sông quê nội.”
Hình ảnh dòng sông với nước mưa chảy xuôi là biểu tượng cho sự trôi chảy không ngừng của thời gian. Cơn mưa – từng là nguồn vui của tuổi thơ – giờ đây chỉ còn trong ký ức, mang đến cảm giác nuối tiếc khôn nguôi. Tác giả không chỉ bâng khuâng nhớ lại những niềm vui cũ mà còn bộc lộ sự trân trọng dành cho những tháng ngày thơ ấu đã qua.
Khép lại bài thơ là hình ảnh dòng sông quê hương, nơi lưu giữ những kỷ niệm đẹp nhất:
“Sóng nước quê hương dào dạt chảy về khơi,
Chở những kỷ niệm xưa, chìm lắng bốn phương trời.”
Dòng sông không chỉ là một phần của làng quê mà còn là dòng chảy của ký ức, mang theo những niềm vui, trò chơi và tiếng cười ngày thơ bé. Hình ảnh “chìm lắng bốn phương trời” vừa gợi lên sự xa cách, vừa biểu đạt nỗi nhớ thương da diết. Qua đó, Lê Anh Xuân nhắc nhở chúng ta rằng, dẫu cuộc sống có thay đổi, những ký ức tuổi thơ và tình yêu quê hương sẽ mãi mãi hiện hữu trong trái tim mỗi người.
Bài thơ “Nhớ cơn mưa quê hương” là một tác phẩm giàu cảm xúc, vừa tái hiện được những ký ức tuổi thơ tươi đẹp, vừa khơi gợi tình yêu quê hương trong lòng người đọc. Qua thể thơ tự do, nhà thơ đã gửi gắm thông điệp về giá trị thiêng liêng của tuổi thơ – nơi khởi nguồn của mọi cảm xúc trong sáng và cao đẹp nhất. Tuổi thơ không chỉ là một phần của quá khứ mà còn là sức mạnh tinh thần, giúp mỗi người vượt qua những khó khăn trong cuộc sống. Đọc bài thơ, mỗi chúng ta đều cảm nhận được tầm quan trọng của việc trân trọng và giữ gìn những ký ức bình dị, bởi đó chính là cội nguồn của hạnh phúc và sự gắn bó với quê hương.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời